Buổi trưa sau khi dùng cơm xong vì có việc bận nên Bách Ảnh Quân phải ra ngoài xử lí. Ngày mai là sinh nhật của Hạ Di Giai, vì muốn cô vui nên Bách Ảnh Quân đã dồn hết tất cả công việc lại giải quyết vào một tuần trước bữa tiệc sinh nhật. Anh dự định sẽ tổ chức sinh nhật cho cô sau đó sẽ cùng cô đi hưởng tuần trăng mật hâm nóng.
Trước kia khi làm đám cưới vì vừa tiếp quản công ty có nhiều việc bận nên tuần trăng mật của hai người bị trì hoãn. Thêm chuyện lúc đó anh vẫn còn qua lại với Du Mẫn Hoa nên đối với Hạ Di Giai vô cùng lạnh nhạt. Lần này đang có cơ hội lại cảm thấy áy náy với Hạ Di Giai nên Bách Ảnh Quân quyết định cùng cô đi tận hưởng.
Tất cả kế hoạch đều đã được chuẩn bị, vé máy bay đã đặt, nhà hàng, món ăn tất cả đều đã giải quyết xong xuôi chỉ còn món cuối cùng là bánh sinh nhật. Trên đường đi giải quyết công việc, Bách Ảnh Quân đã thuận tiện tấp vào một tiệm bánh nổi tiếng. Đây là cửa hàng bánh quen mà bình thường gia đình anh vẫn hay đặt, hôm nay trước khi đến, Bách Ảnh Quân cũng đã điện thoại đặt hàng nhưng vì không yên tâm nên anh muốn đích thân vào tiệm dặn dò lại.
Sau khi ghé ngang cửa hàng bánh xong, Bách Ảnh Quân lái xe chạy một mạch đến thẳng công ty để giải quyết vấn đề. Vốn dĩ hôm nay là ngày anh được nghỉ phép nhưng vì có một vị đối tác cứ nhất quyết phải gặp anh để bàn bạc nên Bách Ảnh Quân mới phải bỏ Hạ Di Giai lại bệnh viện mà đi xử lí. Vừa ngồi trên xe với gương mặt không mấy hài lòng, Bách Ảnh Quân vừa cằn nhằn khó chịu:
- Phiền phức thật! Nếu không phải đối tác cứ nhất quyết đòi gặp thì giờ mình vẫn được ở bên Giai nhi rồi.
Bực dọc hết cả chặng đường đi là thế nhưng đến công ty thì anh vẫn phải kiềm lại. Nói sao người ta cũng là đối tác quan trọng trong dự án lần này nên dù có khó chịu đến đâu thì Bách Ảnh Quân vẫn cố giữ cho mình thật bình tĩnh.
Vừa bước vào phòng, một mùi hương nước hoa nữ sọc lên khiến Bách Ảnh Quân lập tức nhíu mày khó chịu. Anh nhìn xung quanh căn phòng thì thấy bàn của mình có một người phụ nữ đang ngồi trên đó. Người phụ nữ ngồi xoay lưng lại khiến anh không thể nhận diện. Khó chịu vì có người dám tự ý bước vào phòng mình nên Bách Ảnh Quân tiến gần để nhìn cho rõ.
- Anh đến rồi à?
Giọng nói cất lên theo đó là thân ảnh của một người phụ nữ xuất hiện khiến Bách Ảnh Quân phải kinh ngạc. Anh trợn mắt nhìn như không tin vào những gì mình thấy rồi gằn giọng:
- Sao cô lại ở đây? Cô đến đây có mục đích gì?
Câu hỏi vang lên từ phía Bách Ảnh Quân khiến người phụ nữ kia chợt lộ ra một nụ cười gian xảo. Cô ta nhếch mép đứng dậy rồi đi đến gần đưa tay chạm vào người anh nói:
- Em nhớ anh nên đến thăm anh đấy. Chả lẽ anh yêu không nhớ em à?
Vừa nói người phụ nữ vừa di chuyển đôi bàn tay vuốt dọc theo cơ thể Bách Ảnh Quân, cô ta áp sát thân mình vào người anh giọng dụ dỗ. Thấy ghê tởm với hành vi vừa rồi, Bách Ảnh Quân vội vàng đưa tay hất cả cơ thể cô ta sang một bên rồi rút từ trong túi ra một chiếc khăn tay vừa lau vừa thái độ:
- Đừng chạm vào người tôi! Cô khiến tôi ghê tởm!
Bị khiêu khích bởi lời nói của Bách Ảnh Quân, người phụ nữ tức giận đứng lên đưa tay kéo vai anh buộc anh xoay lại. Cô ta giận dữ trừng mắt nhìn Bách Ảnh Quân nghiến răng nói:
- Anh nói ai ghê tởm? Anh đừng có quên chúng ta từng ở bên nhau 3 năm đó.
- Tôi nói cô ghê tởm đó! Du Mẫn Hoa, tôi nghĩ cô phải tự biết rằng bản thân mình rất bẩn chứ. Đừng để tôi phải nói nhiều, mất mặt lắm!
- Anh nói gì hả?
- Tôi nói cô bẩn đó! Cô lên giường với hết người đàn ông này đến người đàn ông khác mà trước mặt tôi còn ra vẻ thanh thuần. Cô không thấy buồn nôn hả?
Bị nói đúng tim đen, người phụ nữ đưa tay tát thẳng vào mặt Bách Ảnh Quân rồi chỉ tay vào mặt anh nói:
- Anh dám chê tôi bẩn? Anh không về mà tự nhìn lại vợ mình! Con vợ anh cũng ăn nằm với hết thằng này đến thằng khác đó.
Những tưởng Bách Ảnh Quân sẽ tức giận nhưng trái ngược với sự tưởng tượng anh lại vô cùng điềm tĩnh. Anh đưa tay chạm nhẹ vào má mình rồi đưa mắt nhìn sang Du Mẫn Hoa vẻ mặt khinh bỉ:
- Du Mẫn Hoa, đừng tưởng những chuyện cô làm không ai biết. Đừng nghĩ ai cũng ngu để bị cô lừa! Tôi chưa mất trí đến mức không nhìn ra tất cả số hình ảnh kia đều là do cô cắt ghép.
Bị chọc trúng tim đen lần nữa làm người phụ nữ phát điên thật sự, cô ta cắn răng liếc Bách Ảnh Quân rồi tức giận nói:
- Anh được lắm! Anh dám sỉ nhục tôi! Cứ chờ đó, tôi chắc chắn không để anh yên!
Sau khi người phụ nữ tức giận bỏ đi, Bách Ảnh Quân đau đầu ngồi xuống ghế. Anh đưa tay xoa nhẹ một bên má rồi lập tức gọi cho trợ lý:
- Lần sau nếu có người lạ thì đừng để vào phòng tôi nhất là người phụ nữ vừa rồi.
Nói rồi Bách Ảnh Quân cúp máy, anh mệt mỏi khi phải suy nghĩ lại việc vừa rồi nhất là việc về người phụ nữ đó. Đúng, người phụ nữ đó không ai khác là Du Mẫn Hoa - người yêu cũ của Bách Ảnh Quân. Lúc trước chính vì cô ta nên Hạ Di Giai mới bị bắt cóc. Cô ta cũng chính là nguyên nhân dẫn đến những cuộc chia ly giữa cô và anh, người phụ nữ rắc rồi mà cả đời anh không muốn vướng vào.