Tử Nam tăng ca đến cuối tuần thì công việc cuối cùng cũng đã xong.Hôm nay anh định đưa cô đi chơi nhưng mà ba anh lại gọi điện bảo là đi về nhà chính ăn cơm,vậy cho nên anh cũng phải nghe lời.
Dù gì thì ông ấy cũng ủng hộ anh và Tố Di mà,vậy cho nên cũng phải nể mặt ba mình một chút mới được …
Tầm 6 giờ tối thì anh cũng rời khỏi công ty rồi trở về nhà. Trên đường về thì anh cũng mua một ít quà để lát nữa mang đến nhà chính.
Khi anh bước vào nhà thì thấy Tố Di đã thay quần áo xong xuôi rồi,Tử Nam ngồi xuống giường.
“’ Tố Di xin lỗi em nha,chúng ta không thể đi chơi được rồi…”
" Không sao. "
" Bây giờ chúng ta sẽ qua nhà chính ăn cơm,lúc nãy ba anh mới gọi. "
" Qua nhà chính …"_ Tố Di lập lại một lần nữa.
" Ừm,em đừng quá lo lắng. Chẳng phải lần trước em gặp ba anh rồi sao,với lại có anh đi cùng mà …"
" Vâng…" “_ Tố Di nuốt nước miếng rồi nói tiếp:” vậy anh đi tắm đi,em ngồi ở đây chờ anh."
" Ừm " "_ Tử Nam gật đầu rồi đưa tay xoa đầu của cô …
Khoảng chừng 30 phút sau thì cả hai người cũng xuất phát, ngồi ở trên xe hai tay của Tố Di cứ bấu chặt vào nhau không ngừng.
" Em đừng lo mà …"
" Vâng,em biết rồi…"
Đến nơi,anh đỡ cô đi xuống xe rồi nắm tay cô vào trong nhà.Vừa bước vào thì đã gặp người không mời mà đến rồi.
" Ba,dì con mới đến…"_ Tử Nam lên tiếng rồi đặt túi quà xuống.
" Ừm."
" Tố Di con ngồi xuống đi.."_Mạc Thống lên tiếng.
" Dạ. "
" Chào bác, chào dì con mới đến "
" Ừm "
" Người làm dọn cơm cũng sắp xong rồi,mọi người vào trong ăn cơm luôn." _ Uyển Linh nói xong thì đi vào trong trước,Vân Kiều cũng đi theo sau..
Uyển Linh không hiểu sao từ chiều đến giờ cô ta lại đi theo mình như thế nữa,bám giống như sam vậy …
Uyển Linh khẽ thở dài rồi ngồi xuống ghế,cô bới cơm vào trong chén cho từng người một.Cô chỉ lớn hơn con trai của chồng mình 6 tuổi mà thôi, người ngoài mà nhìn vào thì sẽ nói cô chính là con gái lớn của nhà họ Mạc.
Tử Nam đỡ Tố Di ngồi xuống ghế trước rồi sau đó thì anh mới ngồi,tự nhiên hôm nay ăn cơm gia đình mà lại có sự xuất hiện của Vân Kiều ở đây khiến cho anh vô cùng mất hứng. …
" Mời ba,mời dì ăn cơm."
" Ừm."
" Tử Nam con đưa con bé đi khám chưa,dì thấy để lâu cũng không tốt lắm."
" Con đưa cô ấy đi khám rồi,qua tháng sau thì con sẽ đưa cô ấy qua nước ngoài chữa trị."
" Ừm,vậy cũng được.Làm càng nhanh càng tốt,có như vậy thì Tố Di sẽ nhanh nhìn thấy…""
" Vâng.."
" Tố Di em ăn món này đi." _ Tử Nam gấp thịt bò để vào chén cho cô.
" Cảm ơn anh."
Suốt bữa ăn không có đoái hoài gì đến Vân Kiều cả,cô ta vừa tức mà còn vừa bực nữa chứ. Nhưng không sao,cô phải cố gắng nén lại một chút thì mới được,quân tử trả thù 10 năm chưa muộn mà …
Chỉ còn mấy ngày nữa thì hai người họ sẽ rời khỏi đây rồi,bây giờ cô phải nên làm cái gì đó thì mới được.
Nếu cô ta mà sáng mắt ra thì mọi chuyện sẽ khó làm hơn nữa,vậy cho nên bây giờ ra tay vẫn là cách tốt nhất …
Ngày hôm nay đến đây là điều đúng đắn mà,tuy có bị coi thường một chút nhưng mà cũng moi được vài thông tin..
Ăn tối xong thì cả nhà ra phòng khách ngồi nói chuyện,Uyển Linh cũng rất là nhẹ nhàng và ân cần. Tố Di cảm thấy người dì này cũng rất là tốt bụng, hình như Tử Nam cũng thích Uyển Linh so với người mẹ ruột ấy.
Cái gì cũng có cái giá của nó,chắc là Uyển Linh tốt với anh ấy cho nên anh ấy sẽ tốt lại mà thôi.
Gần 10 giờ thì cả hai cũng ra về,lúc này đây thì Vân Kiều cũng chạy theo.
" Anh Nam,đợi em với."
" Vân Kiều,sau này cô đừng có đến đây nữa, phiền chết đi được…"
" Em …"
" Với lại đừng có đi theo tôi nữa,bởi vì tôi sợ vợ của tôi ghen …"_ Nói xong anh liền nắm tay của Tố Di đánh dấu chủ quyền.
" Anh …"
" Tôi cũng ghen nữa,vậy cho nên cô đừng có mà lẽo đẽo theo anh ấy …Bây giờ anh ấy là chồng của tôi rồi."
" Mày,mày có cái gì hơn tao nữa, cái gì cũng không hơn,đã vậy bị mù nữa chứ." …
" Bây giờ tôi đang bị mù, nhưng tôi vẫn có được anh ấy,vậy còn cô thì sao? …Cô bình thường như bao người nhưng vẫn không có gì ở trong tay cả,tình yêu và nhân cách cũng không có."
" Vân Kiều tôi chưa kiện cô là may lắm rồi đó,sau này đừng có mà chọc điên tôi nữa …"
Tử Nam đứng kế bên cạnh nghe Tố Di chửi khiến cho anh vô cùng hả hê,đúng là không nên chọc giận vào vợ anh mà.Chứ nếu không thì không biết đâu mà lần, đừng cứ nghĩ Tố Di hiền,cô ấy chỉ hiền đúng lúc mà thôi …
" Bà xã,chúng ta về nhà thôi …"
Sau đó anh liền bế cô đi thẳng ra xe,Vân Kiều ở phía sau chỉ biết nhìn mà thôi.Cô ta không thể làm được gì cả,bởi vì ở đây là nhà chính của Mạc gia,ở đâu cũng có camera và vệ sĩ hết..