Chủ Tịch Đang Viết Chữ

Chủ Tịch Đang Viết Chữ - Chương 77: Tình Sâu Đậm (H)




Tắm xong trở lại trên giường, Sở Ấu Cơ cọ cọ trong lồng ngực Cung Thanh Hạ, tìm vị trí thoải mái nhất, đem đầu nhỏ rúc vào xương quai xanh của Cung Thanh Hạ, nhắm mắt ngửi lấy mùi hương cơ thể của người yêu, thỏa mãn nỉ non, "Thật thoải mái ....." Nói xong nhắm mắt, cọ cọ mặt vào ngực Cung Thanh Hạ.

"Ân .........." Cung Thanh Hạ vừa mới hạ nhiệt cơ thể xuống, trong nháy mắt tăng vọt, vươn mình đem tiểu nữ sinh đặt ở dưới thân, ánh mắt còn nóng bỏng hơn so với thân thể, "Bảo bối, có muốn thoải mái lần nữa không ? Hả ?"

Sở Ấu Cơ mở mắt, vừa muốn mở miệng nói chuyện, đã bị đôi môi nóng bỏng của Cung Thanh Hạ phong bế đôi môi anh đào, chiếm lấy hô hấp của nàng, hôn bất chấp, bá đạo kéo, mút, cắn lấy môi nàng.

Thân thể tiểu nữ sinh run lên, cổ họng phát ra tiếng rên, mang theo tiếng thở dài, thân thể non mềm lần thứ hai nhen lên lửa tình, nhiệt tình đáp lại, quấn quýt cùng môi lưỡi Cung Thanh Hạ, hai bàn tay chiếm lấy bộ ngực no đủ của người yêu, dùng sức xoa nắn, lòng bàn tay mân mê lấy hai tiểu san hô trước ngực Cung Thanh Hạ, hai tiểu san hô mẫn cảm cương cứng, không nói ra được là cảm giác đau đớn hay kích thích, thân thể Cung Thanh Hạ co quắp, dưới bụng truyền ra một dòng ấm nóng, trong nháy mắt ướt thành một mảnh đầm lầy, nhíu mày than nhẹ, ngồi dậy, dùng sức mò lên eo tiểu nữ sinh, ôm nàng ngồi lên chân mình, cả người dính sát vào người tiểu nữ sinh, hôn lên môi, thùy tai, sau gáy tiểu nữ sinh, hai tay ở trên lưng tiểu nữ sinh công thành đoạt đất, đi qua chỗ nào, chỗ đó liền lưu lại một vệt đỏ ửng như máu.

Con thú trong người Sở Ấu Cơ cũng bị thức tỉnh.

Thân thể 17 tuổi cùng thân thể 25 tuổi cùng bộc phát.

Hai tay Sở Ấu Cơ rời khỏi bầu ngực của Cung Thanh Hạ, ngược lại, cúi đầu hôn lên, đầu lưỡi ôn nhu mút lấy hai tiểu san hô đang mẫn cảm đến sưng đỏ, Cung Thanh Hạ rên lên một tiếng, thân thể run rẩy đến co giật, ôm chặt lấy đầu tiểu nữ sinh, dùng sức ấn đầu tiểu nữ sinh sát vào bầu ngực mình cùng nghênh hợp, đầu Cung Thanh Hạ thì ngửa về phía sau, trọng lượng cả người đều giao cho tiểu nữ sinh, tóc dài suôn mượt rải rác trên giường.

Hai chân tiểu nữ sinh chăm chú quấn lấy eo Cung Thanh Hạ, hai tay ôm chặt lấy thân thể Cung Thanh Hạ, da thịt dính sát, khiến cho môi lưỡi của tiểu nữ sinh mặc dù rất nhẹ nhàng, cũng biến thành sức mạnh mười phần, Cung Thanh Hạ nhíu chặt mi, rên lên khe khẽ, đánh động đến từng tế bào thần kinh của tiểu nữ sinh , càng làm môi cùng lưỡi tiểu nữ sinh thêm thiện chiến, điên cuồng tấn công, thân thể tiểu nữ sinh đột nhiên cứng đờ, ngón tay của Cung Thanh Hạ đột nhiên tiến vào thân thể nàng, chậm rãi trêu chọc đến tận cùng, bắt đầu đánh động, động tác càng lúc càng nhanh, tiếng khóc cùng tiếng rên giao hòa thành tiếng 'Ưm', tiểu nữ sinh nắm chặt lấy lưng Cung Thanh Hạ, khẽ nhếch môi anh đào, trong mắt bay lên một tầng hơi nước, ngưng tụ thành thủy châu trong khóe mắt, miệng không ngừng ngân ra tiếng rên khe khẽ.

