Cỏ Dại Trong Gió

Chương 17




Cuối cùng ngày chào mừng nhà giáo cũng đến. Hôm nay Yến Nhi phấn khích dậy từ rất sớm. Lý do là vì không phải đi học, vả lại rất mong đợi kết quả tranh giải của từng lớp nên cả đêm hôm qua háo hức không ngủ được.

Về phần văn nghệ, nói là khuyến khích nhiều người tham gia nhưng đa phần lớp đều là mọt sách nên cũng chỉ được năm người tham gia bao gồm: Cẩm Uyên, Thiên Hương, Bảo Yến và hai bạn khác nữa. Không biết sẽ múa hát như thế nào nhưng trong suốt một tuần mọi người tập luyện khá chăm chỉ.

Yến Nhi đang đánh răng thì cậu em trai yêu dấu đã chuẩn bị đi đến trường rồi. Thiên Trường kém cô ba tuổi, mặc dù học chung một trường nhưng không bao giờ hai chị em đi cùng nhau. Theo thằng nhóc nghĩ: "Nếu bạn có một bà chị tùy tiện, đôi lúc hơi vô sỉ như cậu thì bạn yên tâm sẽ được huấn luyện tinh thần thép trước khi chống chọi với sóng gió cuộc đời."

- Ây.. ây.. nay đâu đi học. Đợi chị cùng đi với. Yến Nhi vội vàng nhổ nước trong miệng nói với cậu em trai.

- Chính vì không đi học mới càng không đợi. - Thiên Trường lấy giày trên kệ xỏ vào rồi đi biến.

Bình thường đi học đã chậm trễ rồi, hôm nay không đi học còn cao su hơn. Cậu nhóc chắc chắn một điều là như vậy.

Yến Nhi vừa đến cổng trường nhận ra ngay Thiên Trường đang cùng bạn học sắp xếp ghế của lớp để chuẩn bị cho buổi lễ chào mừng. Cô đi tới kéo áo em trai.

- Tiền hôm qua xin mẹ đi liên hoan mà còn để quên. - Yến Nhi gõ đầu em trai rồi thong thả bước về lớp.

- Uầy.. chị gái mày xinh thật đấy. - Một cậu nhóc mặt mũi trắng trẻo lên tiếng.

- Đấy không phải chị Yến Nhi học lớp 9A sao. Nghe nói vừa xinh gái lại còn học giỏi nữa. Ngưỡng mộ cậu quá đi Thiên Trường à. - Đám con gái trong lớp rì rầm bàn tán khiến cậu ong hết cả đầu.

Nếu bọn họ tin rằng cái dáng vẻ mỏng manh, đáng yêu kia là thật thì họ đã nhầm to rồi. Sự thật là khi ra ngoài như thiên thần còn về nhà thì không khác gì phù thủy cả. Chị gái cậu hơn cậu ba tuổi mà mỗi lần bàn về chủ đề gì đều vỗ đầu cậu:

- Con nít, biết gì mà nói kia chứ.

Mỗi lần có đồ ăn là cướp hết còn cười khì khì:

- Chị lớn nên ăn nhiều, còn em nhỏ ăn ít thôi.

Có một lần chỉ vô tình làm rách một trang truyện thôi mà bả gào long trời lở đất. Chưa kể đến việc lúc nào cũng ảo tưởng mình còn bé bỏng lắm. Nghĩ đến đây cậu thở dài, thầm cầu nguyện cho những con thỏ ngây thơ mắc bẫy sớm được siêu thoát.

Sau khi trở về lớp, thấy mấy nhỏ bạn đang đứng cùng tụi Thanh Loan lớp trưởng lớp 9B cũ thì vô cùng ngạc nhiên. Yến Nhi biết từ trước đến nay lớp A và lớp B luôn ganh đua nhau không chỉ về học tập và còn về các hoạt động ngoại khóa. Nói về thành tích học tập dĩ nhiên lớp A hơn hẳn nhưng không có nghĩa là lớp B không tốt. Trước kia ở lớp cũ cô cũng không mấy ưa nhỏ lớp trưởng này. Lúc nào cũng huênh hoang ganh đua với cô. Ở lớp cũ thành tích của Yến Nhi lúc nào cũng đứng thứ hai chỉ sau mỗi Nhật Hoàng. Còn thứ ba luôn là Thanh Loan nên sự đố kỵ lại càng đẩy lên cao hơn.

