Cô Dâu Thứ Bảy

Chương 93




Hắn bật cười rồi thả cô ngồi xuống một cái ghế ở đó, cô nhìn nhìn vào cái siêu thị trước mặt, hắn nói với cô

"Anh mua nước cho em!"

Cô ngồi đợi hắn, cô nhìn theo bóng lưng hắn rồi mỉm cười, nhưng không hiểu sao trái tim cô lại đau nhói, cảm giác cứ bất an thế nào ấy, cái bóng lưng kia thật sự là mang rất nhiều tâm sự, cô không biết tại sao nữa, cảm giác sợ sợ cái gì đó, cô cố xua đi ý nghĩ rồi tự trấn an mình

"Anh ấy nói sẽ không để ai bắt nạt mình mà! Anh ấy sẽ ở bên mình để bảo vệ mình!"

Cô xoay lại thì giật mình khi thấy một người đàn ông đã già ngồi cạnh cô, cô giật mình một giây rồi lễ phép cúi đầu chào ông lão, ông ấy mỉm cười chào lại cô, cô thấy ông ấy già rồi lại còn cầm theo một cây gậy, cô hỏi

"Ông ơi! Ông đi đâu mà đi một mình thế ạ?"

Ông ấy trả lời từ tốn

"Ông đi thăm con dâu của ông! Thằng con trai ông nó bỏ nhà mà qua ở với vợ nó rồi, chẳng chịu về nhà gì cả!"

Cô khó hiểu nhìn ông cụ

"Con dâu ông ở đâu? Ông có địa chỉ không cháu dẫn ông đi, chứ đi một mình thế này cháu thấy không ổn!"

"Nhà con dâu ở gần đây thôi! Ông chủ yếu là muốn gặp mặt nó trông mặt mũi thế nào ấy mà!"

"Ông không biết mặt mũi con dâu mình luôn ý ạ?"

Ông ấy mỉm cười che miệng rồi từ từ nói

"Thằng con trai có dẫn về nhà đâu mà thấy!"
"Sao lại thế ạ?"

Ông ấy nói tiếp

"Ta và mẹ nó không chấp nhận cô gái này! Không cho phép hai đứa qua lại! Giờ thằng nhóc nó bỏ nhà đi luôn rồi cháu ạ!"

Cô thắc mắc

"Cô ấy không tốt hay vì lí do gì vậy ạ?"

"Con bé nó không cùng tầng lớp với con trai ông, con bé không thuộc về thế giới của thằng nhóc! Cả hai vốn dĩ sinh ra đã rất khác nhau rồi!"

Cô cúi đầu xuống

"Cô ấy...là người mà con trai ông yêu! Nếu ông ngăn cản...họ sẽ rất đau lòng, một bên tình một bên hiếu, chàng trai ấy sẽ rất khó xử, ông hãy gặp cô ấy để xem cô gái ấy có thật sự không hợp với con trai của ông hay không nhé! Chắc phải có một lý do gì đó mà chàng trai kia mới yêu cô gái như vậy chứ ông! Không ai chịu hi sinh vì một người không đáng đâu ông à!"

Ông ấy mỉm cười nhìn cô

"Con trai ta quả là không chọn nhầm người!"

Cô quay lại vì đã thấy Vũ Hạo cầm hai ly nước đi lại phía cô, cô nói ngay

"Anh ơi! Có ông cụ cần tìm nhà con dâu đấy anh! Ở gần đây thôi! Lát mình dẫn cụ ấy...."

Cô quay lại rồi hớ miệng khi không thấy ai bên cạnh, cô chỉ chỉ rồi quay lại thấy hắn nhìn cô với gương mặt khó hiểu

"Có thấy ai đâu em?"

Hắn đưa cô hai ly nước rồi quỳ xuống cột dây giày cho cô, hắn thủ thỉ

"Dây giày tuột mà còn không hay nữa này cô gái à!"

Hắn cột xong rồi phủi phủi tay, giơ tay ra với cô, cô mỉm cười nắm lấy tay hắn rồi cả hai cùng nhau tung tăng vừa đi vừa nói ríu rít, phía sau một ông cụ cầm gậy mỉm cười nhìn theo bóng lưng hai người

Cô giơ ly nước cho hắn, hắn cúi đầu hút một hơi rồi chu mỏ ra nghiêng về phía cô định hôn cô, cô liền đưa ly nước ra che miệng hắn lại

"Này này, ngoài đường đấy nhé!"

"Nhìn mặt anh có quan tâm không?"

Hắn giơ tay cầm ly nước và tay cô lôi lại, mặt nghiêng về phía cô, đôi môi đỏ đỏ hồng hồng của hắn tiến về phía cô, cô nắm chặt tay lại rồi nuốt nước bọt

Bỗng tiếng còi xe buýt vang lên, cô đẩy hắn ra nói vả lả

"Xe đến rồi!"

Cô nắm tay hắn lôi lên xe, hắn chán nản

"Chán thật! Suýt thì hôn được em rồi!"

"Đồ lưu manh!"