"Ấu Ấu, bảo bối của tôi ......."

Cung Thanh Hạ kéo thân thể Sở Ấu Cơ đến bên giường, rút tay ra, đem thân thể mình dí sát xuống, dung hợp với thân thể tiểu nữ sinh, nương theo thân thể, trùng trùng điệp điệp xông tới, một tiếng thở dài thỏa mãn vang lên, thân thể hai người phập phồng rung động lên đến đỉnh Cao Phong đột nhiên ngừng lại, Cung Thanh Hạ vô lực, ngồi phịch trên người Sở Ấu Cơ, con thú trong người đã được thỏa mãn, hóa thành bọt biển tản đi.

Sở Ấu Cơ nhẹ nhàng ôm lấy tấm lưng thấm ướt mồ hôi của Cung Thanh Hạ, giọng nói suy yếu, có chút khàn khàn, "Thanh Hạ, ta yêu nàng."

"Gọi tôi là tỷ tỷ." Giọng nói ôn nhu đến cực điểm.

"Thanh Hạ tỷ tỷ, em yêu tỷ."



"Ừ, tôi cũng yêu em."

Ôm nhau ngủ.

Sáng ngày hôm sau, Sở Ấu Cơ tỉnh lại, phát hiện trên người đắp một chiếc chăn mềm mại, thân thể hoàn mỹ óng ánh kia đã rời đi từ lâu.

"Tỷ tỷ ....." Sở Ấu Cơ chu miệng nhỏ khẽ gọi, ánh mắt đi tìm bóng người thanh lệ.


"Hả ?" Giọng nói nhẹ nhàng quen thuộc đáp lời, "Bảo bối tỉnh rồi ?" Ngón tay vuốt ve mái tóc của tiểu nữ sinh, "Tôi đang chờ em cùng ăn sáng."

Sở Ấu Cơ nhìn thấy Cung Thanh Hạ đang ngồi ở mạn giường, "Tỷ tỷ đã sớm tỉnh rồi ?"

Cung Thanh Hạ gật gù, yêu thương nhéo mũi tiểu nữ sinh, "Đi tắm, rời giường đi thôi."

Bé ngoan Sở Ấu Cơ nghe theo, tắm rửa sạch sẽ xong, trùm khăn đi ra, Cung Thanh Hạ sấy tóc giúp nàng, nhìn chằm chằm tiểu nữ sinh đến nhập thần, sau đó đến bàn trang điểm lấy dây buộc tóc hình hoạt hình, đem tóc tiểu nữ sinh tết thành tóc đuôi sam nhỏ sau gáy, sau đó gật đầu nói, "Tiểu bảo bối quả là mỹ nhân." Nàng thích ngắm nhìn lông mày của tiểu nữ sinh, lông mày của tiểu nữ sinh rất đẹp và sạch sẽ, không một tia hỗn tạp, vừa dài vừa nhỏ, đẹp vô biên.

Trong mắt Sở Ấu Cơ đều là ý cười, "Thanh Hạ nhà em mới là mỹ nhân xinh đẹp nhất trên thế gian."

Cung Thanh Hạ nghiêm túc lắc đầu, "Không đẹp bằng bảo bối."

Người tình trong mắt hóa Tây Thi.

Hai người đều nở nụ cười.


Hai người đang ở phòng ăn ăn sáng, Cổ Lệ Tiệp lắc thân hình chữ S đi tới, "Thật đói, cho tôi thêm một đôi đũa." Không khách khí ngồi đối diện hai người, nhìn mái tóc đuôi sam của tiểu nữ sinh, không khỏi che miệng rít gào, "Oa, hôm nay cháu gái của tôi thật đáng yêu !"