- Có chuyện gì vậy? - Yến Nhi thấy Thanh Loan vênh mặt lên thách thức liền kéo Ly Ly ra xa. Tình hình có vẻ căng thẳng.

- Không có gì chỉ là có người tự xưng sẽ giành giải nhất cuộc thi này mà ra oai phách lối ở đây thôi. - Ly Ly khinh khỉnh không thèm nhìn Thanh Loan.

- Ồ, hóa ra là Yến Nhi. Mày thì hay rồi, được qua lớp chọn thì dĩ nhiên coi bọn này không ra gì. Đúng rồi ở cái lớp đó mày cũng chỉ là một con tốt không hơn không kém mà thôi. - Thanh Loan mỉa mai.

- Vậy mày còn không bằng một con tốt. Thối nát cả về hình thức lẫn nhân cách. - Ly Ly không vừa trợn mắt lên nói lại.



- Mày.. - Thanh Loan vung tay lên tát Ly Ly thì chợt có bàn tay khác hất ra.

- Cậu thôi ngay đi. Cậu định đem bộ mặt của cả lớp ra bôi tro đến mức nào nữa. - Người hất tay Thanh Loan ra chính là Nhật Hoàng.

Ly Ly bất động tại chỗ: "Oa! Đây có phải anh hùng cứu mĩ nhân không? Trời ơi! Đẹp trai quá!"

Sau lần này thì Ly Ly chính thức say nắng Nhật Hoàng. Hạ Thu đưa tay ra trước mặt Ly Ly vẫy mà con nhỏ không hề chớp mắt. Cho đến khi cô tổng phụ trách thông báo qua micro rằng cả trường chuẩn bị nghi thức chào cờ Ly Ly mới giật mình tỉnh mộng.

Sau khi thầy hiệu trưởng và cô phó hiệu trưởng đọc diễn văn khai mạc thì đến lượt các cán bộ lớp lần lượt lên đọc luận văn cảm ơn. Các lớp trưởng từng lớp lần lượt lên đọc từ khối lớp chín đến khối lớp sáu. Ly Ly là người đọc đầu tiên vì là lớp đứng đầu toàn trường. Bài luận văn này Ly Ly đã tốn bao nhiêu nước bọt nài nỉ Hạ Thu viết cho. Khác xa với cái vẻ ung dung hiện tại thì lúc nài nỉ không khác gì con cún đáng thương là mấy.

- Cảm động quá.. viết hay thật đấy! - Mọi người rì rầm bàn tán. Ly Ly không khỏi phổng mũi quay qua nháy mắt ra hiệu cảm ơn Hạ Thu.

Thời tiết mát mẻ, gió ru êm đềm. Ngồi nghe các lớp lần lượt đọc mà Yến Nhi tưởng chừng nếu có thêm cái giường ở đây cô không ngần ngại mà nằm bò ra ngủ ngon lành.

- Tiếp theo mời bạn Hoàng Thiên Trường lớp trưởng lớp 6A lên đọc luận văn. - Cô giáo dõng dạc đọc cái tên làm Yến Nhi suýt té ghế.

Đây chả phải tên cậu em trai yêu dấu của cô sao. Bình thường em trai ít khi kể gì về lớp học nên cô cũng không quan tâm lắm.

Nhìn cái dáng vẻ ông cụ non của em trai đi lên bục mà Yến Nhi thầm ai oán: "Mặc dù xét về độ thông minh thì không nghĩ mình kém gì em trai nhưng sao trông có vẻ hoàn hảo thế nhỉ. Ông trời thật lắm bất công, mình đã sống lỗi khá nhiều rồi lại ban tặng cho cậu em trai xuất chúng thế kia. Hức."

- Yến Nhi.. Yến Nhi.. tao nói nè. Tao dám đảm bảo không những bây giờ mà mấy nữa em trai mày lớn lên sẽ làm điên đảo đám nữ sinh luôn. - Ly Ly phán một câu mà cả hội gật đầu tán thưởng.

