Cỏ Dại Trong Gió

Chương 14




Nhà trường thông báo về cuộc thi vẽ báo tường và thi văn nghệ chào mừng ngày nhà giáo. Mỗi lớp sẽ vẽ báo tường trên khổ A0 lớn và đặt tên cho bức vẽ đó. Sau khi xét duyệt văn nghệ sẽ thi chính thức vào ngày chào mừng.

Ly Ly sau khi họp cán bộ lớp về mặt xanh không khác gì tàu lá chuối. Hỏi ra mới biết sáng giờ dậy muộn chưa ăn gì, đã vậy còn bị tra tấn hơn hai tiếng đồng hồ chỉ với việc phổ biến hoạt động chào mừng ngày nhà giáo.

- Hôm nay lớp trưởng của chúng ta thật ưu tú, không những không đi học muộn mà còn biến thành con ong chăm chỉ suốt hai tiếng đồng hồ. - Tuấn Anh thấy bộ dạng gió thổi nhẹ cũng ngã của Ly Ly vẫn không buông tha.

Ly Ly gục đầu xuống bàn lặng lẽ rút cuốn sách trong cặp, vận dụng hết sức lực cuối cùng dùng phi thủ pháp ném vút một cái chúng đầu Tuấn Anh.

- Cút.. cho bà. - Nói rồi ngủ hết một tiết. May mà tiết này là tiết tự học không thì lớp trưởng đại nhân thành lớp trưởng bi thảm rồi.

Ngủ nguyên một tiết xong Ly Ly mới cầm quyển sổ đứng lên bục giảng phổ biến lại cho cả lớp. Ngoại trừ mấy thành phần ham hố ra thì đa phần lớp chọn toàn mọt sách. Ít người để tâm đến hoạt động chung của tập thể.

- Lớp mình ai có khả năng vẽ? Dĩ nhiên là có thể loại trừ thiên tài vẽ chó thành lợn vẽ bò thành trâu như tôi ra. - Ly Ly gật gù về khả năng thiên bẩm của mình.

- Tôi thấy Yến Nhi vẽ được đó, mấy quyển sách Lý, Hóa của cậu ta chi chít toàn là hình manga thôi. Tôi với Yến Nhi sẽ phụ trách vụ báo tường. - Vương Quân nói một hồi mà không thấy Yến Nhi ý kiến gì. Quay xuống thì thấy cô đã ngủ từ lúc nào không hay. Ai nói Yến Nhi và Ly Ly là đôi bạn cùng tiến cậu chết liền.

Vương Quân vận hết sức bình sinh, lấy hết can đảm đánh thức con quỷ này. Cậu đập mạnh tay xuống bàn.

* Sầm.. mmmm*

- Cái gì.. cái gì thế? Động đất à? - Yến Nhi giật thót mình hoảng hốt nhìn khuôn mặt nhăn nhở của Vương Quân, liền đưa tay ra bóp cổ cậu ta.

- Bà đây giết mi.. hừ.

- Tôi với cậu phụ trách.. khụ.. khụ.. báo tường của lớp ok không? - Vương Quân vừa xoa cổ vừa tự chửi mình sao có thể thích con quỷ dạ xoa này được cơ chứ.



- Tùy thôi, sao cũng được. - Yến Nhi gục xuống ngủ tiếp.

"Tiết sau học Văn mà ngủ gật coi như mạng này bỏ đi."

- Được rồi, xong khoản vẽ báo tường. Còn phần văn nghệ tôi muốn lớp mình mọi người tích cực tham gia để lấy kỉ niệm cuối cấp. - Ly Ly nói xong thì Thiên Hương ý kiến.

- Tôi thấy lớp mình múa dân gian cho độc đáo. - Thiên Hương hào hứng.

- Cẩm Uyên cậu nghĩ sao? Dù gì cậu cũng trong đội văn nghệ.

- Tôi thấy múa dân gian cũng là ý kiến hay, vừa múa vừa kết hợp với hát. - Cẩm Uyên thể hiện sở trường.

- Vậy cậu và Thiên Hương phụ trách văn nghệ nhé. Tích cực khuyến khích mọi người cùng tham gia. Nếu cần đến tiền thì gặp Bảo Yến để lấy trong quỹ lớp nhé. - Ly Ly thở phào, cuối cùng cũng xong. Ai bảo làm lớp trưởng là sướng chứ. Có khác gì con nô tì của cả lớp đâu.

* * *

Hôm nay là chủ nhật nên Yến Nhi rủ Hạ Thu và Thanh Lan đến nhà Ly Ly vẽ báo tường. Cô cũng không quên rủ cả Đình Dương đi nữa vì dù sao một mình Vương Quân là con trai cũng khiến cậu ta ngại. Nhưng đâu biết rằng hành động này quá sai lầm.