"Giọng nói đã phục hồi 10 phần rồi." Cung Thanh Hạ nhìn Cổ Lệ Tiệp chút, "Thương thế lành rồi sao ?" Không chờ Cổ Lệ Tiệp phản ứng, chuyển đề tài, "Không phải cô nói chỉ chịu vết thương 'nhỏ không đáng kể' do súng đạn gây ra hay sao ?"

"Ầm !" Cổ Lệ Tiệp vỗ bàn, "Cô còn mặt mũi đến chất vấn tôi sao ? Cô còn nói tôi, cô, cùng Sở Ấu Cơ được 'sức mạnh thần bí' giúp đỡ, từ 'cửa sau của xưởng đóng tàu chạy ra ngoài' ?"

Sắc mặt Cung Thanh Hạ tối sầm lại, "Tôi sẽ không xin lỗi cô."

Cổ Lệ Tiệp trừng mắt, "Lỗ tai nào của cô nghe thấy tôi nói muốn nghe cô xin lỗi ?" Lão quản gia tiến lên sắp xếp đồ ăn cho Cổ Lệ Tiệp, Cổ Lệ Tiệp cầm thìa xúc lấy một thìa cháo nấm hương thịt nạc, giọng nói hòa hoãn lại, "Nếu như tôi là cô, tôi cũng sẽ làm như vậy, vì lẽ đó tôi không cho rằng cô có lỗi, cũng không cần cô phải xin lỗi." Ăn một miếng cháo, "Cô cũng đừng cảm thấy áy náy trong lòng."

"Mắt nào của cô nhìn thấy tôi cảm thấy áy náy ?" Cung Thanh Hạ ném cho Cổ Lệ Tiệp ánh mắt lạnh lùng, "Tự cho là đúng, tưởng bở."

"Được rồi, " Sở Ấu Cơ cười ha ha, "Mỗi người nói ít đi một câu, ăn sáng thôi !" Kỳ thực trong lòng cảm thấy hai vị tỷ tỷ động khẩu không động thủ rất vui vẻ --------- đem hiểu lầm của hai người giải quyết bằng võ mồm thật có lợi đôi đường, càng nhiều càng tốt, mây đen trên trời sắp tản đi hết rồi đó.

Sở Ấu Cơ đã có hẹn trước với Chu Tiểu Kiều, Thứ 7 đến công ty chế tác phim hoạt hình《 Xuân Thu nơi đây 》 ở ngoại ô, để khảo sát tiến độ quay phim, vừa mới ăn sáng xong, Chu Tiểu Kiều gọi điện tới, "Ấu Cơ, Chúng ta gặp mặt ở đâu ? Có muốn tôi lái xe đến đón em hay không ?"


Cảm nhận được ánh mắt của Cung Thanh Hạ vẫn đang chăm chú nhìn mình, Sở Ấu Cơ có chút cà lăm, "Ừ, cái này," Che micro, đón nhận ánh mắt của Cung Thanh Hạ, "Em cùng Tiểu Kiều muốn đi tham quan công ty chế tác phim hoạt hình," Sau đó là dùng ánh mắt nói, 'Tỷ tỷ sẽ không để tâm chứ ?' Cảm nhận được Cung Thanh Hạ không muốn rời mình vào lúc này ------ Từ lúc rời giường đến giờ, ánh mắt Cung Thanh Hạ nhìn nàng đều tràn ngập nhu tình cùng không muốn -------- nếu như sớm biết tối qua phát sinh ra chuyện triền miên như vậy, nàng đã không hẹn với Tiểu Kiều, nói gì thì nói, cũng sẽ dành toàn bộ chủ nhật này theo Cung Thanh Hạ.

Cung Thanh Hạ hào phóng nói rằng, "Nếu đã hẹn rồi thì đi đi." Nhưng ánh mắt lại tối sầm lại.

"Tôi cũng đi !" Cổ Lệ Tiệp ở bên cạnh hoạt bát giơ tay như học sinh tiểu học, dùng giọng điệu làm nũng nói, "Ấu Cơ mang nhị nãi đi cùng đi mà !"

". . . . . ." Sở Ấu Cơ dùng ánh mắt run sợ cầu xin ý kiến Cung Thanh Hạ, phát hiện người yêu đã đi vào văn phòng, chỉ đành gật đầu nói, "Được rồi, Cổ tỷ tỷ cùng đi."


