Chung Cực Nhân Loại

Chương 14






“Bọn chúng là hải tặc vũ trụ!”Kim Huyền Ngọc nhìn ba chiếc phi thuyền cùng vô số thân ảnh trên đó mà quay qua giải thích cho Lục Dạ.
“Bọn chúng thường hay đánh cướp những con thuyền chở hàng hóa! Có vẻ như chúng ta đã chở thành mục tiêu của chúng rồi!”Hoa Vô Tuyết cũng mở miệng nói.
“Vậy thì phải xem ai là mục tiêu cái đã, haha!”Lục Dạ cười lên ha hả mà nhìn hơn trăm thân ảnh trên ba chiếc thuyền kia, tuy là bọn chúng có gần năm năm người nhưng đa phần chỉ toàn Nhân Tiên đến Kim Tiên, mạnh nhất là Ngọc Tiên khiến cho Lục Dạ hoàn toàn không cảm thấy bất cứ uy hiếp nào.
“Khặc khặc….những người trên thuyền mau buông tay đầu hàng, bổn tọa có thể tha cho các ngươi một mạng!”Tên thủ lĩnh Ngọc Tiên Trung Kỳ dẫn đầu nhìn về phía Lục Dạ đám người mà cười lớn nói, ánh mắt hắn lướt qua Kim Huyền Ngọc, Hoa Vô Tuyết cùng Ngọc nhi liền hiện lên sự tà dâm.
“Haha, ai tha cho ai còn chưa biết đâu!”Đối với ánh mắt của tên thủ lĩnh kia ánh mắt của Kim Huyền Ngọc cùng Hoa Vô Tuyết liền lạnh xuống, Ngọc nhi thì mặt tràn đầy chán ghét mà nhìn hắn ta.

Lục Dạ thì chỉ cười nhìn tên thủ lĩnh tràn đầy khiêu khích, hắn cũng sẽ không vì một ánh mắt mà biểu hiện gì nhiều nếu không chắc hắn phải giết gần hết nam nhân trong thiên hạ mất.
“Tiểu tử, ngươi chê mình sống quá lâu sao.

Nói cho ngươi biết bổn tọa thế nhưng là thủ lĩnh của băng Xích lâu tam nhãn vang danh một trong những băng hải tặc khét tiếng nhất trong vũ trụ này!”Lời khiêu khích của Lục Dạ cũng có đôi phần tác dụng, tên thủ lĩnh hơi tức giận nhưng rất nhanh hắn liền bình tĩnh lại mà bắt đầu giới thiệu gia thế “Khủng” của mình.

“Oáp….Oa nha nha, có rắm mau thả, muốn cướp thì mau tới! Nói chi mà lắm thế, phải tôi tôi đấm cho mấy phát rồi!”Khác với tưởng tượng của đám hải tặc, Lục Dạ không chỉ không hoảng sợ mà còn ngửa mặt lên ngáp dài một cái rồi dụi dụi mắt trêu tức mà nhìn tên thủ lĩnh nói.
“Ken két….tụi bây lao lên xử lý tên tiểu tử này.

Ba nử nhân kia thì để lại cho ta!”Tên thủ lĩnh nhìn Lục Dạ mà nổi gân xanh khắp đầu, hắn nghiến răng ken két mà nhìn đám thuộc hạ hét lớn, sau đó cả đám hải tặc liền lao lên với số lượng gần trăm người từ Nhân Tiên đến Kim Tiên.
Tên thủ lĩnh nghĩ là với nhân số nhiêu đó đủ sức để giải quyết một Đại Tiên Trung Kỳ, một Kim Tiên Hậu Kỳ cùng một Chân Tiên Viên Mãn còn Lục Dạ thì hắn tự động bỏ qua bởi vì hắn chẳng cảm nhận được tí tu vi nào từ người cậu cả.
Nhưng mà hắn đã đánh giá sai hoàn toàn, hơn một trăm tên hải tặc lao lên lại chẳng khác gì cái bao cát bị Lục Dạ đấm và chém không trượt phát nào, không chỉ vậy mà mỗi khi một tên hải tặc ngã xuống là lại bị biến thành lính bóng tối.

