Chung Tình Lúc Chạng Vạng, Lụi Tàn Vào Hửng Đông

Chương 44: Tháng ngày vả mặt




Dự tính kế tiếp sau khi lau khô ráo bản thân, Diệp Cẩn Niên nghĩ đến nên ăn gì để bù đắp cho bữa trưa bị quấy phá.

Trong tủ lạnh có đầy đủ thực phẩm, rau củ quả và trứng, còn có nước giải khát, gạo cũng không thiếu, trừ việc Diệp Cẩn Niên không thể nấu thôi. Nói đến vào bếp nấu ăn, không hẳn do thiên phú, hoặc do cậu chưa từng học nấu một thứ gì ra hồn. Nên thành phẩm tùy tùy tiện tiện, không phải khó ăn, người khác chỉ ói, còn cậu nhấm nháp vẫn nuốt được.

Lúc này không giống nhau.

Lo lắng cơ thể nguyên chủ quá yếu, vậy nên Diệp Cẩn Niên không muốn tự thử thách, nhớ ở kiếp trước, dù cho đồng đội của Diệp Cẩn Niên có là dị năng giả, ăn phải món cậu nấu đều tê liệt hết cả, sau thì không ai dám để Diệp Cẩn Niên nấu nướng. Chẳng thà gặm lương khô cũng kháng cự thứ gì xấu xí mà Diệp Cẩn Niên dám cho vào miệng ăn.

Kỳ thật cũng không có tệ đến mức đó....

Nhưng khó ăn không phải giả.

Diệp Cẩn Niên rất dễ nuôi nha, không kén ăn, còn có thể đánh, mỹ mạo ở thượng, vũ lực càng không phải nói. Nhưng mà bây giờ Diệp bảo bảo hảo đói, muốn chớt mất.....

Nghĩ đến vốn dĩ giờ này nên đi ngủ trưa, mà không phải đau đầu nghĩ nên ăn thứ gì, Diệp Cẩn Niên máu nóng lại dồn lên, cậu bực bội đập tay trên ghế sopha, mềm mại ghế bị lõm một chút, rồi đàn hồi lên lại.

‘ Thứ gì không biết, gây sự thì gây sự, đây sẵn sàng đấm nhau, sợ gì, lại còn dám chà đạt và lãng phí lương thực, biết vậy đập thẳng... gì nhỉ? ’ Diệp Cẩn Niên hơi suy nghĩ, bởi trong tiềm thức, tựa như khắc ghi một dạng thói quen rằng khi cậu sợ hãi hoặc ghét căm một ai đó. Trí nhớ và kí ức tự động kém đi,

dù trải qua không bao lâu, nhưng đã có ấn tượng không tốt rồi thì cậu sẽ chẳng thèm nhớ tên kẻ đó.

Trường hợp khơi gợi lại ký ức là lúc đứng ở trước mặt, não bộ mới đưa ra thông tin chuẩn xác.

‘ Gì Chu... hay là, Du Dã? ’ Diệp Cẩn Niên vấp váp cố nhớ lại cái tên, nhưng ngoại trừ cảm giác khó chịu bởi bữa ăn bị lật đổ, và hình ảnh lúc cậu trả thù thì ấn tượng gần như trở thành cấu hình thấp.

‘ Thôi bỏ đi, đằng nào mai chẳng gặp lại đâu, hơn nữa loại người này thì mình cần gì phải nhớ. Gặp lại chỉ muốn đập mềm người thêm lần nữa'

Còn tìm chết thì đây luôn sẵn sàng tiễn.

Diệp Cẩn Niên xua tay, gạt đi phiền muộn đang muốn khiến gương mặt nhỏ này tồn tại nếp nhăn.



Cậu thỏa mãn thở dài, duỗi chân, ngồi dưới thảm kề cận bàn ghế sopha, đặt khăn lau trên bàn, thoải mái thả lỏng hai bên bả vai. Khuỷu tay đặt về hai bên, ngưỡng đầu hưởng thụ khoảng khắc lẳng lặng.

Thời gian chậm rãi trôi qua từng khắc một, tiếng tích tắc từ kim đồng hồ, Diệp Cẩn Niên nhẹ nhàng nhắm đôi mắt, không đến bao lâu đã cảm thấy cơn buồn ngủ đang dần tìm đến, uể oải nghiêng ngả đầu. Diệp Cẩn Niên ý thức phiêu du thì chợt.

* Tích!

Diệp Cẩn Niên lập tức bừng tỉnh, đôi mắt cậu cảnh giác mà trợn trừng, thả lỏng tinh thần trong chốc lát lại bị khơi mào, kéo căng đến trạng thái phòng thủ. Cậu đứng lên, khẽ đảo nhẹ đôi đồng tử, lướt mắt một lát mới nhìn về phía chiếc điện thoại nằm trên bàn.Mặc dù chìa khóa và thẻ phòng là bảo vệ đưa, nhưng giao dịch Diệp Cẩn Niên

ký nó thuộc dạng onl, và điều khoản sử dụng phòng ở được chủ nhà phổ cập qua rồi.

Cửa điện tử có camera kết nối với điện thoại.

