Cơ Giới Khách

Chương 109: Kết thúc luyện tập. Điều quan trọng nhất lúc này




Vương Lang không nóng vội, hắn khoan chọn những học phần yêu cầu mà mình chưa nắm rõ, chính là vì sợ gặp phải bình cảnh, trải qua một trăm mấy chục trận thua trong zone s, tuy hắn kiếm được lợi ích, nhưng cảm giác đánh thua hoài không mấy dễ chịu.

Vương Lang muốn nâng cao những gì mình đã học, đầu tiên là học phần yêu cầu "18 chiêu thức cận chiến cơ bản. "

Chiêu thức ở đây chính là tuyệt chiêu, đều là đúc kết từ võ học của Trương gia.

Với thiên tư của Vương Lang, việc học và hiểu các tuyệt chiêu này không khó, cũng như tìm cách để ứng dụng vào thực tế.

Nhưng muốn hắn tự nghĩ ra được tuyệt chiêu ngay lúc này thì chưa được, sáng tạo một tuyệt chiêu cần rất nhiều yếu tố, trong đó quan trọng nhất là kinh nghiệm đúc kết, đôi lúc còn phải tính tới suy nghĩ hay thói quen của đối thủ để đánh lạc hướng hay đánh vào điểm yếu. Trừ khi là chênh lệch quá lớn, nếu không thì mỗi đối thủ khác nhau, phải dùng các tuyệt chiêu khác nhau, hoặc cách áp dụng khác nhau.

Có thể kế thừa, tiếp xúc với những kiến thức võ học được đúc kết, truyền thừa qua nhiều thời đại. Là may mắn rất lớn của bất cứ người học võ nào.

Vương Lang đạt điểm tuyệt đối trong bài kiểm tra.

Hắn cũng liên tục đạt được điểm tối đa trong các học phần:

"Đao và cách sử dụng cơ bản "

"Kiếm và cách sử dụng cơ bản "

"Các bước di chuyển hợp lý trong cận chiến "

"Huyễn chiêu là gì, cách thực hiện và đối phó"

" Nhu quyền trong thực chiến"

Tại gói học phần nhu quyền, Vương Lang chỉ gần được điểm tuyệt đối. Nhu quyền là một đạo lớn trong võ học, chút tâm cảnh hay ngộ của hắn bây giờ, chưa đủ để thấu hiểu hết được.

Vương Lang nhận ra đa phần các gói học phần yêu cầu ở cấp cơ sở đều tập trung vào huấn luyện thân thủ, chưa nhắc nhiều đến cách sử dụng năng lượng.

Nghĩ ra được câu hỏi thì Vương Lang cũng tự trả lời được, đáp án rất đơn giản, chính là gốc và ngọn.

Chỉ còn hai gói học phần yêu cầu cuối cùng, Vương Lang chừa lại vì hắn đoán hai học phần đó là khó nhất, cũng như cần nhất với hắn bây giờ.

Hắn chọn học phần tiếp theo.

"Thiết bị tinh thần cơ giới và phương pháp sử dụng cơ bản "

....

.....yes.

Nhiệm vụ đầu tiên của Vương Lang là đọc hiểu phần giới thiệu trong màn hình liên lạc nội bộ.

Thiết bị tinh thần cơ giới mà cơ giới sĩ sử dụng, được chia làm 4 nhóm chính: Tấn công, phòng thủ, phụ trợ và cường hóa giới hạn.

Được phân cấp bậc giống như cấp bậc của cơ giới sĩ: thanh đồng ( 1 2 3 4 5). Bạch ngân ( 1 2 3 4 5). Hoàng kim( chuẩn, 1 2 3)....

Mỗi thiết bị cơ giới được chia làm hai loại: có hoặc không có năng lực đặc thù.

Nếu thiết bị cơ giới được trang bị năng lực đăc thù, sẽ không tính là cùng cấp, ví dụ thiết bị cơ giới bạch ngân cấp 4, được trang bị năng lượng đặc thù, sẽ coi như là thiết bị bạch ngân cấp 5.

Nếu thiết bị có 2 năng lượng đặc thù trở lên, sẽ có cách tính riêng, thường coi như là tăng thêm một cảnh giới lớn.

