Editor: Kỳ Giản Niệm
Beta-er: Kỳ Giản Niệm
Lục Hi Hoà về nhà lấy sổ hộ khẩu với Lục Trường Vĩ.
Cô nhận lấy lấy sổ hộ khẩu từ tay Lục Trường Vĩ, sau đó nghiêm túc nhìn ông, khiến Lục Trường Vĩ cảm thấy kỳ lạ, “Sao tự nhiên con lại nhìn ba như thế?”
Lục Hi Hoà cười, lắc đầu, “Không có gì ạ, chỉ là con cảm thấy yêu ba quá, cảm ơn ba nhiều lắm!”
Lục Trường Vĩ vốn luôn lý trí không khỏi sững sờ, “Con bé này, sao đột nhiên kích động thế?”
“Đâu ạ? Con vẫn luôn như thế mà.”
Lục Trường Vĩ mất tự nhiên ho nhẹ một tiếng, “Được rồi, được rồi, mau xuống đi, Kỷ Diễn đang đợi con đấy.”
Nói xong, ông mặc kệ cô đi về phía cửa, Lục Hi Hoà đi theo sau cười, “Ba, chờ con với.”
Lục Trường Vĩ tiễn hai người ra cửa “Đăng kí kết hôn xong nhớ quay về ăn cơm nhé, ba gọi cho ba con rồi, lát họ sẽ tới. Các con xong công việc rồi thì cũng nên bận bịu chuyện của mình đi.”
Kỷ Diễn nắm chặt tay Lục Hi Hoà, nói với Lục Trường Vĩ, “Vâng thưa ba.”
Lục Hi Hoà, “???”
Lục Trường Vĩ, “…”
Kỷ Diễn chính là ví dụ điển hình của việc “thích ứng nhanh”!
Lục Trường Vĩ vươn tay vỗ vô vai của anh, “Được rồi, hai đứa đi đi.”
“Vậy bọn con đi đây.”
“Ừm.”
Sau khi lái xe ra khỏi nhà họ Lục, Kỷ Diễn nhìn Lục Hi Hoà, “Em không nói với ba thật à?”
Lục Hi Hoà im lặng một lúc rồi gật đầu, “Ừm, như anh nói đó, lão Lục mong em luôn vui vẻ và hạnh phúc. Ông ấy không muốn em nhớ về quá khứ, mọi thứ hiện tại đang rất tốt, em cũng không muốn phá vỡ nó.”
“Dù em có quyết định thế nào, anh cũng sẽ ủng hộ em.”
—
Sự nổi tiếng của Lục Hi Hoà gần đây tăng vọt. Tuy nhiên, nổi tiếng cũng đi kèm tai tiếng, cộng đồng bắt đầu để ý và soi xét cô hơn.
Họ nói cô dựa vào đàn ông để leo lên vị trí hiện tại, nếu không có Kỷ Diễn ở phía sau, thì sao cô có thể leo lên nhanh như vậy được?
Tuy nhiên, những ý kiến tiêu cực đó cũng bị vô số cư dân mạng phản bác, hai người đang yêu nhau, cô chính là bà chủ của Thiên Ngu, Thiên Ngu có kinh tế và thực lực, nâng đỡ cô không phải là chuyện bình thường sao?
Những người ác ý vẫn cho rằng hai người chưa kết hôn nên không thể coi Lục Hi Hoà là bà chủ của Thiên Ngu được, chưa kể hai người từ lúc bị chụp trộn mua nhẫn cưới vẫn chưa có động tĩnh gì, nên chắc gì Lục Hi Hoà và Kỷ Diễn sẽ kết hôn.
Vấn đề này đã được tranh luận rất nhiều trên mạng, fan và antifan không ngừng chém giết nhau. Khi mọi chuyện bị xé ra to quá, Lục Hi Hoà cũng đành phải đăng Weibo.
Bình thường cô không hay đăng Weibo, nhưng đã đăng là vả mặt antifan bôm bốp. Bài đăng của Lục Hi Hoà chính là giấy đăng ký kết hôn.