Vài chục tên lao về phía ba nữ với ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống cũng không có kết cuộc tốt đẹp gì.
"Chết tiệc, tiểu tử kia vậy mà lại ẩn dấu tu vi, mấy nữ nhân kia cũng quá mạnh!"Tên thủ lĩnh cũng không ngờ là ba nữ nhân cũng tên tiểu tử kia lại mạnh như vậy.
"Thủ lĩnh chúng ta phải làm gì bây giờ?!"Tên phó thủ lĩnh Ngọc Tiên Sơ Kỳ đứng bên cạnh hắn thấy trăm tên hải tặc sắp bị diệt trừ, liền quay qua hỏi.
"Tất cả xong lên cùng bổn tọa báo thù cho các huynh đệ!!"Trong lúc tất cả nhưng tên hải tặc lo sợ mà nhìn Lục Dạ đám người thì tên chỉ huy lại mơ miệng hét lớn.
"Báo thù!"
"Bào thù!"
"Báo thù..."
Đám hải tặc nghe vậy cũng lấy lại được sĩ khí mà hét ầm lên cùng tên chỉ huy đánh về phí Lục Dạ đám người.
Lâm lão ngồi trong phòng cũng từ lâu nhận ra được động tĩnh bên ngoài, nhưng hắn cũng không vội ra tay, dù sao tiểu thư vẫn chưa cần sự giúp đỡ của hắn.
"Ầm...rầm..."
Thế là một trận chiến hết sức cân kèo diễn ra giữa một đám hải tặc dẫn đầu là Ngọc Tiên Trung Kỳ và hai nữ một nam.(cân đấy, haki nhân vật chính mừ.)
Lần này thì Lục Dạ không sử dụng Vô Hạn Chú Thuật mà chỉ dùng lực lượng co thể nên mấy tên hải tặc này mới chịu được lâu như vậy thôi.
Nếu để ý thì ta có thể thấy số lượng quân hải tặc đang nhanh chống giảm đi.


Việc này cũng bình thường thôi vì cả Kim Huyền Ngọc cùng Hoa Vô Tuyết đều hạ thấp tu vi của mình xuống để thích hợp với Trung Thiên Thế Giới này nên tu vi thực sự của các nàng đều vượt qua Ngọc Tiên, dễ dàng làm thịt mấy tên hải tặc.
Hoa Vô Tuyết thì lại bị phong ấn phần lớn ma lực nên tu vi chỉ có Đại Tiên nhưng với kiếm thuật siêu phàm của mình nàng vẫn ung dung mà hạ sát từng kẻ địch.
"Ahhh, lão tử liều với các ngươi."Nhìn bên cạnh mình giờ đây chỉ còn không đến trăm tên thuộc hạ, tên thủ lĩnh có hơi hối hận khi tấn công chiếc thuyền của Lục Dạ nhưng hắn biết mình không còn đường lui nữa rồi thê là hắn liền gầm lên bay nhanh về phía Hoa Vô Tuyết đang đu cứ gần đó, tiên lực trong cơ thể hắn bắt đầu hỗn loạn, dấu hiệu cho việc tự bạo.
"Cẩn thận!"Kim Huyền Ngọc lo lắng hét lên, nàng vẫn không biết tu vi của Hoa Vô Tuyết là gì nhưng một Ngọc Tiên Trung Kỳ tự bạo không phải một Địa Tiên có thể chịu được.
Hoa Vô Tuyết giải quyết hơn chục tên hải tặc nên có phần mệt mỏi mà khô g kiệp phản ứng, dù sao tên thủ lĩnh cách nàng chỉ có vài chục mét, chớp mắt hắn đã xuất hiện ngay trước mặt nàng.
"Haha, chết cùng mỹ nhân cũng không oan!"Tên thủ lĩnh cười như điên dại, cuồng bạo tiên lực khiến cơ thể hắn phình to ra, nhưng trước khi nổ tung hắn lại nhìn thấy một thân ảnh chợt xuất hiện cùng tiếng thì thầm vang vọng bên tai.
"Ngươi chết không oan đâu, tới tận vài trăm tên đi cùng với ngươi mà!"
"Ầm!!"Theo một tiếng nổ lớn cả vũ trụ tối tăm liền bị chiếu sáng.
"Không!!"Hoa Vô Tuyết do không chạy kiệp nên quyết định giơ trường kiếm lên chắn trước người mình, nhưng bất chợt Lục Dạ lại xuất hiện trước mặt nàng.