Dụng cụ vẽ và giấy khổ lớn Yến Nhi đã mang đầy đủ cả rồi. Tuy không học qua trường lớp nhưng về phần vẽ cơ bản đại khái là có thể làm được. Một phần cũng được thừa hưởng năng khiếu di truyền, ba cô là kiến trúc sư mà. Vương Quân thì khỏi cần nói, cậu ta ngoài những lúc gây sự với cô là sở trường ra thì vẽ cũng không tồi.

- Con chào bác, hihi. Nay tụi con phiền bác cả ngày nhé! - Tụi Yến Nhi chào mẹ Ly Ly rồi dắt xe vào nhà.

- Vô tư đi các con, nay bác bao cơm mấy đứa. - Bác Lan cười xởi lởi.

- Đừng bác ơi.. bác chỉ cần bao cơm tụi con thôi không cần bao cơm con bé kia đâu. Hết cả thùng gạo đấy ạ. - Vương Quân từ đâu lù lù xuất hiện chỉ tay về phía Yến Nhi tố cáo.

- I don't know what the hell are you saying? (tôi không biết bạn đang nói cái quái gì thế). Yến Nhi nhún vai vô tội rồi cầm cái chổi táng cho Vương Quân một trận.



- Này thì hết cả thùng gạo này.. yyy. - Yến Nhi rượt Vương Quân xung quanh nhà thì mới phát hiện ra Nhật Minh đang đi vào. Nhật Minh cười hiền chào bác Lan rồi cởi giày đi vào trước con mắt cú vọ của cô.

- Ủa, sao nay Nhật Minh cũng đến. - Yến Nhi kéo Vương Quân xuống thì thầm.

- Tôi rủ đó, bình thường chủ nhật tôi hay qua nhà Nhật Minh. Tôi với cậu ta chơi với nhau từ hồi cấp một rồi.

- Ờ.. ờ.. ra là vậy cậu không nói sớm, làm tôi suýt rớt tròng mắt ra ngoài. - Từ lúc Nhật Minh đến cô nữ tính hơn hẳn.

*Kính coong*

Chuông cửa lại vang lên, lần này Vương Quân còn trợn mắt to hơn cả Yến Nhi lúc nãy.

- Đình Dương, cậu ta có hứng thú với vẽ thì các họa sĩ trên thế giới này đều bỏ nghề hết. Ai rủ cậu ta? - Vương Quân liếc mắt qua Yến Nhi nhưng cô không thèm quan tâm chạy ra mở cửa cho Đình Dương.

Yến Nhi bám vào giỏ xe ngước lên chớp mắt thăm dò thái độ của Đình Dương: - Tôi mời rơi thôi mà cậu đến thật hả?

- Có qua có lại. - Đình Dương đưa mắt xuống dưới búng tay vào trán Yến Nhi, lấy từ trong cặp ra bịch xoài xanh.

- Ui.. đau. - Yến Nhi lườm Đình Dương rồi ngay lập tức chuyển qua túi xoài. Định giật lấy thì Đình Dương đưa lên cao hơn. Cố nhảy lên với nhưng.. không có tới. Giờ thì cô ước gì chân mình dài hơn một chút.

Sắc mặt Vương Quân ngày càng khó coi khi chứng kiến người qua người lại. Nhật Minh nhìn hai người đó nhưng cũng chỉ im lặng, cậu biết Vương Quân thích Yến Nhi nên những suy nghĩ, cảm giác này nên để trong lòng.

- Vào đi con, bác để phần mấy đứa bánh cuốn mới làm sáng nay. Giờ bác phải lên quán phụ bác trai. Bác coi mấy đứa cũng như con nên cứ tự nhiên nhé. - Bác Lan nói rồi đi luôn. Quán bánh cuốn của nhà Ly Ly nổi tiếng là ngon bá cháy, chỉ nghĩ đến thôi là muốn chảy nước miếng ra rồi.

Ăn xong cả bọn mới lôi xoài ra. Đúng là hôm nay được ăn sang, có món chính lại có cả tráng miệng. Sáng nay Đình Dương xin phép mẹ đi qua nhà Ly Ly tham gia làm báo tường với nhóm bạn. Thật ra cậu ta đến vì có Yến Nhi là chủ yếu chứ còn làm gì thì chưa nghĩ đến. Mẹ Đình Dương thấy con trai bình thường ở nhà không học thì lại chơi game hiếm khi ra ngoài chơi với bạn bè. Vì vậy vui mừng chuẩn bị cho con trai túi xoài đem cho các bạn cùng ăn.