Trên lý thuyết, cấp thiết bị nào cũng có thể trang bị năng lượng đặc thù phụ trợ. Nhưng thực tế chỉ trang bị từ cấp bạch ngân trở lên.

Chiến sĩ ở đẳng cấp nào thì sử dụng thiết bị thuộc đẳng cấp đó, sẽ đạt hiệu quả tối ưu nhất.

Chiến sĩ sử dụng thiết bị có đẳng cấp thấp hơn, có thể làm hư hại thiết bị.

Chiến sĩ sử dụng thiết bị có đẳng cấp cao hơn sẽ không phát huy được hết chức năng hay năng xuất của thiết bị. Trường hợp này có thể sử dụng thêm thiết bị cường hóa giới hạn để bù đắp chỗ thiếu hụt. Nhưng không phải biện pháp lâu dài, có thể gây tổn thương đến cơ sở của thiết bị.

Để phân cấp bậc của thiết bị tinh thần cơ giới ngoài các thông số như: hiệu xuất nội tại, ngoại tại, điểm tác động, thực tế... Còn có các thông số khác về cấu trúc. Nói rõ hơn trong học phần cơ giới sư.

Thiết bị tinh thần cơ giới khi sử dụng, sẽ giống như một phần cơ thể của cơ giới sĩ, cần tìm hiểu rõ về cách sử dụng để có sự tương thông nhằm đạt hiệu quả sử dụng tốt nhất.

Thiết bị tinh thần cơ giới có thể qua cải tạo, cải tiến.. Để thăng cấp. Tỉ lệ thăng cấp thành công có phụ thuộc một phần vào sự tương thông của cơ giới sĩ.

Có thể cường hóa tối đa hiệu xuất của thiết bị cơ giới bằng cách tạo ấn ký bằng bước sóng năng lượng của cơ giới sĩ. Có những điều cơ giới sĩ cần chú ý khi thực hiện ấn ký.

+ Chỉ người có bước sóng cùng tính chất với ấn ký, mới sử dụng được thiết bị.

+ Thiết bị có thể tăng hiệu xuất rất nhiều khi được tạo ấn ký, trường hợp ghi nhận cao nhất, có thể đạt đến mốc tăng thêm 80 %.

+ Chỉ có thể tăng cấp của thiết bị cơ giới đã có ấn ký, khi cơ giới sĩ sử dụng thiết bị đó tăng cấp.

+ Có sự tương liên của chiến sĩ và thiết bị tinh thần có ấn ký. Người còn vật còn, người mất vật mất.

+ Khi giải khai ấn ký, cơ giới sĩ sẽ bị cắn trả, mức độ nghiêm trọng, phụ thuộc vào đẳng cấp cao thấp của thiết bị.

+ Việc bổ sung thêm năng lượng đặc thù cho thiết bị đã có ấn ký, là vô cùng khó khăn, dù trên lý thuyết là có thể, nhưng tới nay vẫn không có trường hợp thành công.

...

Sử dụng thiết bị cơ giới, cơ bản là đem năng lượng tinh thuần của vùng chứa bản thân. Làm chìa khóa và năng lượng để thiết bị hoạt động. Sau khi nạp đủ năng lượng, có thể coi thiết bị là vùng chứa dự phòng của mình.

Vùng chứa hao kiệt, có thể rút nhanh năng lượng từ thiết bị trở về.

Thiết bị cạn năng lượng, sẽ chủ động trở về trạng thái tĩnh, trạng thái thu gọn, thường có hình dạng huân chương ngôi sao.

Năng lực thực chiến của cơ giới sĩ, thông số quy ước là chỉ khi chiến sĩ sử dụng thiết bị cơ giới của mình. Tính cả kĩ năng cá nhân, kỹ năng thiết bị, hiệu xuất sử dụng năng lượng. Nếu thiết bị có năng lượng đặc thù, vẫn được tính là năng lực thật của cơ giới sĩ sử dụng.

Trên các thông số cơ bản, một cơ giới sĩ được trang bị thiết bị cơ giới đầy đủ, vẫn chưa đủ năng lực để vượt một đẳng cấp lớn khiêu chiến, cho dù đối thủ không có trang bị, mức tăng lên nhờ thiết bị là bội số, còn ranh giới đẳng cấp là thập số. Chưa nói đến những khác biệt về chất khác.

