Editor: Kỳ Giản Niệm
Beta-er: Kỳ Giản Niệm
“Nếu biết trước như vậy, anh sẽ không đặt chiếc váy này cho em đâu.”
Lục Hi Hoà thử giãy giụa một chút, nhưng cô mới khẽ cử động thì anh đã ôm chặt cô, khiến cho cả người cô dán sát vào anh, mùi hương dễ ngửi trên người anh cứ quanh quẩn ở mũi cô, nếu xung quanh không có ai, thì có lẽ cô sẽ rất hưởng thụ, nhưng mà tất cả mọi người đang ở đây đấy…
“Anh thả em ra trước đã, mọi người đang nhìn đấy, như vậy không tốt đâu.”
“Không sao hết, dù sao họ cũng quen rồi.”
Lục Hi Hoà: “…”
Đám người quay sang nhìn nhau, giả vờ ho khan vài tiếng, sau đó ăn ý cúi đầu tự mình làm chuyện của mình, nếu không phải họ chỉ là nhân viên, họ nhất định sẽ phẫn nộ đá bát cơm chó này đi!
Kỷ Diễn thấy trên đường nhiều người qua lại, ý cười càng sâu, giọng anh hơi khàn: “Em đẹp lắm.”
Lục Hi Hoà nở nụ cười, cô kiễng chân hôn lên gương mặt cương nghị đầy thân thuộc của anh: “Được rồi, chúng ta xuất phát thôi.”
“Ừm.” Giọng điệu của anh trầm thấp dịu dàng.
____
Ở cửa khách sạn trải một tấm thảm đỏ rất dài, phóng viên truyền thông đứng đầy ở hai bên thảm đỏ, camera trên tay trên vai hướng hết về phía cửa.
“Tôi nghe nói buổi quảng bá phim ngày hôm nay, ngoài đạo diễn và nhân viên chính, thì Kỷ Diễn cũng sẽ có mặt đấy.”
“Kỷ Diễn? CEO của Thiên Ngu? Không phải anh ấy chưa từng tham gia bất kỳ hoạt động công khai nào sao? Tin này có thật không?”
“Chắc là thật đấy.”
“Mấy người nhìn cái xe trị giá mấy triệu đô kia đi, trong xe có phải là Kỷ Diễn không?”
“Ai biết được?”
Tuy nói thế, nhưng các phóng viên nghe xong đều nhao nhao hướng ống kính về phía đó, không có lửa thì sao có khói, nếu đã có tin đồn thì cứ chuẩn bị cho chắc, thừa hơn thiếu mà.
Đây không phải lần đầu Lục Hi Hòa đi thảm đỏ, cô đã đi rất nhiều lần, cả nhỏ cả lớn, đã không còn thấy luống cuống từ lâu rồi, nhưng bây giờ cô lại có cảm giác ấy, cảm giác này lâu rồi không có.
Tuy đây không phải lần đầu tiên cô sải bước trên thảm đỏ, nhưng đây là lần đầu tiên cô đi thảm đỏ với Kỷ Diễn, đặc biệt là khi cô biết rõ quan hệ giữa hai người nên chỉ sợ lát nữa phóng viên mà hỏi gì đó, cô sẽ căng thẳng rồi không cẩn thận lỡ lời.
Kỷ Diễn nhận ra sự hồi hộp của cô, anh khẽ siết chặt lòng bàn tay cô: “Không sao đâu, có anh ở đây rồi, em đừng lo.”
Lục Hi Hòa nghiêng đầu nhìn anh, đụng phải ánh mắt tĩnh lặng như biển sâu của anh, trong nháy mắt, trái tim vốn đang loạn nhịp đã bình ổn lại, cô tự tin gật đầu với anh: “Vâng.”
“Giám đốc Kỷ, chị Hi, đến rồi ạ.” Lâm Lượng lên tiếng nhắc họ.
Cậu ta vừa dứt lời, chiếc xe cũng dừng lại trước khách sạn, Kỷ Diễn mở cửa xe đi xuống đầu tiên, phóng viên đứng ngoài nhắm thẳng máy quay vào anh, không biết là ai trong đám người đã từng gặp Kỷ Diễn, lập tức gọi tên anh.
“A! Là Kỷ Diễn! Là Kỷ Diễn!”
Nháy mắt, hiện trường xôn xao! Kỷ Diễn đến thật kìa! Kỷ Diễn – Trước giờ chưa từng tham dự bất kỳ hoạt động công khai nào, thế mà giờ lại xuất hiện ở buổi tuyên truyền phim 《Linh Lung》!
