Sau khi hôn lễ Nhược Giang kết thúc, Nguyệt Đồng đã say bí tị không biết gì nên đã trốn lên phòng đã đặt sẵn, vừa vài thang máy thì cô bắt gặp người đàn ông cũng đang say như mình bên cạnh còn có mỹ nữ nhìn có chút quen, nhưng cô không muốn lo chuyện bao đồng nên khi thang máy mở ra cô liền đi tìm kiếm phòng của mình.
Người đàn ông trong thang máy đột nhiên mở mắt ra nhìn người bên cạnh sau đó hất tay làm cô ta ngã xuống.
" Cô dám bỏ thuốc tôi"
" Để tôi giúp anh, anh sẽ chịu không được đâu"
" Cô! Mẹ kiếp cô cứ chờ đó tôi không tha cho cô đâu"
Tần Phi bỏ mặc cô ta ở thang máy la hét đi về phòng của mình, cơ thể của anh bắt đầu chịu không nổi nữa lúc này Nguyệt Đồng đi hướng ngược lại đứng bên cạnh anh rồi nói.
" Đây..ực là phòng của tôi"
Tần Phi không muốn đôi co với cô nên trực tiếp mở cửa phòng của mình rồi đi vào trong. Nguyệt Đồng thấy anh tự tiện vào phòng mình bắt đầu kéo ra ra. Cơ thể của Tần Phi bắt đầu nóng lên, thuốc đã có tác dụng nên anh trực tiếp bế cô lên đặt trên giường rồi bắt đầu hôn.
" Tôi sẽ chịu trách nhiệm với em"
Sáng hôm sau Nguyệt Đồng mơ màng tỉnh giấc, đầu có chút đau chắc vì tối qua cô uống rượu nhiều quá, cô quay người định ngủ tiếp lại nhìn thấy người đàn ông lạ mặt ở trên giường của mình.
Nguyệt Đồng giật mình nhìn người đang ở trần kia rồi nhìn lại cơ thể mình chẳng khác gì con tắc kè hoa cả. Đầu cô rất choáng không nhớ chuyện tối qua, cô nhìn lại quanh phòng dưới sàn nhà đều là quần áo rải rác khắp nơi, còn cái váy của cô cũng không còn nguyên vẹn nữa.
Nguyệt Đồng nhẹ nhàng bước xuống giường, cô muốn bỏ đi không muốn day dưa với người trên giường một chút nào, bởi vì cô biết thân phận của anh nên mới trốn đi. Bước chân xuống giường mới cảm giác đau ở phía dưới, cô cắn chặt răng nhịn đau cầm áo sơ mi của anh mặc vào, váy kia không thể mặc được nữa đành lấy quần áo của anh mặc tạm, tuy có chút rộng nhưng có vẫn hơn không, rồi chầm chậm bước ra khỏi phòng.
Bước ra khỏi cửa nhìn số phòng mới biết bản thân mình đã nhầm lẫn, khi nãy còn mắng chửi anh nữa nhưng cô mới là người sai. Cô nghĩ tình một đêm cũng được, không cần chịu trách nhiệm cũng được cô cũng không ép, với lại ai mà dám ép buộc anh ta chứ.
Sau khi rời khỏi khách sạn về nhà cô liền chạy vào tắm cọ rửa sạch sẽ nhìn những dấu hôn trên người lúc trước cô còn trêu Nhược Giang bây giờ nhìn lại người mình chỗ nào cũng có. Sau khi tắm rửa thoải mái liền leo lên giường nằm ngủ.
Sau khi thức dậy Tần Phi nhìn sang bên cạnh rồi nhìn xung quanh anh mới biết Nguyệt Đồng đã bỏ đi. Anh đã biết tên của cô vì lúc trước tìm hiểu Nhược Giang nên biết được cô là người bạn của Nhược Giang.
Tần Phi đã khẳng định muốn chịu trách nhiệm với Nguyệt Đồng nên đã cho trợ lý điều tra về cô. Buổi sáng mới ngủ thức, trợ lý nhận được tin liền tỉnh ngủ hẳn, đây là lần thứ hai Tần tổng của anh ta kêu đi điều tra phụ nữ. Chẳng lẽ hôm qua thất tình nên mới tìm nữ nhân khác, anh ta cũng chẳng dám hỏi lại mà làm theo.
