Cô Là Em Gái Của Nam Cặn Bã

Chương 71




Edit: thiên bảo 95

Beta: misali

Trên môi truyền đến cảm xúc mềm mại phảng phất mùi thuốc lá, khiến Ngôn Nại mở to hai mắt, nụ hôn thứ hai trong đời của cô lại trao cho người này. . . Ngôn Nại nghiêng đầu qua, không ngờ trên môi lại nhận được cảm giác ma sát nhàn nhạt.

Tịch Tư cũng ngẩn ra, chẳng qua vừa rồi thời gian tiếp xúc quá mức ngắn ngủi, anh chưa kịp có cảm giác, Ngôn Nại đã tránh đi. Tịch Tư cảm thấy không đủ nên lấy tay ghì chặt đầu cô, khiến gương mặt cô đối diện với anh, áp sát vào cơ thể anh, tay phải nâng gáy của cô, tay kia chống đỡ sức nặng cơ thể mình, sau đó không chút do dự cúi đầu hôn lấy đôi môi nhỏ nhắn, kiều diễm, ướt át của cô, trong nháy mắt hai đôi môi dán chặt vào nhau. Tịch Tư cường thế xâm chiếm đôi môi ngọt ngào của cô, trằn trọc mút, gặm cắn, thăm dò mọi ngóc ngách, tham lam cướp đoạt hơi thở của cô, không muốn buông tha một chút gì thuộc về cô.

Hơi thở Ngôn Nại bị chiếm đoạt, cô hoàn toàn bị khí thế bất ngờ của Tịch Tư làm cho sợ hãi, đến khi cô khôi phục lại tinh thần, bắt đầu ra sức giãy dụa phản kháng, nhưng sức lực của cô so với Tịch Tư mà nói, thật sự quá yếu, cô hoàn toàn không thể tránh thoát, ngược lại còn khiến cô mệt đến sắp ngất đi. Anh không buông tha đôi môi của cô, lưỡi cô bị anh gắt gao quấn lấy, cô trốn tránh thì anh đuổi theo, không ai nhường ai, cũng không muốn thỏa hiệp với nhau, bọn họ truy đuổi lẫn nhau, ngược lại biến thành một khung cảnh náo loạn, đến khi Ngôn Nại không còn hơi sức để trốn tránh, hai đầu lưỡi lại lưu luyến, quấn quít cùng một chỗ. Cô muốn đẩy đầu lưỡi của anh ra khỏi miệng mình, kết quả lưỡi của cô lại bị anh mút vào trong miệng. . . Ngôn Nại hoàn toàn tức giận.

Cô ngừng vật lộn, Tịch Tư liền thay đổi thế tiến công, trở nên dịu dàng, triền miên, đầu lưỡi của anh ở trong môi cô khẽ liếm, sau đó xâm nhập sâu hơn trêu chọc cái lưỡi của cô, giống như hai báu vật vô giá rất thân thiết với nhau.

Tuy Tịch Tư không có kinh nghiệm, nhưng lại mạnh hơn Ngôn Nại, Ngôn Nại phản kháng giãy dụa không có hiệu quả, sau đó cô bị Tịch Tư hôn đến mơ màng, hiện tại chân cô đã mềm nhũn ra, cơ thể cũng mềm yếu không còn sức lực, đầu óc hoàn toàn trống rỗng.

Rất lâu sau, môi hai người mới rời nhau, hô hấp bọn họ đều có chút dồn dập và gấp gáp. Ngôn Nại nhắm chặt hai mắt, cô không dám mở mắt ra, lông mi của cô khẽ run run trong gió đêm, Tịch Tư lẳng lặng nhìn, trong lòng của anh cũng nổi lên từng gợn sóng.

Anh lại nhịn không được cúi người đặt một nụ hôn lên môi cô, sau khi hôn xong, anh đứng dậy ôm Ngôn Nại đang ngồi trên đất như ôm công chúa đi vào phòng.

Ngôn Nại có cảm giác mình không còn mặt mũi để nhìn ai, cô lại bị hấp dẫn bởi nụ hôn của Tịch Tư, vừa rồi cô còn đắm chìm trong đó, trong lòng có cảm giác ngọt ngào và ngượng ngùng, lại có chút buồn về bản thân mình. Chẳng lẽ nguyên nhân là do mùa xuân sao?