Chu Tiểu Kiều cùng Cổ Lệ Tiệp vừa nhìn thấy nhau đã bắt đầu chí chóe, cả đường không ngừng, Sở Ấu Cơ yên lặng ngồi sau xe không lên tiếng, trong đầu lại nghĩ về bóng lưng Cung Thanh Hạ rời đi, cảm thấy đau lòng, có chút hối hận khi không hủy cuộc hẹn này, kỳ thực hôm nay nàng có tới tham quan hay không cũng không quan trọng, công ty chế tác hoạt hình sẽ hồi báo nàng đúng hẹn.

Sau khi tham quan công ty chế tác phim hoạt hình xong, Cổ Lệ Tiệp cảm khái từ đáy lòng, "Tôi cảm thấy có thể sánh vai cùng cổ nhân xây dựng Trường Thành."

"Vì lẽ đó, chúng tôi có chút do dự khi quyết định chế tác phim hoạt hình thủy mặc." Chu Tiểu Kiều thở dài nói, "Có một số việc máy tính không thể thay thế được, mặt khác, chế tác phim hoạt hình thủy mặc quá mức rườm rà, cùng hao tốn thời gian, quả là có chút chùn bước." Nói xong ôm vai Sở Ấu Cơ, "Nhờ có Ấu Cơ của chúng ta yêu thích phim hoạt hình thủy mặc, hơn nữa còn có tài lực, không phải vậy, công cuộc chế tác phim hoạt hình 《 Xuân Thu nơi đây 》 đã chết yểu trong bụng mẹ từ lúc bắt đầu rồi."

"Ừ," Sở Ấu Cơ gật gù, "Em căn bản không lo lắng đến vấn đề doanh thu, chỉ là," nói tới chỗ này cúi đầu, "Rất lo lắng Thanh Hạ tỷ tỷ sẽ vì chuyện này mà phải chịu áp lực lớn từ phía hội đồng quản trị."

"Tin tôi đi Ấu Cơ," Cổ Lệ Tiệp cười, "Áp lực như vậy chỉ là cánh hoa nhỏ rơi lên người Bạo Quân thôi, trong nháy mắt có thể phủi đi."

"Đúng rồi." Tiểu Kiều nhớ tới một chuyện, nhìn thấy Bích Đào nở trước bàn đá nhỏ, liền kéo tay Sở Ấu Cơ đi qua, ngồi xuống, lấy một bức ảnh từ trong túi ra, "Đã có ảnh diễn viên ứng cử nhân vật: Vũ Điện ---- Thanh Dương Cảnh và Lễ Điện ------ Tấn Vân Tĩnh ." Vừa nói vừa bỏ thêm 20 bức ảnh, chia làm 2 hàng để trước mặt Sở Ấu Cơ, "Phía trên là diễn viên ứng cử cho vai diễn Thanh Dương Cảnh, phía dưới là diễn viên ứng cử cho vai diễn Tấn Vân Tĩnh."

"A ! Cô bé này ......" Ánh mắt Sở Ấu Cơ đang chăm chú nhìn tấm ảnh thứ hai từ dưới lên, môi anh đào triển khai thành vòng tròn nhỏ, kinh hô, "Chính là nàng !" Nói xong tóm chặt cổ áo Chu Tiểu Kiều, "Cô đi nói với đoàn kịch, bảo họ tuyển diễn viên này."

"Ha ha, chúng ta đúng là tâm ý tương thông," Chu Tiểu Kiều vỗ tay cười, "Tôi vừa nhìn cũng nhìn trúng nàng." Sau đó bắt đầu giới thiệu tư liệu cô gái kia cho Sở Ấu Cơ, "Năm nay 19 tuổi, là con lai, thế nhưng nhìn dung mạo của nàng, khó có thể nhìn ra dòng máu con lai, giữa lông mày nàng có nét giống Thanh Dương Cảnh."

"Diễn viên có thể làm Ấu Cơ của chúng ta vừa nhìn đã thích," Cổ Lệ Tiệp tiến lên trước, "Để cho tôi xem rốt cuộc là người nào ....." Đang nói được một nửa chợt tắt lịm, bởi vì hình ảnh cô gái lai kia làm đầu nàng xẹt qua một bóng người ----- Minh Trúc Ngữ.

Tác giả có lời muốn nói: