Cô Gái Ngốc, Tôi Yêu Em

Chương 63: Ghen điên cuồng




Sau đó thì Tố Di chạy ra khỏi đây ,cô chạy nhanh đến nổi mà té xuống mặt đường .

Đau ,đau quá đi. Hức ,hức ..,tại sao anh ấy lại đối xử với cô như vậy chứ.

Ở trên phòng.

" Vân Kiều đêm qua tôi và cô không có xảy ra chuyện gì cả, có đúng không? .".

"Tử Nam anh nói gì vậy chứ ,anh đã ăn em rồi mà .".

" Tôi không nhớ cái gì cả ,với lại tôi sẽ không làm chuyện đó với cô .".

" Vậy thì cái chiến trường này là sao đây? Vết tích trên người của em nữa nè.".

" Tôi nói không lại cái miệng của cô..."

Sau đó anh liền đưa cho cô ta 1 cái thẻ ngân hàng :" chuyện này đến đây là được rồi, cầm cái thẻ này rồi coi như không có chuyện gì xảy ra ."

" Anh phải chịu trách nhiệm với em ,còn không thì em sẽ cho anh lên báo đấy ." .

' Tôi thách cô đấy."..

" Vân Kiều, cô hãy biết tự lượng sức mình đi ." .

Nói xong Tử Nam liền rời khỏi đây ,anh xuống dưới trung cư rồi bắt xe về nhà ..

[ Alo ,Hứa Thành cậu đến quán bar lấy xe tôi về đi. ] .

( Dạ được ..) .

( Tố Di đã về nhà chưa .] .

( Dạ vẫn chưa, buổi sáng em thấy thiếu phu nhân gấp gáp lắm ..).

( Ừm .)

Tử Nam tắt máy ,anh nhắm hai mắt lại rồi ngã người ra sau xe. Mệt thật đấy ,cảm thây hơi đau đầu nữa ,lát nữa về nhà phải ngủ 1 giấc mới được.

Không biết sao anh lại buồn ngủ như vậy nữa ,nó giống y như lúc trước anh hay uống thuốc ngủ vậy.

Tố Di về nhà trước anh ,cô chạy lên phòng thật nhanh rồi đóng cửa lại .Sau đó thì lại leo lên giường chùm kín chăn, nước mắt cứ thể mà trào ra không ngừng .



Lúc nãy té cô không khóc,đầu gối và bàn chân cũng đã chảy máu nhưng cô cũng chẳng thấy đau. Nhưng khi nhìn thấy người mình yêu nằm trên 1 chiếc giường cùng với người phụ nữ khác thì lại khiến cho cô đau lòng và khóc nhiều như thế,càng nhớ đến thì cô lại khóc nhiều hơn .

"Hức. hức...Tử Nam .hức ."..

Cô đã làm gì nên tội chứ ,đêm qua cô đã giải thích rõ ràng rồi nhưng mà anh ấy lại không tin tưởng cô..

Có mấy tiếng trôi qua thôi vậy mà bây giờ đã trở thành như vậy rồi ...

Bây giờ không có ai cần cô nữa rồi, ba mẹ thì không có rồi đó ,Tử Nam cũng không luôn .Xem ra cô đã trở thành người cô đơn nhất trên đời này rồi .

Rốt cuộc những gì mà anh ấy hứa trước đây có phải là dối trá hay không đây...Bây giờ cô có nói cái gì thì anh ấy cũng không tin nữa rồi .

Tố Di rời giường rồi đi lại ghế bành ngồi xuống,cô ngồi trên ghế rồi ôm con mèo con của mình .

" Mina ,em nói xem tại sao chị lại khổ như vậy chứ. ''*.

" Meo meo .meo meo.".

Cô vuốt ve bộ lông mượt mà của nó, nước mắt của Tố Di đã rơi xuống làm ướt lông của Mina ...

" Cạch."

Tử Nam bước vào thì thấy cô đang ngồi trên ghế bành ,anh cũng không nói gì mà lấy đồ rồi đi thẳng vào trong nhà tắm ..

(Reng ..reng .) .

( Tố Di mình đã đổi được ca làm rồi, buổi tối sẽ đi chơi với cậu .) .

(Um ,mà mình nghe nói hôm qua có người nào cứu cậu và Tiều Dũng hả ? Mình nghe thằng bé nói lại mà không hiểu gì cả. ] .

[ Ngày hôm qua mình và Tiểu Dũng đi qua đường,tự nhiên có chiếc xe máy lao đến,cũng may là có Trương Nghệ đẩy mình và thằng bé ra cho nên mới không sao .)

[ Cậu có quen người đó không, tại mình nghĩ là người quen thì người ta mới tốt với mình mà thôi .) .

( Lúc trước mình có gặp anh ta 1 lần ở quán cà phê,cho nên cũng có nói chung qua ..)

(À thì ra là vậy, nhưng mà cậu vẫn nên cẩn thận, dù gì thì cũng mới quen biết mà thôi .] .

(Ừm .. mình biết rồi .) .

Hai người nói chung thêm mấy phút nữa thì mới cúp máy, chẳng hạn như mấy chuyện vặt vãnh, rồi liên quan đến đồ ăn mà thôi .

Nghe Tần Quyên nói thì hình như Tần Dũng rất thích ăn trái cây thì phải, để bữa nào rảnh cô sẽ đem qua cho thằng bé vài hộp dâu mới được...



" Tử Nam anh và Vân Kiều đã làm những gì rồi ." Cô vẫn không tin đó chính là sự thật,cô muốn xác định thêm 1 lần nữa. .

"Em thấy rồi đó, tôi làm với em làm sao thì làm với Vân Kiều như vậy thôi? Hay là thằng chó kia nó chưa đủ thỏa mãn em ,cho nên bây giờ em mới khiêu khích tôi,để tôi làm em ngay tại đây. "

"Được,vậy làm ngay bây giờ đi. Để tôi xem tôi và nó ai làm em sướng hơn .".

" Chát .."

"Mạc Tử Nam, em nhìn lầm anh rồi .".

Tử Nam ôm 1 bên má của mình, còn Tố Di thì chạy ra ngoài .

Cô vừa chạy vừa khóc ,Hứa Thành đang lái xe vào trong sân. Lúc này Tố Di chỉ biết chạy mà thôi,cô không hề nhìn đường, chân cũng không hề mang dép nữa ..

Tố Di chỉ biết chạy và chạy thôi, nhưng không ngờ lại lao vào đầu xe của Hứa Thành rồi té xuống đất ,trán của cô cũng đã chảy máu .

Lúc này Hứa Thành bước xuống xe đỡ Tố Di ngồi dậy .

" Thiếu phu nhân cô có sao không?." .

"Không, tôi không sao ." .

" Hay tôi đưa cô đến bệnh viện, đầu của cô chảy máu rồi ." .

"Không, không cần đâu, tôi muốn rời khỏi đây...hức. Hức. ".

Hứa Thành không hiểu chuyện gì đang xảy ra hết, không lẽ giữa cô và cậu chủ đang xảy ra vấn đề sao .

Tử Nam chạy ra thì thấy Tố Di đang lôi lôi kéo kéo với Hứa Thành vậy cho nên đã hiểu lầm cô thêm 1 lần nữa...

" Tố Di, đến Hứa Thành cũng muốn câu dẫn nữa ,em thiếu đàn ông đến như vậy hả." .Tử Nam hét lên .

"Cậu chủ không phải như vậy đâu ,cậu đã hiểu lầm rồi ." .

"Không phải chuyện của cậu ,mau lái xe vào trong đi. Lần sau mà tôi còn nhìn thấy 2 người gần gũi như vậy thì cậu tự hiểu rồi đó ,súng của tôi bắn rất chuẩn ."

"Dạ , tôi xin lỗi cậu chủ,tôi đi trước .".

Tử Nam kéo Tố Di đi vào trong nhà ,đám người làm thấy vậy thì liền nháo nhào lên....

Xem ra lần này lại có chuyện lớn nữa rồi,sợ là Tố Di sẽ không sống nổi với cậu chủ mất..