Rõ ràng Trầm Cửu Ly cũng đâu chịu thua thiệt, nhưng vừa lên phòng làm việc cô đã ôm mặt tức đến rơi nước mắt, sâu bên trong cô cũng yếu đuối như những thiếu nữ khác.
“ Cửu Ly, em đừng để ý đến những lời nói đó, do họ không thích em thôi, mà không thích thì làm gì cũng chẳng vừa lòng. ”
Chu Đồng xoa xoa bả vai của cô an ủi, là đồng nghiệp chung phòng và lớn hơn cô hai tuổi, tính tình vô cùng dễ thương dễ gần.
“ Em có làm gì họ đâu. ”
Tự nhiên nói cô giật chồng người ta, xem có nên tức không chứ?
Dù thế nào, cô cũng đâu làm ra những chuyện thiếu đạo đức như vậy.
“ Hazzz, người ta là thế đó, hay là lát nữa em kể cho Đinh tiểu thư biết đi, chị nghĩ em ấy sẽ đòi lại công bằng cho em. ”
Trầm Cửu Ly thở mạnh như trút cơn tức trong lòng, đưa tay lau vội nước mắt lấy lại phong thái ngạo mạn khi nãy, không để bản thân làm trò cười cho người ta.
Lên tiếng:
“ Mạn Nhu đi du lịch với bạn, cuối tuần sau mới trở về. Với lại em cũng không muốn gây chuyện, điều đó chỉ khiến những người khác ghét em thêm thôi. ”
…----------------…
Buổi tối…
Chỉ là chưa chính thức yêu nhau, chứ trông cả hai thực sự như một cặp đôi, sáng đưa đi làm và tối đón tan làm.
Lúc này, Trầm Cửu Ly đang xoay mặt ra ngoài cửa kính ngắm nhìn cảnh đêm, vừa mệt và vừa buồn việc lúc sáng.
Đinh Tẫn Dực chủ động lên tiếng:
“ Muốn ăn thêm gì không? ”
Cô lắc đầu xoay sang, trả lời:
“ Mập xấu không có người yêu! ”
“ Thế lỡ như người yêu muốn em mập lên chút nữa thì sao? ”
Trầm Cửu Ly ngượng ngùng lãnh tránh ánh mắt nóng bỏng của đối phương, Đinh Tẫn Dực khẽ cười lại hỏi:
“ Em định khi nào về thành phố V? ”
“ Chắc thứ ba hoặc thứ tư tuần sau! ”
Thứ bảy tuần này cô được nghỉ Tết, nhưng có nhiều cuộc hẹn khiến cô phải nán lại thêm vài hôm.
Tối thứ bảy cô có hẹn với nhóm bạn học.
Thứ hai thì cô hứa với Mạn Nhu và Tuyết Nhàn đến Đinh Gia và tối đó có tiệc với đồng nghiệp.
Thế nên chắc phải thứ ba hoặc thứ tư cô mới trở về thành phố V với gia đình.
“ Tối thứ bảy em rảnh không? ”
“ Hôm đó tôi có hẹn với nhóm bạn rồi! ”
Đột nhiên, Đinh Tẫn Dực nắm lấy cánh tay của Trầm Cửu Ly gây sự chú ý, hai ánh mắt liên kết đắm đuối say sưa nhìn nhau đến thấu tâm tư, giọng điệu nhẹ nhàng lên tiếng:
“ Chủ nhật thì sao? ”
Về đến chung cư, Trầm Cửu Ly mở cửa vào nhà, nét mặt vui tươi bỏ quên chuyện sáng nay, lo nghĩ và mong chờ đến ngày chủ nhật sắp tới. Thế nhưng, đối nghịch với đó là sự u ám, bực tức từ Tạ Yên Nhiên, và cô ta cũng vội vàng thu hồi khi cô tiến gần.
“ Cậu và chủ tịch Đinh dạo này thân thiết quá nhỉ? Đang quen nhau à? ”
Nhắc đến vấn đề tình cảm và Đinh Tẫn Dực, nét mặt Trầm Cửu Ly trở nên ủ rũ, buồn bã lắc đầu và ngồi xuống sofa bên cạnh Tạ Yên Nhiên.