Ngay thời khác đó Hoa Vô Tuyết như quên hết tất cả, dù Lục Dạ có mạnh, có những kĩ năng vô cùng quỷ dị thì Hoa Vô Tuyết cũng không nhịn được mà kinh hãi cùng lo lắng hét lên.
Kim Huyền Ngọc thì được Lâm lão xuất hiện bảo vệ nên không có việc gì, bên cạnh nàng là Ngọc nhi đã biến lại thành hình người.
Mất vài giây sau vụ nổ mới dần tan đi, mấy tên hải tặc còn sót lại đều đã bị vụ nổ cho hóa thành hư vô hết, ba chiếc thuyền hải tặc cũng bị phá hủy nặng nề.
Còn chiếc thuyền của Lục Dạ lại vẫn bình an vô sự không chút tổn hại gì.
"Tiểu nương tử ngươi đây là lo lắng cho ta sao? Lão công của ngươi không sao đâu!"Ở trung tâm của vụ nổ, hai thân ảnh từ từ hiện ra, đó không ai khác chính là Lục Dạ cùng Hoa Vô Tuyết.

Ngay lúc tên thủ lĩnh nổ tung, Lục Dạ đã ôm Hoa Vô Tuyết rồi sử dụng Vô Hạn Chú Thuật nên cả hai người đều bình an không một vết xước.

Lục Dạ nhìn Hoa Vô Tuyết với ánh mắt đầy ý cười mà nói.

“Ai là ngươi nương tử a! Thả ta ra!”Thấy hắn không sao, Hoa Vô Tuyết liền thở nhẹ một hơi rồi sau đó vùng vẫy mà thoát ra khỏi lòng ngực của nam nhân.

Cả hai cũng nhau đáp xuống thuyền ngay bên cạnh Kim Huyền Ngọc.(Do có vô hạn chú thuật nên main có thể dịch chuyển và bay nhé.)
“Lục Dạ, Vô Tuyết hai người không có sao chứ?”Kim Huyền Ngọc tuy biết hai người vô sự nhưng vẫn không nhịn được hỏi một câu như thế.
“Không sao không sao, bổn đại gia không dễ chết như thế đâu!”Lục Dạ phất phất tay tùy ý đáp, ngay khi hắn đang định để chiếc thuyền đi tiếp thì bỗng nhiên nhận thấy một điều gì đố mà quay đầu lại nhìn về phía ba chiếc thuyền hải tặc không còn nguyên vẹn đang trôi nổi giữa không trung kia.
“Đây là…”Lục Dạ nhíu mày lại rồi liền bay về phía một chiếc thuyền hải tặc.
Trên chiếc thuyền một thân ảnh nhỏ nhắn đang âm thầm quan sát Lục Dạ đám người, thậm chí cả Lâm lão cũng không phát hiện ra, nhưng Lục Dạ nhờ có được Vô Hạn Chú Thuật cùng giác quan cực kì nhạy cảm của mình mà phát hiện ra thân ảnh đó.
Thân ảnh đó nhìn thấy Lục Dạ bay hướng về chiếc tàu này thì liền hoảng hốt chạy trốn.
Ba cô nàng thấy Lục Dạ đột nhiên tiến tới gần một trong ba chiếc thuyền hải tặc thì vô cùng nghi hoặc nhưng vì tò mò nên cả ba liền phi thân mà theo sau hắn, Lâm lão thì quay trở lại phòng.
“Lục Dạ có vấn đề gì sao?!”Đến gần sát với con thuyền hải tặc, Kim Huyền Ngọc không nhịn được mà hỏi.
“Không có gì, ta chỉ là nhìn thấy một con chuột nhỏ mà thôi!”Lục Dạ nhếch mép cười nói.
“Chuột? Không lẽ còn có tên nào sống sót sao?”Cả ba nàng cùng đồng thanh kinh ngạc, họ hơi để thần thức quét qua chiếc thuyền nhưng rõ ràng là không có sự sống nào cả.
“Đi xem thử không phải là biết sao!”
“Cộp….cộp….cộp…”
Cả bốn người đáp xuống chiếc thuyền hải tặc rồi từ từ bước chậm mà quan sát xung quanh.
“Đây là!”Bỗng ở phía xa họ liền thấy một thân ảnh không tỏa ra bất kì khí tức sinh mệnh nào cả nằm dưới sàn của chiếc thuyền.