Tuy nhiên, nếu chiến sĩ bạch ngân cấp 5, trang bị thiết bị tương đương, sẽ có khả năng thắng được chiến sĩ chuẩn hoàng kim không có thiết bị. Trường hợp trên đã từng ghi nhận được tiền lệ.

Phân tích trên không tính nếu thiết bị được trang bị năng lượng đặc thù.

....

.....yes:

_ Tại học phần sơ cấp, trò sẽ được dạy cách sử dụng các thiết bị từ bạch ngân trở xuống, thuộc hai nhóm chính là tấn công và phòng thủ. Ta sẽ thực hiện lại 8 động tác của bài học cơ bản đầu tiên, chỉ khác là lần này có sử dụng thiết bị áo giáp và kiếm. Riêng bài học số 8 về phóng ra tia năng lượng, ta sẽ sử dụng thiết bị dạng súng. Để hiểu rõ sự khác biệt, trò cần chú ý đến các thông số hiện ra. Thiết bị mặc định của học phần, là cấp bạch ngân từ 1 đến 5.

Các động giống và theo thứ tự như bài học cơ bản. Vương Lang xem đi, xem lại, xem chậm phóng to, kết hợp với các thông số, hắn rút ra kết luận, đương nhiên kết luận này có sự tham gia của máy tính - tâm nhãn.

Hiệu xuất nội tại của thiết bị bằng với hiệu xuất nội tại mặc định của giáo viên ảo, là 203. Tức trong 3 giây thiết bị có thể sài hết năng lượng từ hai vòng sáng để dùng cho chiêu thức.

Khác nhau là ở hiệu xuất ngoại tại, nó là bội số của cả hai. Nếu một cú đấm tay không của giáo viên ảo tạo ra điểm tác động là 3,.Nếu thêm thiết bị cũng đẳng cấp, con số đó sẽ là ( 3+3)×2 =12. Tức năng lực của giáo viên ảo tăng lên gấp 4 lần.

Nếu giáo viên ảo sử dụng thiết bị cấp thấp hơn, ví dụ như điểm tác động nhỏ đi 1, con số sẽ là (3+2)× 2= 10. Tức năng lực của giáo viên ảo chỉ tăng lên gấp 3,3 lần.

Tương tự cách tính đó khi sử dụng thiết bị đẳng cấp cao hơn.

Cơ giới sĩ cùng đẳng cấp, nhưng sử dụng cấp thiết bị khác nhau, thì sức chiến đấu sẽ chênh lệch rất rõ. Ví dụ như thiết bị bạch ngân cấp 1 và cấp 5: (3+1)×2= 8. (3+5)×2 = 16. Chính là chênh lệch gấp đôi.

Đương nhiên thông số trên là đo đạc theo phương thức phòng thí nghiệm, trong thực tế sẽ khác nhiều. Phụ thuộc vào tính chất thiết bị hay hiệu xuất người sử dụng.. Nhưng tầm ảnh hưởng của thiết bị đến năng lực chiến đấu chung là quá rõ ràng, không thể phủ nhận. Cho dù là thấp nhất, thì thiết bị cơ giới cũng có thể nâng sức chiến đấu của cơ giới sĩ cùng cấp lên hơn hệ số 2.

Cách tính dùng cho thiết bị phòng thủ phức tạp hơn, nhưng kết quả cũng tương tự.

Đó là nói tới hiệu xuất ngoại tại. Bây nói đến hiệu xuất nội tại và sự hao phí.

Thiết bị ở đẳng cấp khác nhau, thì có mức chứa đựng và khả năng phóng thích năng lượng khác nhau. Làm một ví dụ.

+ Nội tại của cơ giới giới sĩ là 303. Nội tại của thiết bị cùng cấp cũng là 303.

+ Cả cơ giới sĩ và thiết bị cùng phóng thích hết một lần trong 3 giây, ta sẽ có nội tại chung là 603. Đây là một con số vượt cấp, đòn tấn công khi đó theo cách tính bội số chung, sẽ mạnh hơn rất nhiều lần.

+ Đương nhiên chỉ thực hiện được trong một thời gian ngắn, muốn làm tiếp thì phải nạp lại năng lượng cho thiết bị, cũng như vùng chứa của cơ giới sĩ.