Đến giờ cô cũng chẳng biết trong lòng của anh có cô không, hay chỉ đang trêu đùa, nếu thật lòng thì tại sao không thổ lộ tình cảm?
“ Đinh Tẫn Dực cực kỳ phong lưu, cậu cũng chỉ là một trong số những cô gái anh ta nhắm trúng đến thôi. Tốt nhất sau này cậu tránh càng xa càng tốt, mắc công mang phiền phức vào thân! ”
“ Yên Nhiên, cậu không có chứng cứ thì đừng nên phán xét người ta. ”
Trầm Cửu Ly cô không tin vào những lời đồn đoán thất thiệt vô căn cứ, bởi do cô đang là nạn nhân của việc đó, và nếu Đinh Tẫn Dực anh đào hoa hay phong lưu thì cũng là chuyện lúc độc thân.
Bới móc để làm gì?
Đó là quyền lựa chọn và cuộc sống của người ta!
Tiểu Nghi từng nói:
“ Đàn ông có chủ gặp gái đẹp còn nhìn, huống chi đang độc thân. Nếu không cũng lãnh cảm hoặc thích người đồng giới, tử tế lắm thì trong lòng chưa quên người yêu cũ nhưng thực tế trường hợp này rất hiếm. ”
Cô cũng mê trai, có thể thức xuyên đêm cày phim nam thần cô thích.
Thậm chí nhắn tin, nói chuyện điện thoại qua lại và đi ăn tối với người khác giới, điển hình như Đinh Tẫn Dực anh.
Vậy nếu người khác nhìn vào, chẳng lẽ đánh giá cô không tốt, không tử tế, không chung tình hay sao?
“ Cậu thích chủ tịch Đinh rồi sao? ”
Trầm Cửu Ly cáu kỉnh chau mày, cộc lốc trả lời:
“ Đó là chuyện riêng của tớ. ”
Sau đó, cô nhận thấy mình có chút quá đáng, hạ giọng xuống nói tiếp:
“ Yên Nhiên, tớ biết cậu lo lắng cho tớ nên mới nhắc nhở, nhưng tớ trưởng thành rồi, biết bảo vệ bản thân và thông minh nhìn nhận! ”
Tạ Yên Nhiên hùng hồn đứng dậy, nâng giọng lên cao hơn cô khi nãy, gắt gỏng nói:
“ Được rồi, cậu cứ việc tiếp tục day dưa qua lại với anh ta đi, sau này gặp vấn đề gì thì đừng có khóc lóc với tớ, một Tống Nhất Hàn vẫn chưa làm cậu sáng mắt ra thì thêm Đinh Tẫn Dực. ”
“ Tớ mệt, không muốn đôi co với cậu! ”
Lúc này, lồng ngực của Tạ Yên Nhiên phập phồng lên xuống nhìn theo Trầm Cửu Ly đang bỏ đi vào phòng, sau đó híp mắt và nghiến chặt hàm răng khi cô hoàn toàn biến mất, bàn tay cuộn tròn dường như vô cùng bực tức và khó chịu.
Tại sao? Tại sao? Tại sao lúc nào Trầm Cửu Ly và Lam Tiểu Nghi cũng hơn Tạ Yên Nhiên cô chứ?
Cô đâu thua kém họ, cô xinh đẹp, học giỏi, thông minh, vậy lý do là gì?
Năm đó Nhâm Thiên Duệ gặp cả cô và Lam Tiểu Nghi, tại sao anh ta lại thích và theo đuổi Lam Tiểu Nghi mà không phải là cô?
Và rồi, cô làm việc ở tập đoàn Thiên Đỉnh gần hai năm, mục đích nhắm vào Đinh Tẫn Dực, cuối cùng người anh ta thích lại là Trầm Cửu Ly?
Thử hỏi cô có cam lòng không chứ?
“ Thứ tao không có được thì mày đừng hòng, Trầm Cửu Ly! ”
…----------------…