Giấy đăng ký kết hôn của cô và Kỷ Diễn!
Cả cộng đồng mạng náo động, một số nghệ sĩ vẫn giữ tâm lý “xem kịch vui”. Lục Hi Hoà đăng giấy đăng ký kết hôn như này thì antifan chỉ có cách chạy đằng trời. Sau này, khi Kỷ Diễn tham gia phỏng vấn, một phóng viên hỏi về việc này, Kỷ Diễn nhìn thẳng vào máy quay và nói: “Tất cả thành công đều đi kèm với sự nỗ lực. Tôi ủng hộ, nâng đỡ cô ấy, tuy nhiên nếu chỉ có sự nâng đỡ của tôi mà không đi kèm theo sự nỗ lực của cô ấy thì cũng không thể thành công được. Vì vậy, về vấn đề này, mọi người không cần tranh cãi nữa. Ngoài ra, Thiên Ngu thuộc về tôi, tôi là của cô ấy. Nói cách khác, tôi và Thiên Ngu đều là của cô ấy.”
Bài phỏng vấn của Kỷ Diễn đã gây sốt trên mạng trong một thời gian dài, khiến nhiều người phải ghen tị với Lục Hi Hoà.
Đầu năm, các tác phẩm có sự tham gia của Lục Hi Hoà lần lượt được tung ra, khi khán giả ấn tượng về kỹ năng diễn xuất của Lục Hi Hoà, họ mới hiểu ra điều Kỷ Diễn đã nói “Tất cả thành công đều đi kèm với sự nỗ lực”. Đúng là có tài nguyên, nhưng đồng thời kỹ năng diễn xuất phải tự mình mài giũa. Bây giờ, chính kỹ năng diễn xuất tuyệt vời của Lục Hi Hoà đã thuyết phục được họ.
Không lâu sau, trong một cuộc phỏng vấn nó Lục Hi Hoà đã thoải mái thừa nhận cả hai sắp bước vào cuộc sống hôn nhân.
Đám cưới của Kỷ Diễn dành cho Lục Hi Hoà còn gây choáng hơn. Mặc dù đám cưới vô cùng hoành tráng nhưng không phải ai cũng vinh dự được mời, chỉ có họ hàng và bạn bè thân thiết của hai người.
Sau đám cưới, nhân viên của Thiên Ngu được hưởng lợi nhiều nhất. Vì sếp kết hôn nên tiền lương, tiền thưởng và chế độ nghỉ phép của họ đều tăng lên!
Khi hai người kết hôn, Kỷ Thu Hào còn chia 20% cổ phần còn lại của mình tại Thiên Ngu thành hai, một nửa cho Lục Hi Hoà, một nữa cho Kỷ Thanh. Tuy nhiên, Kỷ Thanh chưa đủ tuổi thành niên nên phần của Kỷ Thanh vẫn do Kỷ Thu Hoà giữ.
Sau khi kết hôn, Kỷ Diễn lần đầu tiên xuất hiện trước mắt công chúng, không phải với tư cách là CEO của Thiên Ngu, mà là CEO của Tập đoàn thương mại SG.
SG là một tập đoàn thương mại nổi lên ở nước ngoài, bắt đầu xâm nhập vào thị thị trường trong nước 6 tháng trước và đã tạo dựng được chỗ đứng vững chắc trên thị trường trong nước trong một thời gian ngắn. Tuy nhiên chủ nhân của công ty vẫn là một ẩn số, vì chưa bao giờ xuất hiện ở bất kỳ sự kiện hay hoạt động thương nghiệp nào. Mọi người không biết gì ngoài việc đây là công ty của Trung Quốc.
Vì vậy, khi Kỷ Diễn xuất hiện, tất cả mọi người đều vô cùng sửng sốt, không ai nghĩ rằng SG thực chất là doanh nghiệp của ông trùm giải trí Kỷ Diễn, và điều gây sốc hơn nữa là Kỷ Diễn đã chuyển nhượng 50% cổ phần của công ty cho vợ anh, Lục Hi Hoà.