Đòn tấn công thiêu đốt kiểu này phải suy nghĩ kỹ trước khi sử dụng, đối thủ không chết là mình chết. Trừ khi thiết bị được trang bị năng lượng đặc thù tích trữ hoặc kích phát..

Về mặt hao phí, năng lượng cơ bản khi thoát ra khỏi vùng chứa, sẽ tuần hoàn lưu chuyển trong thiết bị, không phát tán ra môi trường bên ngoài, đặc biệt là ở thiết bị phòng thủ. Sự tiêu tán của năng lượng cơ bản ít hơn nhiều so với tạo vòng hoặc giáp hộ vệ.. Tức năng lượng hao phí sẽ thấp hơn.

Cách sử dụng khá đơn giản, về cơ bản, sau khi được truyền năng lượng vào, thiết bị cơ giới sẽ như một phần cơ thể, có thể lưu chuyển năng lượng dễ dàng. Tạo ra các động tác hay chiêu thức dùng đến thiết bị, cũng dễ dàng hơn, không cần mất quá nhiều tâm trí để điều khiển.

Ở thiết bị phòng thủ, bản thân thiết bị áo giáp đã là lớp bảo vệ tốt nhất, cơ giới sĩ không cần tạo giáp năng lượng. Việc tạo ra vòng hoặc vỏ bảo vệ đã là chức năng được thiết kế của áo giáp hoặc khiên, người sử dụng chỉ cần khởi động là được.

Thiết bị tấn công thì phức tạp hơn chút, lý do là vì vũ khí có thể hoạt động ở các mức công xuất khác nhau, cũng như được thiết kế nhiều phương pháp tấn công khác nhau.

Ví như kích thước của lớp năng lượng bao bọc quanh thân kiếm, có thể kéo ra ngắn dài, to nhỏ tùy ý, cũng có thể tinh chỉnh nhát chém bạo phá hay bén nhọn. Tùy chiêu số sử dụng.

Khi dùng vũ khí cơ giới loại kiếm để chém ra kiếm khí, đường kiếm khí mạnh hơn và ổn định được lâu hơn.

Muốn làm tốt các sự tinh chỉnh đó, cần yếu tố hòa hợp của cơ giới sĩ và thiết bị sử dụng.

Cái làm Vương Lang hưng phấn nhất là thiết bị cơ giới dạng súng. Có thể khiến năng lượng phát ra có hình khác nhau, hình viên đạn, hình cầu, tia thẳng, lưỡi liềm.. Tốc độ và cường độ bắn ra cũng tăng lên.

Nếu một xạ thủ cầm thiết bị súng đã nạp đầy năng lượng, kế tiếp vừa bắn vừa nạp, sẽ có lợi thế rất lớn nếu biết cách duy trì khoảng cách với đối thủ, đặc biệt hiệu quả nếu có yếu tố bất ngờ.

Nhược điểm duy nhất là do năng lượng phóng ra với tốc độ nhanh và mạnh, nên chỉ có quỹ đạo cơ bản là đường thẳng. Việc né tránh là không khó đối với những người có kinh nghiệm. Vương Lang ước chừng nếu ở khoảng cách vừa đủ, và có chuẩn bị trước, khi năng lượng phát ra hắn có thể né được. Chủ yếu là dựa vào hướng di chuyển của nòng súng.

Trong thời gian luyện tập giới hạn, Vương Lang không chỉ trang bị thiết bị cơ giới khi luyện tập 8 động tác cơ bản, mà hắn áp dụng vào tất cả những gì mình đã học, không nói về kết quả thu được. Chỉ riêng vẻ đẹp của việc cầm vũ khí múa quyền, kết hợp với những chiêu thức phóng ra năng lượng. Đó là lăng lệ.

Vương Lang múa say mê, luyện mê say, hắn có cảm giác rất tương thân khi cầm kiếm trong tay, giống như có một điều gì đó mới hình thành bên trong hắn. Kiếm thật tuyệt vời, cảm giác không chỉ là thỏa mãn hay hăng say, nó gần như là hạnh phúc.

Vương Lang từ từ bước vào một thế giới khác, sự thay đổi đến từ bên trong hắn, ngay lúc này hắn vẫn chưa thể nhận ra.

Đây là lần đầu tiên Vương Lang tiếp xúc với kiếm, bá vương trong binh khí. Cây kiếm này là thứ mặc định cấp cho học viên trong zone z, không có gì quá đặc biệt.

Cái đặc biệt là ở bên trong của Vương Lang, hắn cảm giác dòng năng lượng đang lưu chuyển giữa mình và kiếm, như mạch máu, như huyết quản. Giống như nếu buông kiếm ra khỏi tay, hắn sẽ chết.

Vương Lang điên cuồng, với nguồn năng lượng cấp cho không giới hạn của phòng luyện tập, Vương Lang xuất ra vô số chiêu kiếm, có thể tính đến hàng triệu.

Chiêu kiếm hay kiếm khí Vương Lang phát ra càng lúc càng dễ dàng, tự nhiên, các đông tác khó lần lượt diễn ra, kể cả những chiêu thức Vương Lang chưa được học. Càng lúc càng phức tạp, tinh túy.

Càng chém, càng đâm, càng phóng ra kiếm khí, hắn càng hăng. Lúc này nếu có một tấm gương, Vương Lang sẽ không nhận ra mình, gương mặt hắn dữ tợn, tròng mắt lồi ra long sòng sọc như máu, miệng vừa như cười vừa như gào thét, hàm răng nghiến như thú dữ, nước dãi chảy dòng dòng.

Tiền phí tăng thêm của giờ luyện tập giới hạn, sẽ được trừ vào tài khoản của Vương Lang, một gói là 24 tiếng, 100 triệu của hắn có thể mua 100 ngàn gói.

Tại một nơi không mệt mỏi, không thương tổn, không hao năng lượng, không già đi, không có rào cản hay người ngăn cản. Chỉ có Vương Lang và kiếm.

Không còn là chiêu thức nữa, lúc này là tuyệt chiêu. Kiếm còn dễ điều khiển hơn ngón tay của Vương, uốn lượn, xoay vòng, đổi hướng dễ dàng kể cả đang chém mạnh. Mũi kiếm lúc như viên đạn, lúc như lưỡi rắn.

Hắn chém hắn đâm, hắn bay lên lộn xuống, hắn lăn hắn bò lếch. Vương Lang cầm kiếm, hay kiếm điều khiển Vương Lang.

Không chỉ tay phải cầm kiếm ra chiêu, tay trái hay hai chân cũng dần dần thành bộ pháp, kết hợp điêu luyện, nhuần nhuyễn.

Vương Lang không còn dùng ý thức để điều khiển kiếm nữa, giống như ý thức đang ngủ say, có một Vương Lang thứ ba đang cầm kiếm.

Vương Lang tâm nhãn không biết chuyện gì đang sảy ra, nhưng nó biết như vậy là không tốt. Nó liên tục truyền vô số tính hiệu vào ý thức của Vương Lang. Nhưng con đường đó đã bị chặn một chiều, nó ghi nhớ mọi thứ Vương Lang đang trải qua, tất cả mọi thứ.

Cầm kiếm trong tay, Vương Lang có cảm giác bễ nghễ, ngạo khí thiên hạ. Cảm giác như hắn là độc tôn, là sức mạnh tuyệt đối. Mọi thứ đều ở dưới chân hắn, hắn có thể giết,diệt tùy thích.

Dần dần Vương Lang rơi vào huyễn cảnh do chính mình tạo ra.

Hắn đang lơ lửng trên bầu trời, vô số thứ đang về phía hắn, những thứ mà hắn chưa từng thấy, đây là ma sao, hay là quỷ. hắn đâm hắn chém hắn chẻ đôi hắn chặt rụng.

Bên dưới là sông máu, bên kia là núi xương, tiếng gào thét rên la kia là trống trận, bầu trời màu đỏ không gian màu đen, hơi thở nồng nặc mùi tanh. Những thứ bẩn thỉu kia lao về phía hắn, hắn chỉ có một lựa chọn duy nhất là tiêu diệt chúng.

Hình như có hình dáng của nhân loại, nhưng cũng muốn làm hại hắn, cũng phải tiêu diệt.

Đó là cuộc chiến bất tận, có lúc hắn suy, có lúc địch yếu, cách duy nhất là phải chiến đấu không ngừng. Nếu thắng thế phải thừa dịp tiến lên, nếu thua phải điên cuồng chống trả.

Vương Lang không làm chủ được mình, cơ thể hắn bị thương tổn bởi chính kiếm của hắn, hắn nằm trong vũng máu của chính mình, kiếm không rời tay, rút từng chút sức mạnh cuối cùng để quơ.