Thật ra Ngôn Nại không ghét Tịch Tư, tính cách của anh, cô có thể tiếp nhận được, vẻ ngoài đẹp trai của anh cũng là kiểu mà cô yêu thích. Thậm chí khi anh đột nhiên biểu hiện khí thế mạnh mẽ, vẻ mặt lạnh nhạt và thờ ơ, với cái kiểu kiêu căng từ trên cao nhìn xuống, ở trong lòng Ngôn Nại thực sự tồn tại cảm giác với anh. Nếu không phải lần đó xảy ra chuyện bắt cóc, Tịch Tư thật tâm theo đuổi Ngôn Nại, muốn cô đồng ý là một việc vô cùng dễ dàng. Không những thế, Ngôn Nại lại là cô gái có tính tình mềm yếu, phần lớn đều không kháng cự lại được sự cường thế của anh, bản thân lại chưa từng được đàn ông theo đuổi, nên rật dễ dàng bị bắt nạt, nói chuyện yêu đương gặp gỡ một chút không thành vấn đề.

Trước kia thường nói, đàn ông không hư thì phụ nữ sẽ không yêu, thời đại bây giờ chuyện mà người phụ nữ quan tâm nhất chính là chuyện gia đình, tìm kiếm người đàn ông có trách nhiệm và lòng cầu tiến, người đàn ông như vậy là đối tượng thích hợp nhất để kết hôn. Phụ nữ không muốn chọn người đàn ông xấu xa để yêu, nhưng điều này không cản trở đến việc phụ nữ bị hấp dẫn bởi khí chất của những người đàn ông đó. Mà ở trên người Tịch Tư, vừa vặn thể hiện được hai khí chất này. Ngôn Nại thích nhất là sự dịu dàng, chăm sóc của người đàn ông, cô ở bên Tịch Tư gần hai tháng, cái gì anh cũng làm được, anh rất nuông chiều cô. Mặc dù có lúc anh dứt khoát yêu cầu Ngôn Nại phải đáp ứng anh, đuổi sát không buông, nhưng điều đó cũng thể hiện rằng, anh không muốn cô xem nhẹ tâm ý của anh.

Ngôn Nại được Tịch Tư ôm trở về phòng, cô thật muốn núp ở đâu đó để trốn tránh chuyện phát sinh vừa rồi, thẳng đến khi bọn họ đi đến phòng ngủ của cô, đặt cô nằm ở trên giường, làm cô khẩn trương nghĩ rằng Tịch Tư còn muốn làm cái gì với cô. . . . . .

"Em có thể nói cho anh biết vừa rồi em ở trên nóc nhà làm gì vậy?" Tóc Ngôn Nại có vài sợi bị rơi xuống, lớp trang điểm trên mặt còn chưa tẩy hết, hiện giờ sự hồn nhiên và quyến rũ dung hợp với nhau, dịu dàng mà không quá chói mắt, rất hấp dẫn lòng người. Đôi mắt màu xanh biếc của Tịch Tư ảm đạm đi vài phần, anh đứng bên giường không nhúc nhích, lên tiếng hỏi.

Nếu anh không phát hiện người tới là Ngôn Nại, kiềm chế lại sức lực trên tay, bằng không yết hầu của cô đã bị anh bóp nát. Anh không hề có tính cảnh giác với cô, trong tình huống anh không biết người đến là ai, cô làm như vậy sẽ là một chuyện rất nguy hiểm, bởi vì lúc anh nằm ở giữa đường ranh sống chết, thấy được có người tập kích anh, tự nhiên anh sẽ ra tay theo phản xạ có điều kiện. Bây giờ bởi vì chuyện vừa rồi mà anh hoảng sợ không thôi.

Ngôn Nại ngồi dậy, cô cúi đầu tránh ánh mắt anh, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng đỏ không biết phải giải thích như thế nào.

Tịch Tư đi đến sô pha mà anh ngủ cả đêm ngồi xuống, kiên nhẫn chờ câu trả lời của Ngôn Nại.

Ngôn Nại cắn chặt môi, tối nay xảy ra chuyện lớn như vậy, cô đã không còn tâm tư suy nghĩ đến vấn đề của nhân vật trên kịch bản phim. Phản ứng của Tịch Tư lúc đó đã vượt ra ngoài dự kiến của cô, anh coi cô như kẻ thù, thiếu chút nữa lấy đi cái mạng nhỏ của cô. Cô còn cho rằng sau khi cô đánh lén anh thành công, anh sẽ hỏi cô đang làm cái gì, nên cô cố ý che mặt mình lại. Kết quả anh ra một chiêu khiến cô thiếu chút nữa bị mất mạng, cái này không quan trọng, việc khiến cô để ý là việc kia, rõ ràng mình bất ngờ té ngã, sau đó không cẩn thận hôn anh, sau đó anh lại không nhìn cô, mạnh mẽ hôn cô, cô lại ngu ngốc đắm chìm vào nụ hôn của anh? Trong lòng của cô thật sự rất hỗn loạn.