Ngoài cổ phần thuộc sở hữu của các cổ đông khác, cổ phần của Kỷ Diễn là 60%, cho vợ của mình tận 50%!
Mọi người đều nói hiện tại Lục Hi Hoà đã chạm tới đỉnh cao cuộc đời, yên bề gia thất. Nhưng mấy ai biết được, bây giờ trong lòng Lục Hi Hoà như lửa đốt. Cô vốn chỉ muốn yên ổn với nghiệp diễn, chăm chỉ đóng phim nhưng có những chuyện nằm ngoài sức tưởng tượng của cô.
Lúc đầu, Lục Hi Hoà chỉ miễn cưỡng chấp nhận 10% cổ phần của Kỷ Thu Hào, nhưng cô vẫn khăng khăng chờ Kỷ Thanh trưởng thành sẽ tặng số cổ phần đó cho cô bé xem như quà trưởng thành.
Xong bây giờ Kỷ Diễn còn chuyển giao cổ phần của công ty mà anh thành lập cho cô khiến cô không thể hiểu nổi.
____
Lục Hi Hoà nhìn Kỷ Diễn đang cắt chanh, cau mày: “Kỷ Diễn, anh lại đây!”
“Đến đây.” Kỷ Diễn cầm đĩa chanh cắt lát tới, đặt bát trái cây lên bàn, mím môi nhìn cô.
“Em nếm thử xem đủ chua chưa?”
Từ khi mang thai, Lục Hi Hoà rất thích ăn chua, càng chua càng thích. Ban đầu là mận xanh, mận chua nhưng ăn nhiều nên cô cũng miễn dịch, đến mức bây giờ chỉ có ăn chanh mới thỏa mãn được vị giác của cô.
Lục Hi Hoà ngửi thấy mùi thơm của chanh, cô mấp máy môi, vẫn là chỉ có vị chua của chanh mới khiến cô thoải mái. Lục Hi Hoà đá chân Kỷ Diễn, “Em muốn ăn nữa.”
Kỷ Diễn đút từng miếng cho cô, cô ăn một cách thích thú. Ăn hơn một nửa mới, cô chợt nhớ ra chuyện chính, “Anh thu hồi cổ phần đi, em không nhận đâu.”
“Thế thì không cho em nữa vậy”
“Ừm?”
Kỷ Diễn đặt tay lên cái bụng vẫn còn phẳng lì của Lục Hi Hoà, “Anh chỉ còn cách cho con trai của chúng ta thôi.”
Lục Hi Hoà trợn tròn mắt, “Sao anh biết là con trai?”
“Không phải mọi người đều nói nam chua nữ cay sao? Em thích ăn chua như thế, chắc là con trai rồi.”
“Anh trọng nam khinh nữ đúng không?”
“Anh không trọng nam khinh nữ, anh chỉ trọng em thôi.”
Lục Hi Hoà mím môi, cố gắng che giấu nụ cười, nhưng ý cười vẫn ngập tràn trong ánh mắt.
“Anh nói thật không?”
“Thật mà!”
“Chà, thế thì anh được thưởng một lát chanh.” Lục Hi Hoà lấy một lát chanh, đưa lên môi Kỷ Diễn.
Kỷ Diễn mỗi ngày đều nhìn cô vui vẻ ăn chanh mà trong lòng rung lên. Nhưng cô đã nói thế, anh chỉ có thể há miệng ngậm lấy lát chanh.
Lục Hi Hoà nhìn Kỷ Diễn ăn chua đến mức không mở nổi mắt, đáng yêu thật đấy!
“Ăn thêm một lát nữa nhé?” Cô cố ý đút một lát khác cho anh.
Kỷ Diễn vẫn chưa nuốt được lát kia, anh bối rối nhìn lát chanh trên tay cô.
Lần này Lục Hi Hoà không nhịn được cười thành tiếng, tự đút lát chanh cho mình, “Thôi bỏ đi, em ăn một mình thì hơn. Cho anh ăn lãng phí lắm.”