Kẻ địch càng lúc càng mạnh, có giết cũng hết được, phải giết liên tục. Tiêu diệt bất kì thứ gì trong tầm mắt của hắn, có cả người già hay trẻ nhỏ lao tới, muốn nói với hắn cái gì đó, hắn không quan tâm, tất cả đều là kẻ thù, cả thế giới này đều chống lại hắn, muốn tồn tại, phải tồn tại một mình.

Giết càng nhiều, Vương Lang càng tỉnh táo, hắn học được cách để giết hiệu quả nhất. Kẻ địch đê tiện, ào đến hắn từ mọi phía, ai cũng muốn đồng vu quy tận với hắn. Hắn không thể chết. Hắn phải giết cho tới khi không còn một người nào.

24 giờ trôi qua, mọi thứ khởi động lại Vương Lang đầy sức lực lao vào cuộc chiến điên dại.

Vương Lang và kiếm.

Cứ vậy trôi qua.

Kiếm và Vương Lang

Cứ vậy tiếp tục.

Tưởng chừng như mãi mãi, cho đến khi.

100 triệu tinh thần tệ hết. phòng luyện tập biến mất. Kiếm cũng biến mất. Vương Lang trở về không gian trắng xóa, nơi cỗng vào của zone z.

Trong tay không còn kiếm, tại không gian trắng này không có năng lượng tồn tại, hắn không tạo ra được kiếm năng lượng.

Vương Lang điên dại, gào thét, cào xé, lăn lộn, cắn cả lưỡi của mình, hắn đập đầu liên tục vào ngôi sao bảy cánh đang quay vòng, hắn xé áo mình, bứt tóc mình, tự đấm vào mặt mình, đập đầu vào nền nhà,..

Không có kiếm, không có sức mạnh, kẻ thù thì vẫn còn, hắn phải làm gì đó.

Giống con chó bị giẫm đuôi, ăn mày bị giựt nợ, đàn bà đánh ghen, tên say làm loạn, thằng khùng lúc trưa nắng, bà già ôm xác cháu trai, đàn ông nhìn vợ bị hiếp.

Rồi hắn nằm im, khóc thút thít.

Hắn khóc rất lâu, lăn lộn rồi lại khóc.

Rất lâu sau.

Lâu nữa.

Rất lâu sau hắn bình tĩnh lại. Lúc này hắn đã có thể nhận được thông tin từ Vương Lang tâm nhãn. Vô số thông tin tràn vào ý thức của hắn.

Thông tin như thác lũ, như băng tuyết làm lạnh cái đầu của Vương Lang, hắn bình tĩnh lại, ý thức khởi động. Những suy nghĩ đầu tiên bắt đầu hiện ra.

Hắn xếp bằng, tay đặt lên đầu gối. Tịnh tâm suy nghĩ.

Tại phòng luyện tập, hắn đã trải qua gần 100 ngàn gói thời gian giới hạn. Tức là hơn 270 năm.

270 năm điên cuồng cầm kiếm.

Mỗi khoảng khắc đó đang được tâm nhãn tái hiện lại.

Phần ý thức ngủ quên cũng thức dậy, nó cũng có ghi chép của mình, cả thế giới màu đen và đỏ.

Vương Lang sợ hãi, càng sợ hơn khi không biết chuyện gì xảy ra với mình.

Người đó không phải là hắn, nó điên cuồng, khát máu, tàn bạo, mạnh mẽ và bá đạo.

Con người đó không có nhân tính, thứ hắn giết chỉ là những con người bình thường, vô tội. Bất kỳ gặp thứ gì hắn cũng giết, dù là chó mèo.

Một thời gian nữa, khi đã học hỏi tiếp thu được thêm nhiều kiến thức, Vương Lang sẽ biết mình vừa gặp nguy hiểm lớn đến mức nào, cũng như may mắn vô cùng như thế nào.

Hắn vừa trải qua tâm ma của mình, chính xác hơn là hắn đã nhập ma. Ma ở đây không phải ma cỏ ta rêu rao để hù dọa con nít. Ma ở đây là nói tới bãn ngã của con người, là dục vọng, khát vọng cảm xúc tiêu cực bên trong mỗi người.

