Chủ Tịch Hà Tôi Hận Anh

Chương 54: Tìm người thay thế




Hy Văn không về biệt thự mà đi thẳng đến chợ cá, dù sao cũng đến giờ đi làm rồi. Cô phải kiếm tiền trả nợ cho Hà Hiểu Minh, trả nợ xã hội đen, trả lại tiền quỹ công ty, trả tiền cho bạn hàng... Cô nợ như Chúa Chổm vậy!

Mùi tanh tưởi, có chút vị mặn của biển đưa cô về trở về với thực tại, cuộc sống của cô vốn như vậy trôi qua. Chỉ khi người ấy xuất hiện lại khiến lòng cô không ngày nào yên ổn.

Hà Hiểu Minh có liên quan gì đến cô không?

Hy Văn thở dài tự trách mình.

“Mày ngu quá Bạch Hy Văn ạ! Mày thật sự rất ngu ngốc. Đã đến lúc tìm một người để quan tâm để bầu bạn đồng hành suốt đời, đừng làm khổ mình vì người không đáng nữa!”

Trong đầu Hy Văn hiện lên Đông Ca hiền lành chất phác, cô tặc lưỡi thở dài. Cuộc đời cô, ngoài cha Bạch Chính Đình ra thì chỉ có Đông Ca là người cô cảm thấy an tâm giao phó.

Nhưng Đông Ca hoàn toàn không có tình cảm gì với cô, cô biết rõ điều đó.

Nếu cô muốn Đông Ca , phải chủ động quyến rũ anh ta thôi, vì cô ở thế yếu mà, ai lại muốn quen với người bị hủy dung như cô kia chứ.

Cô phải thử một lần cho mình cơ hội yêu đương, phải có một đối tượng để quan tâm, để quên đi những chuyện không đáng, không thể cứ chìm đắm trong chuyện “không nên” kia nữa.

Một buổi sáng ở trong vườn cẩm tú cầu,

Bạch Hy Văn vẫn theo chỉ thị của Hà Hiểu Minh, dạo gần đây phải nghiên cứu đống sách về kinh doanh nào là Văn hóa doanh nghiệp, Chiến lược maketing, Tài chính doanh nghiệp.

Đoạn nào không hiểu lại phải gạch dưới, rồi liên lạc với Tĩnh Kha để hỏi, Hy Văn thở dài không biết chức vụ thư ký của Hà Hiểu Minh phải cao siêu cỡ nào mà phải học nhiều kiến thức như vậy.

Sau bức tường gương bóng loáng, Hy Văn thở dài nói chuyện với Tiểu Yến trong điện thoại về chuyện sẽ chủ động tấn công Đông Ca.

“ Tiểu Yến! Tớ nên làm sao mới thuyết phục được anh ấy đây?”

Tiểu Yến : “...”

“ Ai cũng muốn có một gia đình mà, tuy tớ xấu xí nhưng cũng chăm chỉ lao động kiếm sống. Sau này phò chồng chăm con đều có thể cố gắng làm tốt. Nhưng tiếc là giờ chẳng có đối tượng nào chịu để ý đến kẻ như tớ. Nên phải nghĩ ra hạ sách nhờ cậu chỉ cách quyến rũ Đông Ca ...”

Phụt! Hà Hiểu Minh ở sau bức tường gương khẽ phun vọt ngụm cafe đang uống dở trong miệng.



Anh áp sát vào tấm kính trước mặt để nghe rõ từng lời của Hy Văn đang nói, dáng vẻ giống như một tên trộm thật sự.

Một tổng tài như anh sống sờ sờ trước mặt cô không thèm để vào mắt, còn phải tốn tâm cơ đi quyến rũ một tên khuân vác thuê ở chợ thô kệch chưa học hết cấp hai. “ Bạch Hy Văn! Mắt em chính là bị mù rồi” Hà Hiểu Minh bất lực thở dài nhìn Hy Văn.

Tiểu Yến: “...”