Tần Phi bước xuống giường nhìn thấy trên tấm ga giường dính một ít máu, anh biết đó là lần đầu của cô nên càng muốn chịu trách nhiệm hơn. Anh cho người đem quần áo mới đến nhìn đến bộ váy không trọn vẹn ở dưới sàn, anh nghĩ có phải đêm qua bản thân có mạnh tay hay không.
Nghĩ đến người hạ thuốc anh càng tức giận gọi cho người của anh phong sát cô diễn viên đó, bởi vì cô ta muốn có địa vị cao hơn trong giới giải trí nên mới làm như thế, lúc trước vì dính scandal nên tài nguyên của ta cũng hạn chế lại, không ngờ lại dám nhân cơ hội anh uống say làm ra chuyện này.
Một lát sau các nhà báo đều đưa thông tin một nụ minh tinh bị phong sát và những chuyện trong quá khứ đều được phơi bày trước toàn nước.
Sau khi rời khỏi khách sạn, Tần Phi đến thằng công ty của mình. Vừa bước vào trợ lý đã bước ra đọc tất cả các thông của Nguyệt Đồng, anh biết giờ này cô không hề chấp nhận và không muốn gặp anh vậy thì anh sẽ theo dõi đằng sau chờ thời cơ gặp mặt với cô.
Trong suốt một tuần này Nguyệt Đồng ngoài làm việc ra còn tụ họp với đồng nghiệp để đi ăn, Tần Phi có nhắn tin cho cô nhưng đều bị cô chặn số, anh cũng đổi rất nhiều số để gọi kết cục vẫn như lần đầu nên đã đi theo dõi cô từ phía sau, nhờ đó cũng phát hiện cô có rất nhiều điểm thú vị ví dụ như: khi say sẽ ngồi nói chuyện một mình ở công viên, không thích lại gần người khác giới, đặc biết đam mê với đồ ăn, cô luôn thích sống một mình ở nhà cô còn có nuôi một mèo trắng rất mập tên là Tiểu Mỹ bởi vì anh thấy cô thường dắt nó đi dạo mỗi buổi tối.
Mỗi ngày đều theo cô đến nỗi anh phải đem công việc vào trong xe để làm, qua nhiều ngày như vậy anh cũng chẳng biết bản thân đã yêu cô từ khi nào, cứ thích bám theo sau để quan sát.
Trợ lý thấy đường tình duyên của Tần Tổng nhà mình thật éo le, hết là hoa có chủ bây giờ lại là một người phụ nữ độc lập không hứng thú với chuyện yêu đương.
Ngày hôm nay lại nhìn thấy Nguyệt Đồng đi đến bệnh viện, Tần Phi lo lắng cô bị bệnh nên lén lút đi theo sau và thấy cô bước vào khoa sản để khám, nhìn xung quanh đều toàn là những bà bầu, anh lại nghĩ chẳng lẽ cô đã mang thai rồi sao. Đợi khi Nguyệt Đồng đi ra anh lại lén lút đi gặp bác sĩ đã khám cho cô, anh phải diễn xuất một chuyến rồi
" Hình như anh vào nhầm rồi đây là khoa sản"
" Tôi có chuyện muốn hỏi làm phiền bác sĩ một chút, người khi nãy là vợ của tôi cô ấy tên Nguyệt Đồng, tôi và cô ấy có chút xích mích chuyện vợ chồng, nhưng tôi không phải là người chồng vô tâm tôi luôn theo sau cô ấy, thấy cô ấy vào bệnh viện nên tôi rất lo lắng không biết vợ tôi có bị bệnh gì không?"
" Thì ra là vợ chồng tôi còn tưởng anh là biến thái chứ! Nếu đã là vợ chồng thì nên khuyên cô đi cô ấy muốn phá đi con của anh đấy"
" Cái gì?"
" Vậy là cô ấy có thai"
" Phải có thai được 1 tuần rồi"
Nếu tính vào đêm đó thì đó là con của anh rồi, anh vội nói cảm ơn bác sĩ rồi chạy ra ngoài tìm Nguyệt Đồng nhưng có lẽ cô đã về nhà rồi. Tần Phi đành trở về công ty của mình, vừa gặp trợ lý đã nói cho anh ta biết tin vui này.
Trợ lý căn bản còn chưa tin lời anh nói, anh ta nghĩ chẳng lẽ anh đánh nhanh thắng nhanh vậy sao? Không thể tin được nhưng vẫn phải tin thôi.