Cô Dâu Của Trung Tá

Chương 33: Hắn có anh đều có




Editor : Mèo (meoancamam)

Tố Tố rất buồn ngủ và mệt mỏi, trong lúc mơ mơ màng màng thì cảm giác có người ôm cô, cố gắng mở mắt thì nhìn thấy Sở Lăng Xuyên liền nhắm mắt lại, yên tâm đi gặp Chu Công, trong đầu còn hiện lên một ý niệm, cái ôm này thực an tâm.

Sở Lăng Xuyên ôm Tố Tố vào nhà, thật cẩn thật đặt cô ở trên giường, cẩn thận cởi giày và cất kỹ áo khoác cho cho cô. Ngửi thấy bản thân toàn mùi rượu liền vội vàng đi tắm rửa một cái, lúc này mới trở lại phòng ngủ, tay chân nhẹ nhàng nằm bên cạnh Tố Tố.

Nhìn Tố Tố buồn ngủ như vậy anh cũng không muốn quấy rầy cô ngủ, nhưng mà thời gian gần nhau thì ít mà xa cách thì nhiều làm cho anh đối với cô nhớ nhung và mong ngóng rất sâu đậm, có mong muốn nắm cô trong tay mà ngắm nghía, yêu thích không rời.

Cũng không quản việc Tố Tố chưa rửa mặt, một hồi cầm tay cô đặt ở bên môi hôn một cái, một hồi lại làm càn hôn nhẹ lên mặt cô, môi cô. Tố Tố chỉ lo ngủ, đối với cái người làm phiền kia mặc kệ, chỉ là có chút bối rối mà trở mình.

Sở Lăng Xuyên lại thuận tiện dán vào sau lưng Tố Tố, nghiêng người chống một cánh tay xuống, nâng đầu, rũ mi mắt xuống nhìn khuôn mặt đang ngủ say của Tố Tố, tay không tự chủ được mà chạm vào hai gò má mịn màng của Tố Tố, vuốt nhẹ rồi đến đôi môi.

Trong lúc ngủ mơ Tố Tố bị người khác quấy rầy nên trong lòng rất tức giận, há mồm cắn một tiếng a, cho anh náo loạn không cho người khác ngủ này. Sở Lăng Xuyên nhíu mày rút tay ra, lắc lắc, nhìn Tố Tố mơ màng quay đầu trừng mắt liếc anh một cái sau rồi lại tiếp tục ngủ, anh không khỏi bật cười.

Tố Tố ngủ một giấc này liền ngủ thẳng tới 3 giờ chiều, mặc dù thời gian ngủ rất lâu nhưng lúc tỉnh lại vẫn choáng váng như cũ. Đen trắng đảo lộn, lập tức không thể thích ứng kịp, rất không thoải mái.

Bơ phờ để cơ thể ngồi dậy, phản ứng một chút, trong phòng ngủ chỉ còn một mình cô, Sở Lăng Xuyên sẽ không lưu lại một tờ giấy để quay về doanh trại chứ ? Tố Tố quay đầu tìm tờ giấy trên tủ đầu giường, không có thấy, có nghĩa là anh không đi.

Tố Tố xoay người đi xuống giường, đi chân trần đến chỗ cửa phòng ngủ, vừa mở cửa đi ra liền chợt nghe thấy một hồi tiếng cười trầm thấp và sang sảng truyền đến từ bên ngoài, không cần hoài nghi đó chính là âm thanh của Sở Lăng Xuyên truyền đến.

Người này có cái gì mà vui vẻ đây ? Tố Tố mở cửa đi ra ngoài, nhìn thấy đầu tiên là Sở Lăng Xuyên ánh mắt đang nhìn TV mà cười khúc khích, cô theo tầm mắt của anh nhìn qua ra đằng sau thì thấy trên TV đang chiếu lại là Tom and Jerry.

Người đàn ông này thật sự là....không còn gì để nói.

"Vợ, em dậy rồi ư." Sở Lăng Xuyên buông điều khiển trong tay, đứng dậy giống như đứa trẻ nhỏ mà đến chỗ Tố Tố. Tố Tố nhớ tới hôm qua anh uống say mà bị ép buộc, trong lòng cũng rất khó chịu.

Dùng mũi hừ một tiếng sau đó không hề để ý đến anh, xoay người đi tìm dép lê. Sở Lăng Xuyên nhanh mắt mà nhanh chóng cầm dép lê giúp Tố Tố, Tố Tố xụ mặt đi vào, tiếp tục không nhìn đến anh.

Không phải Tố Tố quá cẩn thận mà là đêm qua, đối mặt với việc say rối tinh rối mù, còn phải dùng sức ép buộc Sở Lăng Xuyên và Cao Tường, thật sự là cô thiếu chút nữa là điên rồi, từ lúc kết hôn đến giờ, hai người cũng gặp qua vài lần, có lẽ hai người đều muốn mượn rượu làm càn.

Lần đầu tiên đánh cô (*), lần thứ hai cũng chính là lúc này lại hại cô một đêm không ngủ.Chúng ta phải có không khí tích cực, nhà của cô tuyệt đối không thể sinh ra một kẻ nát rượu, hơn nữa Tố Tố nhận thấy uống rượu, nhất là lúc uống say không phải là chuyện gì tốt.

(*) Xem lại chương 13, trong đêm tân hôn Sở Lăng Xuyên ngủ say nên theo phản ứng "động tay động chân" với người ngủ bên cạnh là Tố Tố ^^

Sở Lăng Xuyên nhìn sắc mặt Tố Tố không bình thường, suy nghĩ chính mình cũng không làm mất lòng cô, rốt cuộc là như thế nào lại làm cho vợ anh mất hứng ? Nghĩ đi nghĩ lại nhất định là bởi vì chuyện uống rượu tối qua.