“ Đi bơi sao? Tớ ngại lắm. Chưa từng mặc bikini bao giờ!”

Tiểu Yến : “...”

“ Đuối nước sao?”

Tiểu Yến : “...”

“ Nhỡ tớ ngộp nước thật thì cmn nhà tớ à!”

Tiểu Yến : “...”

“ Hi vọng anh ta có thể nhìn tớ một lần... nhỡ không nhìn thì sao? Tớ sẽ mang nhục đấy cậu biết không? Tớ thà ơ góa cả đời còn hơn bị Đông Ca từ chối rồi mất luôn tình bạn với anh ấy.”

“Bạch Hy Văn em được lắm. Còn tính chuyện có con với người khác nữa sao!”

Hà Hiểu Minh lẩm bẩm, ánh mắt vẫn không rời mắt khỏi cô một giây nào “ Còn mặc bikini... Ây. Con mẹ nhà nó! ”

....

Thật sự không ngờ Bạch Hy Văn lại cả gan như vậy!

Trong một chiều tại tầng 85 của tòa nhà Thịnh thế đang diễn ra cuộc họp căng thẳng về dự án đấu thầu đường ống dẫn dầu ở Đông Âu.

Hà Hiểu Minh bị hơn một nửa số cổ đông phản đối thi công, anh vẫn kiên quyết với kế hoạch tiến ra thị trường quốc tế của mình.

“ Các người với tư tưởng cũ thì không thể phát triển tập đoàn lớn mạnh được. Nếu muốn đi cùng tôi tận hưởng cuộc sống không bao giờ cúi đầu thì không được lùi bước. Ai muốn đi thì tôi sẵn sàng mua lại cổ phần của các người...”



Hà Hiểu Minh đập mạnh sấp hồ sơ xuống bàn để lại khí thế áp đảo, tuy nhiên vẫn có nhiều ánh mắt rất kiên định nhìn anh.

Tĩnh Kha bước vào nói nhỏ vào tai gì đó, mặt Hà Hiểu Minh đanh lại khó chịu

“ Nghỉ tại đây!”

Anh đẩy ghế đứng dậy, bước ra khỏi phòng họp trước con mắt ngạc nhiên của toàn bộ cổ đông.

Đang trong giai đoạn này mà Hà Hiểu Minh lại vì chuyện gì lại bỏ ngang cuộc họp như vậy, chưa bao giờ người đàn ông ấy bị bất cứ điều gì tác động khi đang làm việc.

Tĩnh Kha theo sau lắc đầu ngao ngán.

Cả hai cùng đến hồ bơi Thiên An ở gần chợ Đông, Hà Hiểu Minh kéo cà vạt nới lỏng, mắt phát ra ánh nhìn lạnh lẽo.

Tay liên tục gõ gõ trên thành xe. Tĩnh Kha liếc nhìn anh, lòng có chút lo lắng hi vọng anh không gây ra chuyện gì đáng tiếc.

...

Hồ bơi Thiên An,

Tiểu Yến kéo tay Bạch Hy Văn đẩy đẩy,

“ Nhanh lên, Đông Ca sắp đến rồi! cởi khăn ra đi, bước xuống hồ rồi cứ theo kế hoạch mà làm.”

Hy Văn nhìn lại bộ bikini kín đáo mà mãi cô mới lựa được.

Chiếc áo tắm màu xanh cột dây sau cổ, bên trên khoe ra bờ vai trần cùng vòng ngực trắng quyến rũ lấp ló, thêm chiếc váy tắm tinh tế dài trên đùi khoe trọn đôi chân thon gọn.

“ Tớ ngại quá!”

“ Lẽ ra phải sexy thêm nữa, khuôn mặt đã không hoàn hảo thì phải khoe ra ưu điểm của ngoại hình... Cậu nói nhiều lời nữa là tớ đi về đấy!”

Ấy thế mà Hy Văn cũng nén lòng cởi khăn thật.