Kỷ Diễn thở phào nhẹ nhõm: “Để anh đút cho em.”
____
Mọi người hay nói nam chua nữ cay. Lúc mang thai, Lục Hi Hoà rất thích ăn đồ chua nên ai cũng nghĩ cô bầu bé trai, nhưng khi sinh ra lại là một công chúa đáng yêu.
Nhưng dù là con trai hay con gái thì cũng là bé cưng của nhà họ Kỷ và nhà họ Lục, được yêu chiều vô cùng.
Bởi vì lúc mang thai Lục Hi Hoà thích ăn chanh nên biệt danh của cô bé là Chanh nhỏ, còn tên thật là Kỷ Tư Hàm.
Trước ba tuổi, Chanh nhỏ ít nói và nhút nhát, nhưng sau ba tuổi, cô bé giống như một người khác vậy, rất thích đùa nghịch với Kỷ Thanh. Mặc dù là hai thế hệ khác nhai nhưng tuổi tác không chênh nhau nhiều nên Chanh nhỏ rất thích bám lấy Kỷ Thanh, quan hệ của hai đứa trẻ rất tốt.
Khi Chanh nhỏ được bốn tuổi, cô bé nghe cô nhỏ của mình nói, mẹ mình lại mang thai.
Cô bé chưa hiểu mang thai là gì, nhưng cô bé từng nghe những các bạn ở mẫu giáo nói mang thai có nghĩa là cô bé sẽ có một em trai hoặc em gái nhỏ. Sau này, một nửa thời gian, một nửa đồ chơi đều phải chia sẻ với em mình, kể cả tình yêu của ba mẹ cũng sẽ bị chia đôi.
Sao tình yêu có thể chia đôi được? Nếu em trai hoặc em gái vô cùng dễ thương nên ba mẹ dành hết tình yêu cho em ấy thì sao? Thế thì cô bé sẽ trở thành người đáng thương nhất à?
Lục Hi Hoà cảm thấy mấy ngày nay Chanh nhỏ hơi lạ.
Trước đây, ngày nào Kỷ Diễn không đút thức ăn cho cô bé thì cô bé sẽ không ăn, còn yêu cầu rất nhiều thứ nhỏ nhặt khác. Nhưng mấy ngày nay, cô bé thay đổi hoàn toàn, ngoan ngoãn tự ăn uống, không ồn ào, cũng không gây rắc rối.
Kỷ Diễn cũng nhận thấy sự thay đổi của Chanh nhỏ nên hai vợ chồng quyết định hỏi han con: “Công chúa nhỏ, gần đây con sao thế?”
Chanh nhỏ cau mày, nhéo nhéo ngón tay không chịu nói.
Hai vợ chồng nhìn nhau, nhận ra mức độ nghiêm trọng của vấn đề, Lục Hi Hoà nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của cô bé, “Có chuyện gì thế con, con có thể tâm sự cho ba mẹ nghe không?”
“Con nói cho ba mẹ nghe đi, biết đâu ba mẹ có thể cho con lời khuyên thì sao?”
Chanh nhỏ do dự một hồi, cuối cùng chậm rãi nói: “Sau khi có em rồi ba mẹ sẽ không thương Chanh nhỏ nữa sao?”
Hai người ngạc nhiên nhìn nhau, sao cô bé lại biết mình sắp có em. Hai người vẫn chưa nói với cô bé mà?
“Con đã nghe ai nói vậy?”
“Cô nhỏ nói với con… Cô nói con sắp có một em trai hoặc một em gái.”
Lúc này Lục Hi Hoà mới nhớ ra lần trước cô gọi điện nói cho Triệu Liên biết, chắc Kỷ Thanh nghe thấy xong nói với Chanh nhỏ.
“Con lo lắng ba mẹ có em rồi sẽ không thương con nữa à?”
“Vâng ạ… Ba, con sẽ cho em quần áo, đồ chơi, đồ ăn… nhưng mà ba mẹ đừng không thương con nữa được không?”