Phật giáo gọi là tham sân si, tam độc, nguồn gốc của bể khổ.

Thiên chúa giáo gọi là sa ngã, là thứ tạo ra địa ngục.

Mọi tín ngưỡng hướng người đến lương thiện đều coi tâm ma như cái xấu.

Không thể tiêu diệt được tâm ma, tốt xấu luôn song hành, cả hai đều có cách tồn tại của nó. Giống như thiên đường, hay cõi niết bàn và địa ngục.

Đối với võ si, hay thánh hiền, tâm ma thường là chính mình.

Người tầm thường thì tâm ma cũng tầm thường. Người vĩ đại thì tâm ma cũng lớn theo.

Không thể tiêu diệt, vậy chỉ có thể vượt qua, qua được là viên mãn, không qua là tội đồ.

Vương Lang lúc này không thể chạm được tâm ma của mình, không thể vượt qua được, càng không thể có tâm ma đáng sợ đến như vậy.

Một thằng nhóc hơn 14 tuổi chưa trải sự đời, mới bước ra khỏi nhà có mấy ngày thì thì kiếm đâu ra cái hắc ám đáng sợ đến như vậy.

Tâm ma của hắn không phải là dục vọng hay tham vọng bình thường, nó là cái chết, là cái ác, là sự cầu sinh đến cùng cực, thể hiện bằng sự tàn sát và giết chóc. Đáng sợ là ngay lúc đó, hắn thấy thỏa mãn mà cao hơn là hạnh phúc.

Vậy không còn là cầu sinh nữa, nó là đạo sinh tồn. Quỷ có hại người, dù vừa uống máu vừa cười, cũng có cách giải thích, vì nó là quỷ. Vương Lang tâm ma hại người, vì hắn cần hại người.

Hắn giết đến thỏa mãn, nhưng không bao giờ là đủ.

Đừng đổ cho kiếm hay kiếm đạo, đó chỉ là vật dẫn để thứ bên trong Vương Lang thoát ra.

Người mang thù hận, dù là thù hận lớn nhất, thì tâm ma cũng chỉ hướng về kẻ thù của hắn, sa ngã hơn nữa, cũng là những người hắn coi là xấu xa.

Người trầm mê trong võ thuật, lấy tâm ma làm điểm đột phá. Dù là ma đầu, vẫn là ma đầu si võ, có mục đích là có giới hạn, có giới hạn là có điểm dừng.

Người thù cả thiên hạ, vẫn biết cách để tồn tại trong thiên hạ.

Vương Lang kiếm đâu ra tâm ma đáng sợ như thế, cho đến bây giờ hắn vẫn chưa có gì gọi là thù bất cộng đái thiên.

Hắn kiếm ở đâu ra.?

Coi như bỏ qua câu hỏi tâm ma đó đến từ đâu. Nói về việc Vương Lang may mắn.

Nếu Vương Lang nhập ma trong thế giới thật, giống vừa rồi. Chắc chắn hắn sẽ chết, không chết vì suy kiệt vùng chứa, sẽ chết vì cạn năng lượng sống, hoặc chết vì tâm trí bấn loạn, hay tự làm thương mình đến chết, hoặc bị người khác giết, chính là trừ hại cho dân.

Vương Lang có một tâm ma lớn, và hắn vẫn chưa vượt qua được, chỉ là tạm thời thoát khỏi.

Là nhờ mất đi kiếm, thứ làm vật dẫn. Không có vật dẫn để kích thích thì tâm ma của Vương Lang sẽ không lớn thêm được. Nhưng tâm ma đã khởi phát, không có vật dẫn nó vẫn tự tồn tại được. Nhà đã đập, không đập nữa vẫn là nhà đã bị đập.

Lúc này là nhờ đến Vương Lang tâm nhãn, tâm trí của Vương Lang đã loạn đã ngủ say, tâm nhãn kia chính là thuốc giảm đau, thuốc gây mê, thuốc kích thích để từ từ sắp xếp lại. Không có nó Vương Lang sẽ thất bại, mãi mãi chìm trong điên loạn.

Lúc này Vương Lang đã bình thường, nhưng thứ kia vẫn còn bên trong hắn, chờ đến dịp phát tác. Vấn đề là Vương Lang đủ bản lĩnh để vượt qua nó trước, hay nó phát tác trước.