Tố Tố cầm quần áo đi tắm rửa, Sở Lăng Xuyên còn thật sự hối lỗi. Khoảng nửa tiếng sau, Tố Tố tinh thần sảng khoái đi ra từ nhà vệ sinh, tắm rửa một cái có tinh thần hơn nhiều, cũng nhẹ nhàng khoan khoái hơn.

"Vợ à, em cũng đói bụng rồi. Đi, chúng ta ăn cơm." Sở Lăng Xuyên lợi dụng lúc rảnh rỗi khi Tố Tố tắm rửa đã sớm làm xong một chút đồ ăn nóng hổi, nhìn Tố Tố đi ra liền vội vàng lấy lòng, dẫn Tố Tố đến phòng ăn.

Ba món ăn một món canh với cơm tẻ. Tố Tố nhìn thức ăn nóng hổi cũng mềm lòng, cô đúng là rất không có cốt khí. Ôi, cô chỉ là một người ăn hàng, nhìn trúng cái gì đều quên hết, thật sự là rất không có triển vọng.

Hai người ngồi xuống ăn cơm, Sở Lăng Xuyên cầm đũa giúp Tố Tố gắp thức ăn, sau đó hỏi : "Vợ à, nói một chút xem làm sao lại không để ý đến anh, anh làm sai cái gì, em nói ra đi, anh mới có thể sửa lỗi có đúng hay không ?"

Tố Tố giúp anh gắp đĩa rau, sau đó nhìn anh chăm chú : "Anh không có làm sai cái gì, chỉ là em cảm thấy uống rượu không tốt, thứ nhất là không tốt cho sức khỏe, thứ hai là hỏng việc, thứ ba sẽ tạo cho người bên cạnh ảnh hưởng không tốt, cho nên hi vọng về sau anh sẽ tự giác hạn chế, biết không ?"

"Vợ, về sau anh nhất định sẽ tự giác hạn chế." Sở Lăng Xuyên vẻ mặt nghiêm túc nói xong lại cợt nhả đứng lên "Vợ, anh cũng đã bảo đảm, em có thể đừng liên lụy đến khuôn mặt hay không, cười cho anh một cái."

囧, cười trả lại cho anh một cái, cô cũng không phải bán rẻ tiếng cười, "Hì hì" Tố Tố cười lạnh một tiếng cộng thêm nở nụ cười ngoài cười nhưng trong không cườisau đó cúi đầu ăn cơm, Sở Lăng Xuyên cũng không lại đùa Tố Tố, ngoan ngoãn ăn cơm.

Cơm nước xong thì Tố Tố rửa bát. Sở Lăng Xuyên thì rửa hoa quả mà chính mình mua sáng nay. Sau đó hai người ngồi ở phòng khách vừa ăn hoa quả vừa xem ti vi. Hôm nay cũng không đến lớp học nấu ăn gì đó, cô quá mệt mỏi.

Không có chương trình gì hay, đúng lúc nhìn thấy một cuộc thi đấu lực, bên trong là một người lực sĩ, từng khối từng khối cơ bắp kia, còn khoa trương di chuyển nữa, Tố Tố nhịn không được sợ hãi than : "Oa, cơ thể của hắn còn có thể di chuyển nha !"

Sở Lăng Xuyên nhìn Tố Tố không chớp mắt xem tên lực sĩ ở trên ti vi này, còn khen vẻ ngoài nữa. Anh đứng dậy, che trước mặt Tố Tố, cô nhíu mày : "Anh làm sao lại chắn em, nhìn không được."

"Có cái gì đẹp mắt, hắn có chồng em cũng có." Sở Lăng Xuyên nói xong liền một phen cởi bỏ áo T- shirt trên người, lộ ra nửa người trên màu nâu đồng, sau đó còn bắt chước động tác của vị lực sĩ trên TV kia tạo dáng vài kiểu.

Mặt Tố Tố nhịn không được mà đỏ lên, lại cảm thấy Sở Lăng Xuyên thật sự vừa hài hước vừa đáng yêu, Tố Tố lập tức cười nghiêng ngả, nhưng mà nói thật ra, vóc người Sở Lăng Xuyên so với người lực sĩ để nhìn kia thì cơ bắp người lực sĩ trên TV quá khoa trương, mà của Sở Lăng Xuyên mới vừa đẹp.

Sở Lăng Xuyên còn đang khoe khoang cơ bắp của mình, Tố Tố thì cười đến nỗi đánh lên ghế sô pha, cười đến đau bụng, còn chưa kịp phản ứng thì người đã bị Sở Lăng Xuyên ôm kín vào lòng, tươi cười của cô còn chưa hết thì môi đã bị hôn.

Môi dây dưa cùng một chỗ, hô hấp trở nên dồn dập mà nóng rực lên, là lúc làm cho lưỡi anh mạnh mẽ tiến vào trong miệng cô. Lòng cô kinh ngạc không thôi, hai tay bất lực không biết nên đặt ở chỗ nào, cuối cùng đặt trên bờ vai rộng của anh.

Hai người ngã xuống trên sô pha, ngực anh rộng lớn mà cường tráng và mềm mại của cô ở cũng một chỗ, anh vộivàng yêu cầu khát vọng mà mình muốn, mà Tố Tố định lui, lại không có chỗ thối lui, không có sức để thối lui, ngược lại chôn ở cổ anh, hôn sâu....