Kỷ Diễn không để ý đến khung cảnh ầm ĩ xung quanh, anh lịch lãm vươn tay vào trong xe, mọi người gần như chết lặng.
Chuyện gì thế? Anh ta còn dẫn bạn gái theo ư?
Điều này khiến hiện trường lại xôn xao, vô số camera nhắm vào Kỷ Diễn, chỉ chờ để chụp ảnh, họ nhìn thấy một bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn vươn ra, đặt lên tay Kỷ Diễn, sau đó từ từ bước xuống xe, là Lục Hi Hòa!
Là Lục Hi Hòa!
Lục Hi Hòa vừa bước xuống xe đã làm hiện trường kinh diễm, bởi vì cô thật sự rất xinh đẹp, từ nãy đến giờ, hiện trường chưa từng nhốn nháo như lúc này!
Đối mặt với vô số ống kính, Lục Hi Hòa nở nụ cười ấm áp, cô tự nhiên nắm tay Kỷ Diễn bước lên thảm đỏ, nhưng mới đi được vài bước, cô chợt nhận ra, lúc đi thảm đỏ phải khoác tay nhau mới đúng, nhưng mà lúc này mười ngón tay của hai người đan chặt vào nhau, đây là động tác chỉ có ở những cặp đôi.
Lúc cô đang hốt hoảng, Kỷ Diễn bình tĩnh cầm tay cô đặt lên cánh tay mình, một động tác vô cùng tự nhiên, làm người khác cảm thấy đây là chuyện bình thường, không bới được điểm sai nào, hai người lại tiếp tục sải bước trên thảm đỏ.
Sau khi vào trong, hai người nhanh chóng bị giới truyền thông đang chờ vây kín.
“Giám đốc Kỷ, nghe nói anh chưa từng tham gia những hoạt động công khai như này, vậy tại sao lần này anh lại tham gia buổi quảng bá phim 《Linh Lung》 vậy?”
Kỷ Diễn nhìn anh ta, đáp: “Tôi là nhà đầu tư của 《Linh Lung》, chẳng lẽ tôi không thể tham dự sao?”
Mọi người và Lục Hi Hòa: “…”
“Giám đốc Kỷ, nghe nói anh chưa bao giờ đi cùng bất kỳ ngôi sao nào đến tham dự hoạt động, xin hỏi tại sao hôm nay anh lại dẫn cô Lục tới?”
“Cô ấy là nữ chính của《Linh Lung》, lại là nghệ sĩ tiềm năng do tôi đích thân mời đến, vậy nên chuyện tôi đi cùng cô ấy là điều đương nhiên rồi!”
Mọi người và Lục Hi Hòa: “…”
“Giám đốc Kỷ, nghe nói anh đã đầu tư ba triệu cho bộ phim điện ảnh 《Linh Lung》. Điều gì đã khiến anh đưa ra một khoản đầu tư lớn như vậy?”
“《Linh Lung》 là hạng mục quan trọng của công ty chúng tôi, nữ chính của phim là cô Lục đây cũng là nghệ sĩ chủ chốt của công ty, đầu tư như vậy chẳng phải rất hợp lý ư?”
Mọi người và Lục Hi Hòa: “…”
Cuộc phỏng vấn này hình như không thể tiếp tục được nữa, cách trả lời của Kỷ Diễn khiến họ cảm thấy mình đang đặt ra nhưng câu hỏi vô cùng thiểu năng, dường như tất cả bọn họ đều bị CEO của Thiên Ngu nghi ngờ về chỉ số thông minh, hơn nữa, cả ba câu trả lời đều dính dáng đến Lục Hi Hòa là sao đây?
Phóng viên nhanh trí nhận ra chỗ khác thường, có một người giành hỏi trước: “Có vẻ giám đốc Kỷ rất tán thưởng cô Lục, xin hỏi lúc trước cô Lục tiểu đã thu hút anh thế nào mà lại khiến anh đích thân mời cô ấy về công ty?”
Câu hỏi của phóng viên nó khiến các phóng viên ở đây đều rất kinh ngạc, tập trung cao độ về phía Kỷ Diễn, chỉ sợ giây tiếp theo anh trả lời tin tức bùng nổ nào đó, Lục Hi Hòa đứng bên cạnh cũng không khỏi lo lắng, biểu hiện vừa rồi của anh thật sự làm cô rung động!
Kỷ Diễn nhìn thoáng qua Lục Hi Hòa bên cạnh, sau đó bình tĩnh liếc mắt quanh hiện trước, trả lời họ hai từ: “Tất cả.”
