Chủ Tịch, Đừng Ép Người Quá Đáng!

Chương 23: ngậm vào (H)




Chẳng biết từ lúc nào vật đó càng ngày càng to, bàn tay nhỏ của cô không thể nắm trọn nó được nữa

Mà hắn, cũng đã buông tay cô

Y Y nghĩ rằng ác ma đã chán, cô ruột rè thu tay mình lại

Hắn nhíu mày

Tôi có ra lệnh rút tay về sao?

...

Hắn thô bạo nâng cằm cô, giọng nói có chút tức giận

Nếu không muốn trả lời thì dùng cái miệng nhỏ này phục vụ bổn thiếu gia đi

Sau đó hắn ấn cô vào sát vùng h.ạ bộ

Y Y gương mặt sợ hãi nhắm nghiền mắt, môi cũng mím chặt

Bạch Dạ Phi Ưng bóp 2 bên má mềm mại, cô bị đau miễn cưỡng mở miệng

Chỉ đợi đến thế, hắn nhét phần đầu kia vào rồi thở dài thoả mãn

Bên trong ấm nóng trơn mềm, chỉ vừa mới cho vào 1 phần cũng cảm thấy rất thoải mái

Cái miệng nhỏ này rất hợp ý tôi

Hắn thô tục nói

Lạc Y Y sợ sắp phát khóc

Đôi hàng mi dài run rẫy, đôi mắt to tròn rưng rưng trông thực sự đáng thương

Hắn cứ cố ấn đầu cô vào sâu hơn, cái vật gớm ghiết kia không ngừng trướng to hại cô mỏi cả miệng

Cái mùi của nó cũng ghê tởm không kém, cô thật sự muốn nôn

Tay đang để lên đùi hắn nắm chặt, móng tay cũng cắm chặt kiềm nén cơn sợ hãi muốn chạy trốn



Hắn không những không đồng cảm, còn hứng thú cười mà ra lệnh

Dùng lưỡi li.ếm xung quanh, trên đỉnh cũng đừng bỏ sót ... nó là phần quan trọng nhất đó

Hắn không còn ấn nữa, cô có cảm giác bàn tay hắn vẫn còn ở trên đầu mình, vẫn còn đau

Muốn nuốt nước bọt nhưng lại không thể, cái chất lỏng tởm lợm đó sẽ vào người cô mất

Thật sự muốn đi súc miệng

Bàn tay cô run run nắm lấy vật đang hiên ngang đứng thẳng, mấp máy môi hồng

Chỉ vừa chạm vào, cả người giật nảy lui ra sau 1 chút

Hắn cúi người về phía trước, vươn tay luồng vào mái tóc óng ả mềm mượt của người trước mắt quan sát nét mặt đầy cảm xúc

Đối xử với nó tốt vào, vì nhiệm vụ 2 năm tới của cô là làm cho nó vui vẻ. Cứ xem nó như cái kẹo, ngậm vào là được mà

Hắn nói nghe cũng thật nhẹ nhàng, hệt như cô và hắn chỉ đang giao tiếp 1 cách bình thường mà thôi

Nếu cứ ngồi yên không làm, sẽ còn phải nghe những câu châm biếm nhiều hơn

Làm cho xong rồi cô còn phải đi tìm mẹ

Y Y nhẫn nhịn mở to miệng ngậm lấy

Thấy cô bất ngờ ngoan ngoãn, hắn cũng có chút ngạc nhiên nhưng nhanh chóng bị khoái cảm thay thế

Bạch Dạ Phi Ưng nhắm mắt cảm nhận sự đê mê, bàn tay luồng vào tóc cô nhẹ nhàng vuốt ve tỏ ý khen thưởng

Ngay cả giọng nói cũng mềm mại hơn trước đó, nhưng vẫn khiến cô ghê tởm

Đúng rồi ... ngậm chặt vào ... sau đó, dùng lưỡi đảo theo hình vòng tròn ... hừ ...

Cô quỳ trên đất, các ngón chân cũng bắt đầu co quắp ép buộc bản thân nghe theo ác ma

Nín thở lâu mà gương mặt đỏ lên như quả dâu tây đã chín

Không có không khí, đại não bắt đầu thiếu oxi, cơn chóng mặt ập tới



Nhưng Y Y vẫn không muốn thở

Cái mùi ghê tởm đó ... cô sẽ ngửi thấy mất

Nếu như ngửi thấy, chắc chắn sẽ nôn

Lạc Y Y làm theo lời hắn, cô rất muốn hít thở, lại thêm cảm giác sợ hãi muốn chạy khỏi nơi này

Đầu lưỡi chuyển động gấp gáp làm hắn súyt chút không chịu được mà giải phóng bản thân

Bạch Dạ Phi Ưng cố nhẫn nhịn thêm 1 lúc, nhưng ai mà ngờ được

Kẻ lăn lộn khắp chốn ăn chơi như hắn lại bị cái kỹ thuật chẳng ra gì của cô đánh bại

Hắn túm lấy cái đầu nhỏ kéo của cô vào

Y Y hốt hoảng

Oa ... hắn ... hắn ta đang định làm gì?

Ác ma cứ như muốn phát tiết, cứ kéo cô vào

Hắn chịu không nỗi liền đứng lên thúc hông

Đại vật to lớn chui thẳng vào cổ họng

Y Y bất giác hít vào 1 hơi, cái mùi ghê tởm đó xông thẳng lên não

Muốn nôn quá đi!

Trong lòng cô không ngừng gào thét

Nhưng cô căn bản không thể làm gì được

Cái vật to kia cứ xông vào, cô ngậm đến nỗi miệng bắt đầu mỏi, bàn tay vỗ lên bắp đùi hắn kháng nghị

1 lúc lâu, cô như muốn ngất đi, hắn mới đột ngột rút ra bắn thẳng lên mặt cô gái đáng thương

Y Y không còn sức lực ngã phịch trên đất, ôm lấy cổ họng thở hổn hển