- Aiza. Càng nhìn em trai cậu tôi lại thấy ba mẹ cậu đẻ cậu ra sao lại thiên vị quá. Một người là hot kid boy còn một người là crazy girl. - Vương Quân tiếc nuối.

Yến Nhi quay xuống hàng dưới ném ánh mắt giết người cho Vương Quân.

Sau nghi lễ cứng ngắc thì cả trường cũng được thư giãn.

- Sau đây cuộc thi văn nghệ chính thức bắt đầu. - Cô tổng phụ trách nói qua micro mà cả trường reo hò phấn khích. Khác xa với không khí ảm đạm ban nãy.

Lần lượt các lớp lên thi, lớp thì múa quạt, múa dân gian, cũng có lớp nhảy hát hiện đại.

Sau phần sôi nổi thi văn nghệ thì cả trường nghỉ giải lao ba mươi phút để các thầy cô tổng hợp kết quả báo tường và cuộc thi văn nghệ.

- Sau đây là kết quả thi của từng lớp. - Cô tổng phụ trách vừa dứt lời ánh mắt của Ly Ly và Thanh Loan xẹt lửa nhìn nhau.

- Đầu tiên là kết quả thi báo tường.

Yến Nhi hồi hộp đến mức chân run lên. Đưa hai tay ra trước miệng chờ đợi.



- Giải ba lớp 7B.

- Giải nhì lớp 6A.

- Giải nhất.. - Cô tổng phụ trách không nói tiếp nữa đưa mắt về phía toàn trường mỉm cười, nhìn những khuôn mặt mong đợi của đám học trò.

- Lớp.. pppp.. 9.. A xin chúc mừng lớp 9A bức vẽ của các em rất sâu sắc, lời văn rất trau truốt và ý nghĩa. - Cô tổng phụ trách vừa dứt lời, Yến Nhi liền quay xuống, nắm lấy tay Vương Quân lắc qua lắc lại.

- Yeahhhh nhất rồi, nhất rồi. - Chợt nhận ra hơi lố cô liền thả tay ra rồi quay lên. Không nhận ra có ánh mắt đằng đằng sát khí hướng về phía cô và Vương Quân.

Vương Quân đã đỏ lừ hai mang tai từ lúc nào không hay. Con nhỏ đó không cố ý nhưng lại vô tình khiến cậu rơi vào bẫy.

Thanh Loan nhìn về phía Ly Ly cất giọng bực tức:

- Còn văn nghệ nữa, cứ chờ xem.

- Sau đây là kết quả cuộc thi văn nghệ.

- Giải ba lớp 8A.

- Giải nhì lớp 6D.

- Giải nhất.. lớp.. 9.. B.. xin chúc mừng các em với màn nhảy hiện đại rất ấn tượng.

Thanh Loan quay qua trêu tức Ly Ly. Ngay đằng sau đó là khuôn mặt đen như đít nồi của Cẩm Uyên. Không nghĩ tiết mục của mình tệ đến mức không lọt vào nổi top ba.

Loa lại vang lên:

- Các em trật tự chúng ta vẫn còn một giải nữa. Để tạo sự bất ngờ nên thầy cô quyết định trao giải đặc biệt cho tiết mục văn nghệ xuất sắc nhất. Và giải đặc biệt này thuộc về không gì khác chính là lớp 9.. A.. Xin chúng mừng toàn thể lớp đã giành trọn vẹn hai giải cao nhất.

Lúc này cả tập thể lớp 9A như vỡ òa hò reo vui mừng. Không ngờ lại đoạt trọn vẹn một lúc hai giải. Đúng là niềm vui nhân đôi.

Sau khi bế mạc.

Hội Ly Ly đứng trước mặt hội Thanh Loan xem trò vui.

- Ayza lớp B bình tĩnh lại nha, không cần phải thất vọng như vậy đâu. Dù gì ngay lúc đầu cũng quá là tự tin đi nên thua chúng tôi cũng là chuyện bình thường mà. - Hạ Thu trả mối thù lúc sáng.

- Không cần phải đấu khẩu với loại người nhàm chán thế này. Đi thôi, thu dọn ghế về lớp. - Ly Ly thấy Nhật Hoàng từ xa tiến tới thì bước nhanh hơn.