Diệp Cẩn Niên dựa theo cách chủ nhà đã chỉ, liên kết với giao diện và nhìn

xem, trước cửa xuất hiện gương mặt vừa lạ cũng khá quen thuộc.

Là, tên Alpha mà Diệp Cẩn Niên gặp ở trông thang máy?

Hình như là Phù Khởi.

Diệp Cẩn Niên sờ cằm, không quá rõ lý do vì sao người này lại biết được số phòng của cậu, và cả việc dám chường mặt đến, không lẽ là biến thái ham muốn cậu?!

* Bép!

Diệp Cẩn Niên vỗ vỗ má, khiến bản thân mau mau thanh tỉnh lại, dựa theo tâm lý học và cách nhìn nhận bộ mặt tốt xấu của con người, dường như không phát hiện Phù Khởi có bất cứ ác ý nào cả.

Dù khẽ ấn chuông kêu vài lần, nhưng không hề có phản hồi đáp lại, Phù Khởi vẫn không hề mất kiên nhẫn, hắn lại ấn chuông vài cái.

Kỳ Niên đi theo lúc này thì trái ngược, hắn mất kiên nhẫn đến mức gương mặt nhíu thành một đoàn, khó coi buồn bực vô cùng. Lười biếng dã miêu khoanh tay, quần áo được Phù Khởi chọn và phụ giúp mang mặc, cổ áo rộng mở, thả vài viên cúc áo, xương quai xanh và kéo xuống đến mảng ngực, Kỳ Niên vị trí khuất và tránh khỏi khung hình của camera.

'Không ai? ” Kỳ Niên hỏi, đạt được cái lắc đầu không rõ của Phù Khởi, hắn cắn nát viên kẹo trong khoang miệng “ Khởi, về thôi!”



“ Đợi một chút? ” Phù Khởi oai nhẹ đầu nhìn Kỳ Niên đang bất mãn, tầm nhìn vô thức dừng tại bàn tay đang lôi kéo ống tay áo hắn, giọng nói nửa dò hỏi nửa trấn an Kỳ Niên.

* Cạch.

Cửa nhà được mở ngay tại khi Kỳ Niên muốn cao giọng mắng, quay đầu lại khi, nhìn thấy chủ thuê mới tới, đang hoài nghi nhìn hai người bọn họ. Diệp Cẩn Niên sắc mặt không biểu tình xem hai kẻ đứng trước nhà giằng co ve vãn.

Bởi vừa tắm xong, Diệp Cẩn Niên không có kịp thời đi thay đồ, áo choàng tắm được sử dụng như áo bình thường, mềm mại dán vào thân mình, đầu bọc chiếc khăn đem đôi tai che giấu hoàn toàn. Đuôi càng không ngoại lệ, nó tựa dây đằng vòng quanh đùi trái Diệp Cẩn Niên.

Ẩn tàn kín mít khi gặp người khác trừ chủ nhân và Alpha của bọn họ.

Diệp Cẩn Niên khẽ ho khan, cậu vọng ánh mắt trong suốt hàm chứa nghi ngờ, không tính là mất lễ phép lên tiếng trước “ Chào? ”

Kỳ Niên thấy cậu liền hứng thú, buông tay ra khỏi Phù Khởi, hai ba bước sải dài liền phóng được đến ngay trước mặt của Diệp Cẩn Niên.

Diệp Cẩn Niên “?”

Kỳ Niên vươn tay, bởi chiều cao của hắn so tiểu Omega này phát đạt, vậy nên hắn đã hơi khom người, đôi bàn tay không yên phận vươn đến muốn chạm vào mặt Diệp Cẩn Niên.

Cậu nhìn người không nói lời nào đã đi đến trước mặt, ấn tượng đầu tiên của Diệp Cẩn Niên vì gương mặt người này giống cậu đến 6 và 7 phần, dường như chung một khuôn mẫu, bởi khác ở tuổi tác, vóc dáng và khí chất, kể cả giới tính phân biệt, nên có chút không quá giống. Nếu Diệp Cẩn Niên là nhỏ xinh kinh diễm, Kỳ Niên hẳn dùng câu yêu dã biếng nhác miêu tả.

Cùng là một Alpha giống Phù Khởi, lại hấp tấp và thiếu tôn trọng vô cùng.

* Bộp! * Diệp Cẩn Niên bắt được cổ tay của Kỳ Niên, chậm rãi siết chặt và đem nó rời xa gương mặt bản thân “ Làm gì? ”

Hẳn ngay từ đầu, Diệp Cẩn Niên không nên mở cửa, trường hợp 2 A một O, và cậu còn đang mang áo choàng tắm, cảm giác không đứng đắn một chút nào.

Tưởng chừng cùng một giới là nam, lại không giống nhau về tính, lúc bấy giờ Diệp Cẩn Niên mới ý thức được nhân thiết về phân chia 3 dạng phân hóa.

Nếu để người khác biết và nhìn thấy, không khác nào đang tự đào hố chôn mình, Omega cùng nữ nhân ở thế giới cũ cũng giống nhau, trinh tiết, không thể mất được.