Nói rồi nước mắt Chanh nhỏ rơi xuống, cô bé nghẹn ngào, trông vô cùng đáng thương. Kỷ Diễn rất đau lòng, anh vội vàng ôm cô con gái nhỏ vào lòng, dỗ dành: “Sao lại như thế được chứ? Ba mẹ mãi là ba mẹ của con, sẽ luôn yêu con. Con mãi là bé cưng của mẹ, không ai thay thế được vị trí của con cả.”
“Thật chứ ạ?”
Lục Hi Hoà đau lòng lau nước mắt cho cô bé: “Đương nhiên là thật rồi. Đây là lỗi của ba mẹ. Lẽ ra ba mẹ nên nói cho con biết trước. Nhưng ba con nói đúng, con mãi mãi là bé cưng của ba mẹ, không ai thay thế được. “
“Vậy em thì sao ạ?”
“Ba mẹ cũng sẽ yêu thương em, cũng giống con vậy, em sẽ gọi ba mẹ là ba và mẹ, gọi con là chị, ngoài ba mẹ ra, em sẽ là người yêu con nhất thế giới này.”
“Người yêu con nhất?”
“Đúng vậy.”
————————————————–
Mười tháng sau, Chanh nhỏ có một em trai.
Ba mẹ đang ở trong bệnh viện, cô bé theo bà ngoại đi thăm em bé. Em bé nằm trong lồng ấp, thân hình nhỏ nhắn, làn da trắng, mắt còn chớp chớp.
“Bà ngoại, sao em trai lại nhỏ vậy ạ?”
Thẩm Lan Du cười nói với cô bé: “Bởi vì em vẫn còn nhỏ, sau khi lên lớn, em cũng sẽ cao to như ba của con vâỵ.”
“Vậy có cao bằng ba không ạ?”
“Chà, có khi còn cao hơn cả ba nữa.”
“Con thì sao? Con cũng cao hơn ba ạ?”
Câu nói ngây thơ của đứa trẻ khiến mọi người bật cười, Thẩm Lan Du nhéo nhẹ chóp mũi cô bé, “Con không cần so với ba con đâu, con so với mẹ con là được rồi.”
“Vì sao ạ?”
“Vì con sẽ xinh đẹp giống mẹ đó.”
Chanh nhỏ nghiêng đầu suy nghĩ một chút, “Hmmm, vậy thì em trai sẽ giống ba còn con sẽ giống mẹ.”
Biệt danh của em trai là Cà Chua nhỏ, và tên thật là Kỷ Minh Húc, có nghĩa là tươi sáng và ấm áp.
Có lẽ chính câu nói của câu nói ba mẹ và em trai là người yêu thương con nhất trên đời của Lục Hi Hòa đã khiến cho Chanh nhỏ vô cùng mong chờ Cà Chua nhỏ gọi “chị”. Vì thế, sau khi Cà Chua nhỏ biết nói, từ đầu tiên cậu bé nói được không phải là “bố” hay “mẹ” mà là “chị”.
Nếu hỏi Cà Chua nhỏ thích ai nhất, thì chắc chắn là Chanh nhỏ rồi, sau khi Cà Chua lên ba tuổi, cậu bé đã bắt đầu biết bao che cho chị gái của mình.
Cà Chua nhỏ không nghe lời ai, nhưng chỉ cần Chanh nhỏ gọi là sẽ ngoan ngoãn chạy tới.
Khi Chanh nhỏ học cấp 2, Cà Chua nhỏ học cấp 1 đã cao hơn Chanh nhỏ rồi. Khi cả hai đi cùng nhau, ai cũng nghĩ Cà Chua nhỏ là anh, còn Chanh nhỏ là em gái. Mãi về sau, ngay cả Cà Chua nhỏ cũng cảm thấy mình là anh trai mới phải.
Cũng là rất lâu sau, Chanh nhỏ mới biết cậu em này không chỉ không cướp mất tình yêu của ba mẹ mà còn trao cho cô bé thêm tình yêu của cậu nữa!
– HOÀN TOÀN VĂN –