Cao trào hai lần qua đi, Trầm Cửu Ly và Đinh Tẫn Dực nằm bên nhau ôm ấp tận hưởng những cung bậc cảm mà đối phương mang tới cho mình, và nghe cô kể về những chuyện xảy ra.
“ Chắc do Yên Nhiên nói gì đó với mẹ, rồi mẹ lại không chịu tin em. ”
Sau đó, Trầm Cửu Ly từ trong ngực anh ngẩng lên, lí nhí nói:
“ Em thành thật xin lỗi anh! ”
Đinh Tẫn Dực bật cười, vòng tay siết lấy thân thể nhỏ bé của Trầm Cửu Ly hơn nữa, hôn vào gò má trắng mịn rồi lên tiếng:
“ Ngốc quá! Người lớn ai chẳng như thế, ngay cả ba mẹ anh cũng vậy, mong ước một chàng rể tốt để chăm sóc và bảo vệ cho Mạn Nhu! ”
Biết rằng ai chẳng mong như vậy, nhưng những lời lẽ của mẹ cô thực sự quá đáng, là sự khinh thường dành cho anh khi đem đi so sánh với Tống Nhất Hàn.
Đột nhiên, Trầm Cửu Ly sực nhận ra một chuyện, gấp gáp lay lay cánh tay của Đinh Tẫn Dực, nói:
“ Sáng mai anh đi mua thuốc cho em nha~ ”
Hàng chân mày đen rậm ấy lập tức chau lại, lắc đầu trả lời:
“ Uống thuốc có hại lắm, sau này anh sẽ tự phòng ngừa, còn lần này mang thai thì sinh, anh nhận cả mẹ lẫn con! ”
Nghe thế, Trầm Cửu Ly lắc đầu liên tiếp nhiều hơn cả anh khi nãy, bàn tay vịn lấy chiếc chăn che chắn ở ngực, khẩn trương ngồi dậy để cả hai đối diện với nhau, lên tiếng:
“ Em vẫn chưa sẵn sàng làm mẹ! Tẫn Dực, sáng mai anh đi mua nha ~ ”
Thú thật thì Đinh Tẫn Dực anh cũng chưa sẵn sàng làm ba, mặc dù cực kỳ thích trẻ con và gia đình đông con. Nếu đúng theo dự định ban đầu và lời hứa với bà Đinh, năm 29 tuổi anh sẽ kết hôn và lên kế hoạch sinh con.
Thời gian trong hai năm này, anh muốn dành cho công việc và Cửu Ly, nhưng chẳng lẽ anh mạnh thế sao, một lần dính bầu?
“ Cửu Ly, cảm ơn em đã cho anh! ”
Trầm Cửu Ly mỉm cười ngọt ngào, chẳng chút e ngại ngã người vào lồng ngực to rộng săn chắc của Đinh Tẫn Dực nũng nịu, anh lập tức đón lấy, vòng tay ôm cô và hôn xuống bả vai trần noãn nà.
“ Lúc em sang đây, ba mẹ phản ứng thế nào? ”
“ Không có phản ứng gì cả! ”
Biết Đinh Tẫn Dực là chủ tịch tập đoàn Thiên Đỉnh, bà Trầm còn muốn đốc thúc cô đi, không ngăn cấm gì nữa cả, thậm chí đã trở mặt với gia đình của Tống Nhất Hàn.
Cô thực sự rất xấu hổ với anh.
“ Em đã nói về anh chưa? ”
Lúc anh đi về, mục đích khác hơn là cho Cửu Ly tự nhiên nói ra thân phận của anh, để bà ấy biết anh có gì!
“ Dực, anh nghĩ em là người thế nào?
- Em thừa nhận sau một tuần mình đã thích anh, vậy anh có nghĩ em đến bên anh vì tiền và địa vị không? ”
Đinh Tẫn Dực khẽ cười, lập tức trả lời:
“ Dĩ nhiên là không!
- Và nếu là vậy, anh cũng yêu em, vì anh tình nguyện! ”
…----------------…
Bà Đinh nghe Đinh Mạn Nhu kể lại về việc Trầm Cửu Ly đã gọi điện cho mình hỏi về Đinh Tẫn Dực với giọng điệu và thái độ rất lạ, lại thêm hiện tại không thể liên lạc được, nghi ngờ cả hai đã xảy ra chuyện gì đó, nên ăn sáng xong lập tức đi sang.
Anh đã sắp xếp công việc, dự tính sang thành phố V ba hôm nên đã cho người giúp việc nghỉ làm. Lúc này, Đinh Mạn Nhu và bà Đinh mở cửa vào nhà, sau đó phải nhìn nhau vì ở thành ghế sofa có một chiếc áo khoác của nữ và một chiếc túi xách trên bàn.
“ Túi xách này hình như của chị Cửu Ly á mẹ, con từng nhìn thấy vài lần! ”
“ Chà…Bảo sang thành phố V nhưng sao hai đứa này ở đây? ”
Cùng lúc, thang máy mở ra, Đinh Tẫn Dực mặc quần short và áo thun, trên tay còn đang cầm chìa khóa xe, hình như sửa sạng ra ngoài.
Anh bất ngờ, lên tiếng:
“ Mẹ, Mạn Nhu, sao hai người ở đây? ”
“ Mẹ hỏi con câu đó mới đúng đấy, sao lại ở đây? ”
“ Nhà của con, không ở đây chẳng lẽ sang nhà hàng xóm? ”
Bà Trâm đi đến đập tay vô ngực của Đinh Tẫn Dực bực tức, lại nói:
“ Con bảo sang thành phố V thăm mẹ Cửu Ly, sao ở đây? Tối qua con bé còn gọi cho Mạn Nhu tìm con, hai đứa đã xảy ra chuyện gì? ”
Lúc này, Đinh Mạn Nhu đi quanh người của Đinh Tẫn Dực, ánh mắt dò xét không rời khỏi cơ thể anh, như cảm thấy có điều khác lạ, trong đầu liên tục suy nghĩ.
Nhìn anh ba cô là lạ sao đấy.
Hơn nữa túi xách và áo khoác của chị Cửu Ly ở đây, thì chị ấy ở đâu?
Đột nhiên, Đinh Mạn Nhu nhìn lên trên tầng lầu, hai mắt đột nhiên sáng chói, bàn tay lập tức vỗ vào người của Đinh Tẫn Dực, sau đó kê khuôn mặt đến gần, khe khẽ hỏi:
“ Chị Cửu Ly đang ở phòng ngủ của anh phải không? ”
Đinh Tẫn Dực hắng giọng, ưỡn ngực đứng thẳng và bỏ hai tay vào túi quần, lên tiếng:
“ Mẹ và Mạn Nhu về đi, con cần ra ngoài! ”
Đinh Mạn Nhu bật cười, vỗ mạnh vào người của Đinh Tẫn Dực hơn nữa, sau đó nhướn mày nói với bà Đinh:
“ Xem ra mẹ sắp có thêm cháu nội rồi! ”
Hai mẹ con họ hiểu ý, chỉ sau lời nói đó của Đinh Mạn Nhu thì đã hiểu ra vấn đề, tới lượt bà Đinh dò xét anh vô cùng cẩn trọng, mỉm cười lên tiếng:
“ Ba mẹ làm kinh doanh, nên cưới con dâu phải kèm theo cháu nội đấy, con hiểu ý mẹ phải không? ”
“ Hiểu rồi! Từ từ cũng có thêm cháu nội! Nhưng trước tiên hai người phải về, để Cửu Ly đi xuống cô ấy sẽ thấy ngại, hiểu không? ”