Chủ Tịch Hà Tôi Hận Anh

Chương 84: Kẻ chà đạp - người bảo vệ




“ Không ngờ cô lại xinh đẹp như vậy! Hôm nay mới được nhìn trọn vẹn cô trước mặt. Đêm nay tôi bao cô, chơi xong tôi cho tiền, không cần mồi chài ai cả.”

Hy Văn giận dữ giằng tay lại, ánh mắt toát lên sự lạnh lẽo lẫn bi ai

“ Anh dám?”

“ Có gì mà không dám! Loại kỹ nữ nào ở Đông Phương Mỹ Nhân mà tôi chưa từng gặp. Cô có gì mà Trình Sâm tôi ngán kia chứ!”

“ Tôi cũng là khách mời ở đây, anh đừng làm bậy!”

“ Đừng nhiều lời, đĩ điếm cố gắng đến nơi của giới thượng lưu để tìm đại gia tôi lạ gì!”

Vừa dứt lời.

Bốp!

Một cái tát giáng xuống từ tay còn lại của Hy Văn vào mặt Trình Sâm, khiến hắn bất ngờ.

“ Con đĩ, mày dám!”

Hắn dùng cánh tay còn khỏe mạnh còn lại của mình, đáp trả lại tát thật mạnh vào mặt cô. Hy Văn choáng váng ngã xuống, máu từ khóe miệng cô chảy ra.

Hy Văn mím môi đưa tay lau máu trên miệng, nhưng vẫn không che giấu được dấu vết vừa xảy ra.

“ Mọi người lại đây xem, gái làm việc trong vũ trường lại ngang nhiên bước vào bữa tiệc của giới thượng lưu, còn ra tay đánh người.”

Một số người dời sự chú ý về sự hỗn loạn đang xảy ra, họ tiến đến chỉ trỏ. Bảo vệ chạy đến, không hỏi gì Hy Văn lại trực tiếp kiểm tra túi xách của cô.

“ Kiểm tra cho kỹ vào kẻo lại giở thói ăn cắp vặt. Biết đâu không mồi chài được ai lại giở trò.” Hắn ngang nhiên bịa đặt nhìn cô khoái chí.

Nhiều người xung quanh cũng tán thành.



“ Tôi đã gặp cô ta ở vũ trường. Trước kia còn một lần bắt gặp cô ta phục vụ khách trong phòng kín của khu VIP Đông Phương.”

Lần đó chính cái đêm Hà Hiểu Minh nói bao cô, cô đã thất thân với anh để đổi lấy 5000 đô la. Thật không may, Trình Sâm đã nhìn thấy.

Hy Văn kinh hãi khi hắn nói ra quá khứ của cô, khiến cô nhất thời có chút bần thần không mở miệng nói được một câu thanh mình.

Khuôn mặt xinh đẹp kinh diễm phút chốc đã tái xanh, đôi mắt tròn to ngơ ngác nhìn mọi người xung quanh đang chỉ trỏ mình.

Một lúc sau cô mới định thần lại, nhớ lại lời của Hiểu Minh dặn phải bình tĩnh trước mọi tình huống.

“ Tôi... Tôi là chủ doanh nghiệp. Tôi là được mời. Các người nhầm người rồi!”

Ha ha! Ha Ha!

“ Cô ta bắt đầu bịa chuyện đó!” Trình Sâm vẫn một mực khẳng định.

Tiếng cười xung quanh vang lên làm cô lại mất bình tĩnh. Hắn ta là công tử của tập đoàn điện tử Haler, danh tiếng địa vị ở Thành Đô không ai không biết, lời hắn nói hẳn là có sức nặng hơn một cô gái không chút tiếng tăm.

Cô nhìn quanh tìm kiếm Hiểu Minh, ý nghĩ anh đang ở trong một nơi vắng vẻ để trò chuyện với một cô tiểu thư nhà giàu nào đó khiến Hy Văn run rẩy.

Bỗng nhiên,

Đám đông dạt ra hai bên, tránh đường cho người bước đến.

Anh từ xa vừa thấy khu vực Hy Văn đang ngồi tụ tập đông người, đã vội đi như chạy đến, xông vào đám đông.

Anh nhanh đi đến đỡ cô dậy, nhìn khuôn mặt kinh sợ đến đờ đẫn của Hy Văn khiến anh giận run lên.

Ánh mắt tàn phát ra tia hung quang như muốn nuốt sống Trình Sâm và những người xung quanh.

“ Đừng sợ! Anh đến rồi! Xin lỗi em.”



Hy Văn khẽ lắc đầu, nhẹ nhàng đẩy anh ra có ý không muốn anh lại gần mình.

Mắt anh ôn nhu lại nhìn cô vẻ vô cùng áy náy.

Nhìn qua thấy chân cô chảy máu, bên má đỏ hằn năm dấu tay, mặt anh đanh lại kiềm nén cơn giận dữ dội đang bùng phát.

“ Cô ấy là...”

Ngay lập tức Hy Văn vội ngắt lời anh “Tôi là khách mời”

Cô nhìn anh lắc đầu, cô sợ mình làm ảnh hưởng đến anh, nên một mực không nói ra mối quan hệ của hai người.

“ Nhưng rõ ràng cô là vũ nữ ở vũ trường...” Trình Sâm khăng khăng với sự nhận định của mình.

Tuyệt nhiên hắn không muốn bản thân bị mất mặt trước đám người xung quanh.

Hiểu Minh mắt long lên, cười nhếch môi khinh bỉ nhìn hắn, nhưng vẫn cố gắng mang phong thái của một doanh nhân thành đạt.

“ Cậu là con trai của Trình Nho tập đoàn Haler đúng không?”

“ Đúng, là tôi.” Hắn chỉnh lại vạt áo, quay về phong thái của một công tử nhà giàu lịch sự nho nhã, nhưng ánh mắt lại giấu được sự ngông nghênh đắc ý.

“ Cậu khinh thường cô ấy, cho rằng cô ấy không đủ tư cách?” Anh gằn giọng vì kiềm chế ngọn lửa trong lòng.

“ Chúng ta là người như thế nào? Cô ta là người như thế nào? Ở đây ai cũng nên hiểu rõ. Không cùng đẳng cấp không thể chung mâm.”

Hà Hiểu Minh bỗng cười lớn, rồi trịnh trọng nhìn xoáy vào Trình Sâm

“ Cậu đang đứng ở đây dựa vào cái danh của Haler, dựa vào sự nghiệp của cha cậu. Cậu có lấy cái gì từ bản thân ra dám nói hai chữ đẳng cấp ở đây? Cô ấy tay trắng gây dựng sự nghiệp, cậu có tư cách gì để đánh giá về cô ấy. Cậu ấm như cậu mới là kẻ mãi mãi không thể chung mâm với chúng tôi.

Nhân đây, tôi giới thiệu với mọi người, đây là cô Bạch Hy Văn giám đốc của công ty vận tải Đông Hy. Người được đích thân tôi mời đến, kẻ nào dám buông lời xúc phạm đến vị khách của Hà Hiểu Minh tôi thì xin lỗi, mời về cho.”