*
Buổi tuyên truyền phim《 linh lung 》 diễn ra thành công tốt đẹp, bởi vì đây là lần đầu tiên giới truyền thông có cảm giác hình như họ đã nắm được bí mật gì đó rất khủng khiếp, mà chủ nhân bí mật rất để ý đến buổi tuyên truyền điện ảnh lần này, vì vậy để lấy lòng anh, các phóng viên đã liều mạng đăng tin về các vấn đề tinh tuý trong phim để kiếm lời.
Trước khi kết thúc, đạo diễn và các diện viên chính chụp ảnh kỷ niệm, Kỷ Diễn cũng chụp ảnh với tư cách là nhà đầu tư, lúc chụp ảnh, anh rất tự giác đứng cạnh Lục Hi Hoà, hai người đứng cạnh nhau trông rất đẹp đôi.
Kết hợp với cuộc phỏng vấn vừa rồi, họ tin chắc đây sẽ là tin tức đứng đầu trang!
Sau khi kết thúc, phó đạo diễn kéo Trần Biện lại: “Lão Trần, ông nói xem, vì sao Kỷ Diễn lại đối xử tốt với đoàn phim như vậy, không chỉ tham gia buổi tuyên truyền phim, mà còn rất nhiệt tình nữa, ai không biết lại hiểu lầm!”
“Hiểu lầm gì?”
“Hiểu lầm giám đốc Kỷ với Hi Hòa là một cặp đó, giám đốc Kỷ thật sự rất để tâm bộ phim của chúng ta.”
Trần Biện nhìn anh ta như nhìn tên thiểu năng, sau đó trả lời đầy ẩn ý: “Rõ ràng người ta có ý khác.”
Đâu phải người ta muốn tuyên truyền cho phim đâu, rõ ràng là nhân dịp này để công khai, vừa tuyên trường phim vừa mở đường cho chuyện tính của mình, đúng là một mũi tên trúng hai đích! Mặc dù anh ta lớn hơn Kỷ Diễn mấy tuổi, nhưng không thể không thừa nhận Kỷ Diễn rất có đầu óc kinh doanh, nếu không thì sao người ta có thể ngồi vững ở vị trí chủ tịch được?
____
Sau khi vào nhà, Lục Hi Hòa còn chưa kịp bật đèn thì đã bị người phía sau bế lên áp sát vào bức tường lạnh lẽo, cô bị cái lạnh bất ngờ ập đến làm sững người, bởi vì bộ đồ cô mặc được thiết kế hở vai, phần lưng cũng để lộ.
Tất cả như dán chặt trên vách tường, làm cô không nhịn được hít sâu một hơi.
“Kỷ Diễn, anh làm gì thế?”
“Muốn em.”
Anh vừa dứt lời, môi cô lập tức bị chặn lại, đầu lưỡi anh cương quyết chen vào trong, không chút khách sao nếm lấy vị ngọt trong miệng cô, sự xâm lược bá đạo mà cường thế của anh khiến cô không kịp gian tránh né, khuôn miệng ấm áp cùng chiếc lưỡi mềm mại làm anh mê muội say sưa.
Đôi tay anh đặt trên eo cô càng ngày càng nóng, cơ thể cô cũng nóng rực lên, một tay anh ôm lấy cô, tay còn lại kéo váy cô lên
“A.” Lục Hi Hòa nhỏ giọng kêu.
“Xoạt.” Là tiếng kéo khóa.
“Đừng… đừng làm ở đấy, a…. tên khốn này!”
Giọng cô dần trở nên nhẹ nhàng, mềm mại, máu khắp người cô như dồn hết lên đỉnh đầu, anh hung hăng nhéo vòng eo thon thả, quyết tâm cắn lấy môi cô, cô lắc lư lên xuống theo động tác của anh.
“Thỉnh thoảng… thử một chút cũng là ý tưởng không tồi…”
Mắt Lục Hi Hòa đỏ lên vì kích thích, cô chỉ có thể nương theo ánh trăng nhìn khuôn mặt người đàn ông đối diễn, ngón tay dài mảnh năm chặt vai anh: “Anh… anh muốn chết hả?”
Cô dứt lời, anh lại càng dùng sức hơn.
Không biết qua bao lâu, trận chiến kịch liệt này cũng kết thúc, hai chân Lục Hi Hòa tê dại không còn sức, vừa tê dại vừa xót lại vừa đau, nghĩ đến sự hung ác vừa rồi của anh, đột nhiên cô cảm thấy ấm ức.
Hôm nay người này bị gì vậy, tự nhiên lại hung dữ với cô, bây giờ chỗ nào trên người cô cũng đau!
------oOo------