10 giờ tối, cả hai trở về biệt thự riêng của Đinh Tẫn Dực. Và lúc này Trầm Cửu Ly cũng đã trở mặt, cáu kỉnh hung dữ với anh, khó chịu xô đẩy không cho lại gần, sắc mặt thể hiện sự ghen tuông rất rõ ràng.
“ Em à, em ơi! ”
“ Anh hứa lớn lên sẽ kết hôn với Tôn Nhiễm mà, vậy yêu em làm gì, chúng ta chia tay đi! ”
Đinh Tẫn Dực đỡ trán bất lực, anh đã giải thích từ lúc lên xe đến lên phòng ngủ nhưng cô không chịu tin tưởng, rằng mình không có hứa hẹn xằng bậy như thế.
“ Cửu Ly, dù anh có hứa thì cũng là lúc trẻ con, anh có biết gì đâu! ”
Trầm Cửu Ly lập tức xoay sang nhìn thẳng vào đôi mắt bất lực của Đinh Tẫn Dực, trừng trừng và đanh giọng hỏi:
“ Vậy là anh có hứa hả? ”
“ Không có là không có! ”
Đinh Tẫn Dực nhẫn nhịn dang tay ôm chầm lấy Trầm Cửu Ly, nhưng bờ môi sắp chạm vào vùng trán thì lập tức bị cô đột ngột xô đẩy, cáu gắt quát lên:
“ Anh không thành thật! ”
Sau đó, Trầm Cửu Ly vùng vằng chạy đi vào phòng tắm, Đinh Tẫn Dực buồn cười lắc đầu nhìn theo, chẳng có chút nào cho thấy tức giận.
Lúc Trầm Cửu Ly cô ghen rất dễ thương, như trẻ con và anh rất thích.
Thế nhưng, cửa phòng tắm lúc này lại mở ra, sắc mặt của Trầm Cửu Ly hầm hầm hùng hồn bước tới về phía Đinh Tẫn Dực đang đứng, sau đó xoay lưng dứt khoát lên tiếng:
“ Kéo! ”
Đinh Tẫn Dực muốn cười nhưng không dám cười, nghe lời nhẹ nhàng đưa tay kéo khóa váy của cô xuống tận thắt lưng, nói:
“ Anh kéo rồi! ”
Hơn nữa giờ đồng hồ sau, Đinh Tẫn Dực từ phòng tắm trở ra bên ngoài, ngoan ngoãn lên giường nằm cạnh Trầm Cửu Ly. Thế nhưng, bàn tay vừa vòng qua chiếc eo của cô thì đã bị dứt khoát quăng mạnh, nhích nhích ra xa vô cùng lạnh nhạt lên tiếng:
“ Ngủ ở sofa đi! ”
“ Cửu Ly, đừng giận dỗi vô lý vậy mà. ”
Trầm Cửu Ly tiếp tục bùng nổ cơn ghen, lập tức ngồi dậy kéo Đinh Tẫn Dực ngồi theo, chất vấn:
“ Anh cho rằng như thế là vô lý sao? Vậy nếu đổi ngược lại là em thì anh có thấy vô lý không? ”
“ Được, được, có lý, có lý lắm! ”
Trầm Cửu Ly nghiến răng ken két trước thái độ như giỡn cợt của Đinh Tẫn Dực, đưa tay đánh liên tiếp vào người anh mấy cái trút giận, lớn giọng:
“ Anh như thế là sao hả? ”
“ Thôi mà, đừng giận nữa ~”
Đinh Tẫn Dực ôm lấy bả vai của cô cùng nhau ngã về phía sau thành giường, bàn tay còn lại đưa lên mân mê khuôn mặt, hành động dỗ dành cho bạn gái nguôi giận, sau đó mạnh bạo hôn vào gò má Cửu Ly, nói tiếp:
“ Anh chắc chắn mình không có hứa! ”
Reng…reng…reng.
Điện thoại của Đinh Tẫn Dực lúc này đột ngột reo vang, nó nằm ngay bên vị trí của cô, vừa nhìn xuống đã thấy cái tên được lưu hiển thị trên màn hình.
“ Khưu tổng tìm anh kìa. ”
Nói xong, cô lập tức cầm lên đưa sang cho anh, vừa nói:
“ Gần 11 giờ tối còn gọi cho anh, chắc có chuyện gì đó quan trọng, anh nghe nhanh đi. ”
Đinh Tẫn Dực vừa bấm nghe, loa điện thoại đã phát ra âm thanh giọng nói:
“ Đi quán bar không? ”
“ Đông Bách, cậu biết mấy giờ chưa? ”
“ Còn sớm mà, bạn gái cậu không cho đi ư? ”
Định chọc quê, nói khích Đinh Tẫn Dực anh sao?
Bạn gái không cho đi bar có gì đâu xấu hổ mà phải giấu giếm?
“ Một phần thôi, phần nhiều tại tôi không muốn đi. Để bạn gái ở nhà lo lắng chờ đợi, tôi thấy xót và chẳng nỡ! ”
Trầm Cửu Ly bẽn lẽn mỉm cười nép vào lồng ngực của Đinh Tẫn Dực, giận dỗi vô cớ khi nãy cũng tan biến theo mây, ngón tay trỏ đưa lên vẽ theo từng đường nét cơ bụng rắn chắc nam tính của bạn trai, sắc mặt lúc này ngập tràn hạnh phúc.
“ Cậu đó, yêu ai thì mau chóng xác định, còn không thể tiếp tục hãy buông bỏ cho nhẹ lòng! ”
“… ”
Nói thêm vài câu với Khưu Đông Bách, Đinh Tẫn Dực tắt máy rồi sẵn tiện cắm sạc. Sau đó, cả hai cùng nhau nằm xuống, ôm ấp không một khe hở. Lúc này, sắc mặt của Trầm Cửu Ly thể hiện rõ rệt sự tò mò, lên tiếng:
“ Cô gái đó giờ ở đâu anh nhỉ? ”
“ Anh không nghe Đông Bách nói, có thể đã quay về thành phố A! ”
“ Ồ, vậy còn cô gái kia, thì sao? ”
“ Đông Bách còn yêu hay không thì anh không biết, nhưng mối quan hệ của cả hai hiện tại chẳng thể tiếp tục yêu đương, cậu ấy buông bỏ là đúng đắn nhất! ”
“ Ờ, cũng phải! ”
“ Còn chuyện tình cảm của Vu Duẫn nữa, anh mệt mỏi với hai cậu ấy quá! ”
Không phải Đinh Tẫn Dực anh khoe khoang đâu, chứ từ lúc cả hai chính thức yêu đương đến hiện tại, chưa giận nhau quá bốn giờ đồng hồ hay cãi vã căng thẳng.
Là do anh quá tốt, đúng hay sai cũng nhận lỗi và năn nỉ cho xong.
Mà một phần cũng đều do anh, cứ hay trêu chọc Trầm Cửu Ly cô.