Trong phòng, hai người đều trầm mặc, Ngôn Nại lại vì ánh mắt nóng rực của Tịch Tư mà không được tự nhiên, cô có cảm giác mình giống như một con cừu nhỏ sắp bị làm thịt. Thật ra cô rất muốn thể hiện ra một chút khí thế để đi chất vấn anh vì sao anh lại cưỡng hôn cô, chỉ sợ cô càng hỏi sẽ càng hỏng bét.

"Em đi tìm anh có chút chuyện." Ngôn Nại ngượng ngùng nói.

"Ừ? Em tìm anh có chuyện gì?" Tịch Tư nhìn Ngôn Nại mặc áo da màu đen bó sát người, bình thường cô không trang điểm đã đẹp lắm rồi, nhưng khi cô trang điểm lại có vẻ diêm dúa lẵng lơ, nghe thấy cô tìm anh có việc, làm anh hơi hiểu sai . . . . . .

Ngôn Nại cảm thấy cô nghiên cứu tính cách nhân vật cũng không phải là chuyện xấu gì, người khác vì muốn diễn tốt, nắm được tính cách nhân vật còn sẵn sàng giống như bộ đội tham gia huấn luyện quân ngũ, hoặc nhét gối vào áo chỗ bụng để làm như phụ nữ có thai.

Cô xuống giường đi đến trước bàn học, cầm kịch bản của cô đưa cho Tịch Tư: "Có mấy chỗ em diễn không được, nghĩ rằng khi gặp anh sẽ tìm được một chút cảm hứng, có người làm thí dụ, em sẽ dễ dàng tìm được cảm giác của nhân vật. Nhân vật trong kịch bản tên Lam Thư chính là nhân vật em sẽ diễn, hiện tại đến lúc quay phim chỉ còn lại hai ngày, em còn chậm chạp chưa nhập vai được với tính cách của nhân vật." Nói xong Ngôn Nại bất đắt dĩ đầu hàng.

Tịch Tư nghe xong thì nghiêm túc lật xem kịch bản phim trên tay, trên kịch bản có ghi chép của Ngôn Nại, ghi chép được viết bằng hai loại mực khác nhau màu đen và màu đỏ để phân biệt ghi chú và nội dung, phần lớn nội dung nhận xét tính cách và biểu tình, phân tích động tác . . . . .

. Ngôn Nại ở nước Z bị ảnh hưởng bởi vài năm học tại đây, chép bài trong lớp đã thành thói quen, kịch bản của cô, cùng với phương án công tác đều được cô ghi chép lại. Tịch Tư có thể xem hiểu phần lớn nội dung mà Ngôn Nại viết ở trong khoảng trống, anh nhìn nội dung ghi chép của cô so với kịch bản còn muốn nhiều hơn, hơn hết nội dung Ngôn Nại viết khiến anh thấy buồn cười, anh suýt nữa bật cười.

Kịch bản này cũng quá thối nát đi, viết hắc đạo bọn họ thành những người chỉ biết hành động phi pháp, không có tính người, suốt ngày ngoại trừ giết người phóng hỏa còn là bắt cóc tống tiền, miêu tả hành động của bọn họ đến vô pháp vô thiên, không chuyện ác nào không làm! Chỉ cần lấy gia tộc Bố Á Nặc mà nói, bọn họ còn thường xuyên hợp tác với chính phủ, gia tộc Bố Á Nặc còn kinh doanh sản nghiệp ở các khu vực lớn, hằng năm bọn họ đều nộp thuế đúng hạn cho quốc gia, kinh doanh một cách hợp pháp. Bọn họ cũng không làm hại đến người vô tội, hay ra tay với người dân thường. Trên đường, cũng không gây họa với người nhà của bọn họ. Chuyện lần đó của Ngôn Nại là ngoài ý muốn, bên trong cơ cấu của một tổ chức, chắc chắn sẽ có một số người có nhân phẩm kém.

Lúc Tịch Tư xem kịch bản, cô vào nhà vệ sinh rửa sạch lớp trang điểm, thuận tiện thay luôn bộ áo da trên người. Chờ cô ra khỏi nhà vệ sinh, Tịch Tư còn chưa xem hết kịch bản, lúc ấy tâm tình cô vẫn còn hỗn độn phức tạp nhưng lúc tháo bỏ phần hóa trang thì đã bình phục tốt hơn.

Tịch Tư xem xong kịch bản, anh lười biếng tựa vào ghế sô pha, Ngôn Nại nói một vài chỗ cô không diễn được, anh nhìn ghi chép của cô là đã biết, vừa rồi cô ở trên nóc nhà làm ra hành động đó là anh đã biết câu trả lời. Chính là anh không biết nên giúp cô như thế nào? Bên kia Ngôn Nại lại nhìn anh với ánh mắt chờ mong, làm cho anh có chút đau đầu, cô muốn anh làm thí dụ cho cô xem, cô chính là coi hắn thành người xấu trong kịch bản sao?

Trong kịch bản phim, Lam Thư sẽ xuất hiện trong ba cảnh, cảnh đầu tiên là cô lạnh lùng tàn nhẫn phế đi tay chân hai người, hai người đều là cảnh sát đến nằm vùng, không ngờ bị phát hiện thân phận, cô và bọn họ không cùng đơn vị, bọn họ cũng không biết thân phận thật của cô. Vốn bọn họ phải bị hành quyết ngay lập tức, vì Lam Thư muốn giữ lại cho bọn họ một con đường sống, cô tự tay phế đi tay chân của bọn họ, sau đó dặn dò thuộc hạ ném bọn họ xuống biển, bọn họ có thể sống hay không thì phải dựa vào may mắn của bọn hắn.

Cảnh thứ hai là trong bang phái có người không phục địa vị của Lam Thư cao hơn bọn họ, cố ý gây sự với cô, Lam Thư mạnh mẽ đấu với từng người bọn họ, cô luôn dùng nấm đấm để nói chuyện, một thân công phu xinh đẹp, làm cho tất cả những người đàn ông không phục đều nằm dưới đất kêu la không ngừng.

Cảnh thứ ba, Lam Thư và lão đại bang hội đi ra ngoài làm việc, trên đường trở về bọn họ bị ám sát, cô bảo vệ lão đại rời đi, dọc theo đường đi gặp không biết bao nhiêu nguy hiểm, cuối cùng

bọn họ thuận lợi quay trở về. Cũng bởi vì lần ám sát này mà cô chiếm được sự tính nhiệm của các vị lão đại kia.

"Em muốn anh làm như thế nào?" Tịch Tư không muốn so đo với kịch bản phim kia, dù sao cũng chỉ là một bộ phim, dùng để tuyên dương nhóm hình cảnh quốc tế chính nghĩa kia.

"Chúng ta đóng vai các nhân vật đi! Anh diễn vai Lam Thư, em chuẩn bị diễn cảnh trừng phạt đồ bang phản hội." Ngôn Nại không nghĩ ngợi nói:"Anh phải làm một Lam Thư lạnh lùng và tàn nhẫn, tốt nhất có chút sát khí!"

Nói xong cô đứng lên, đi tới ngăn kéo bàn học lấy ra tờ giấy mà hôm nay cô gắp thành cây súng lục, đưa nó vào trong tay Tịch Tư, súng lục này là do cô tìm thấy ở trên mạng mà làm ra, tỉ lệ lớn nhỏ so với súng lục cũng không sai biệt lắm, cô in bức tranh ra vẫn là một cái hình lập thể, chính là càng làm về sau, cô cân nhắc nhân vật xuất hiện như đang đi vào cõi thần tiên, súng làm bằng tấm bìa cacton đảo vài vòng, bất quá đây cũng chỉ là đạo cụ tạm thời mà thôi.

Ngôn Nại kéo Tịch Tư từ trên sô pha đứng lên, chỉ vào khoảng trống trong phòng: "Chúng ta ở chỗ này bắt đầu, tất cả đều dựa vào kịch bản, anh đã nhớ kĩ phần cần biểu diễn chưa? Nhất định phải thật tuấn tú khi rút súng ra, lúc đánh em phải biểu hiện ra bộ dáng thật chính xác, chúng ta bắt đầu đi!" Cô không quên dặn dò.

"Action!" Ngôn Nại ngồi xổm trên tấm thảm, cô để hai tay ra sau lưng, làm bộ dáng bị trói chặt, bây giờ cô đã hoàn toàn nhập tâm vào nhân vật, cô ngẩng đầu lên nhìn về phía Tịch Tư nãy giờ không nhúc nhích, cô chờ anh diễn vai Lam Thư lên sàn.