Nếu Vương Lang không nghĩ ra được nó đến từ đâu, thì cũng không biết được nó đang ở đâu. Vương Lang tâm nhãn cũng không có đủ thông tin để đưa ra đáp án đúng.

Chuyện đó để sau hãy bàn.

Nói về cái lợi, trăm hại cũng phải kiếm ra được một cái lợi, chặt củi vạn cây cũng phải kiếm được gốc trầm.

Cái lợi này đến từ Vương Lang tâm nhãn, người tỉnh táo quan sát suốt 270 năm.

Cũng đến từ Vương Lang ý thức khi tỉnh dậy, vạn vạn triệu triệu chiêu thức phát ra, đúng sai tốt xấu, tác dụng ít nhiều như thế nào, đều được ghi lại. Ý thức có, tức tâm nhãn cũng có, việc phân tích cứ giao cho nó.

Vương Lang có 270 năm liên tục không ngừng nghỉ luyện tập, mà nhiều nhất chính là kiếm, vua của binh khí.

270 năm liên tục tiêu hao năng lượng, dù chỉ là điên cuồng sài, thì vẫn là sài có luyện tập.

270 năm dùng đến thân pháp, dù là loạn, vẫn là loạn có phương pháp.

Và nhiều nữa. Giết nhiều như vậy, chẳng lẽ không tìm ra vài cách giết tốt nhất.

Nhưng quan trọng nhất, vẫn là đột phá trong tâm cảnh của Vương Lang. Có những thứ đang lớn dần bên trong hắn, một trong số đó là sự khát khao sức mạnh, cũng như sợ hãi sức mạnh.

Biết sợ chính là tốt, biết sợ mới biết cách vượt qua, vượt qua được mới thật sự làm chủ.

Vương Lang còn nghĩ rất nhiều nữa, hắn vừa trải qua sự hung hiểm, cũng như bài học lớn nhất trong đời. Mà không phải ai cũng có thể trải qua.

Đúng lúc này thì ngôi sao bảy cánh phát ra âm thanh.

Tít tít tít. Mức năng lượng còn lại dưới 5 %, không đủ để duy trì trạng thái hoạt động. Trở về trạng thái tĩnh trong 10, 9, 8,...3, 2, 1.

Vương Lang thoát ra zone z, trở về zone s. Suy nghĩ một chút, hắn quyết định trở về thế giới thật.

Tỉnh dậy tại lều trại của sinh tồn giả, lúc này vẫn chưa tới nửa đêm.

Từ lúc Vương Lang bắt đầu nằm xuống đến khi hắn ngồi dậy, trong thế giới thật chỉ mới vài tiếng trôi qua.

Vương Lang lại xếp bằng suy nghĩ, giấc mộng này cũng thật dài. Cả về tri thức, năng lực, hay tinh thần, Vương Lang đều có bước đột phá lớn, gọi là lột xác thì đúng hơn. Hắn không còn là thằng nhóc với những suy nghĩ tầm thường hay cái nhìn mờ mịt như lúc trước nữa. Hắn đã trưởng thành. Trưởng thành thật sự.

Biết giữ được tâm thanh thản, không lạc lối dù trải qua kinh hoàng.

Biết đón lấy khó khăn để vượt qua, không trốn tránh.

Biết chấp nhận thua cuộc để học hỏi, không háo thắng.

Biết khát khao, và biết sợ. Để tìm cách tồn tại.

Biết học đam mê, biết luyện cần mẫn, và biết sẽ không bao giờ là đủ để hoàn thiện bản thân.

Quan trọng nhất

Chính là quan trọng nhất.

Vương Lang biết ngay lúc này hắn phải làm gì, đây quyết định chung của cả hai Vương Lang.

Đó là đem cổng tinh thần mới chôm được này đi bán, hắn cháy túi rồi.

Ngoại truyện:

Bài toán thời gian: bốn lần ra vô zone z, mỗi lần là 2 tiếng tại zone s. = 8 tiếng.

150 trận đấu, mỗi trận 4 phút 600 phút = 10 tiếng. Tổng là 18 tiếng. Cộng bù trừ thành 20. Kéo giãn 10 lần tại zone s so với thế giới thật. Vậy là hắn nằm xuống 2 tiếng. Còn lâu mới tới nửa đêm.

.