Mặc dù Moore đã nói đừng khóc, nhưng Diệp Ngọc Tinh vẫn không kiềm được mà rơi nước mắt. Một mặt là vì bị kích thích quá mức, mặt khác là vì cho dù bị tiến vào bao nhiêu lần, cậu đều sợ thứ có thể đâm cho bụng mình nhô lên sẽ làm lủng bụng của mình.
Diệp Ngọc Tinh quỳ trên giường, dùng cánh tay chống đỡ cơ thể, thỉnh thoảng bị Moore đẩy về phía trước, rồi lại bị Moore nắm eo kéo trở về. Cậu cúi đầu nhìn cái bụng hơi nhô ra của mình, lo lắng đưa tay về sau nắm lấy tay Moore:
"A! Nhẹ, nhẹ nhàng một chút......"
Moore cúi đầu, hôn dọc theo sống lưng Diệp Ngọc Tinh lên trước, rồi giữ đầu Diệp Ngọc Tinh liếm hôn từ bên mặt đến vành tai. Vành tai của Diệp Ngọc Tinh quá nhỏ, hắn không nỡ cắn, đành phải ngậm vào trong miệng liếm láp. Hắn ôm eo Diệp Ngọc Tinh, kéo vào trong lồng ngực, để cậu ngồi trên người mình. Nhưng tư thế này lại làm cho dương v*t đi vào quá sâu, Diệp Ngọc Tinh ưỡn eo muốn né tránh:
"Hu hu...... Moore......"
Moore ậm ừ đáp lại vài tiếng, ấn bụng Diệp Ngọc Tinh để lưng cậu gần sát vào bụng mình, hắn thấy Diệp Ngọc Tinh khóc đến có chút nhếch nhác, liền thả chậm động tác của mình, hôn lên những giọt nước mắt trên khóe mắt Diệp Ngọc Tinh.
Diệp Ngọc Tinh hơi nghiêng đầu, lau hết chất lỏng trên mặt lên ngực Moore, cậu nắm tay hắn nói nhỏ:
"Tôi muốn nhìn anh, ngắm anh."
Cậu bò lên vài bước, để dương v*t của Moore từ lỗ sau của mình trượt ra, rồi lại nắm tay Moore bò trở về.
Moore ôm cậu, nhìn cậu một hồi, sau đó đưa tay nắm chân Diệp Ngọc Tinh, xoa xoa lòng bàn chân cậu:
"Sao em lại nhỏ quá vậy."
Diệp Ngọc Tinh lẩm bẩm:
"Tôi không có nhỏ nha, là anh to quá thôi."
Cậu cúi đầu nhìn dương v*t đang chảy nước của Moore, không biết nghĩ tới cái gì mà mặt ủ mày ê thở dài một hơi, nhưng vẫn ngoan ngoãn nắm lấy dương v*t của Moore rồi ngồi xuống.
Cậu vươn tay sờ sờ đỉnh đầu Moore:
"Moore, sừng của anh đâu rồi?"
Moore:
"Sao em lại thích sừng của người khác quá vậy?"
Diệp Ngọc Tinh hợp tình hợp lý nói:
"Bởi vì tôi không có."
Moore nhướng mày, rồi cúi đầu để Diệp Ngọc Tinh sờ hai cái sừng trên đầu mình. Diệp Ngọc Tinh cầm sừng của Moore, cậu cảm thấy kỳ quái hỏi:
"Tại sao người khác không có sừng vậy?"
Moore cúi đầu nhìn cậu:
"Người khác là ai?"
Diệp Ngọc Tinh chớp chớp mắt:
"Thì là...... Ác ma khác?"
Moore nhìn cậu một hồi:
"Bình thường anh không có sừng, em muốn hỏi tại sao lúc người khác lên giường lại không có sừng đúng không?"
Diệp Ngọc Tinh lặng lẽ rút lại bàn tay đang nắm sừng hắn, ánh mắt cậu lơ đãng trong giây lát:
"Ôi chao, Moore, chúng ta nói chuyện khác đi!"
Moore hừ lạnh một tiếng, nắm lấy eo Diệp Ngọc Tinh thúc vào vừa mạnh vừa sâu vài cái, Diệp Ngọc Tinh căng thẳng ôm lấy lưng hắn, kêu to hai tiếng "a a":
"Tôi sai rồi!"
Nhưng hiển nhiên là Moore không chút cảm kích, hắn đè Diệp Ngọc Tinh xuống giường, cúi đầu cắn xương quai xanh của Diệp Ngọc Tinh một cái rồi mới chuyển xuống cắn ngực cậu. Hắn ngậm quầng vú của Diệp Ngọc Tinh, sau đó dùng răng nanh cọ xát núm vú cậu, rồi đưa tay nắm lấy bên vú còn lại của Diệp Ngọc Tinh mà xoa nắn.
Diệp Ngọc Tinh cảm thấy ngực mình ngưa ngứa, còn có chút tê dại, cậu ôm lấy Moore đang vùi đầu trước ngực mình:
"Ưm!...... Moore, ngứa......"
Một lát sau, cậu lại đá chân một cái:
"Sâu quá! Ưm ưm ưm!"
Moore chê cậu ồn nên đã ngẩng đầu nắm lấy mặt Diệp Ngọc Tinh rồi dùng môi chặn miệng cậu, nước miếng tràn ra trượt xuống theo khóe môi Diệp Ngọc Tinh, lại chảy vào miệng Moore. Động tác ở thân dưới của Moore quá nhanh, đi vào cũng quá sâu, Diệp Ngọc Tinh bị thúc cho cả người run lên, da đầu cũng tê dại vì khoái cảm tràn ngập, cậu giơ tay chạm vào Moore vì hôn mình mà cong lưng, nhắm mắt rên rỉ cào nhẹ vào lưng Moore vài cái. Lúc môi trăng quấn quýt nhau, cậu ôm lấy cổ Moore, bị Moore nghiêng đầu khẽ cắn vào cổ một cái, Diệp Ngọc Tinh đầu óc mơ màng nói thầm:
"Sao lại cắn tôi chứ, anh còn nợ tôi một lời hứa đó."
Đó là lời hứa đền bù cho việc đã cắn mình.
Diệp Ngọc Tinh cảm giác động tác của Moore hơi dừng lại, nhưng dường như đó chỉ là ảo giác của cậu, bởi vì ngay sau đó, cậu đã bị thúc vào vừa mạnh vừa sâu vài cái, rồi bắn ra với cặp đùi run rẩy, nhưng còn không chờ Diệp Ngọc Tinh cứng lên lần nữa, thì đã bị Moore nghiền mạnh vào điểm nhạy cảm vài cái, cậu có chút không chịu nổi mà cong người lùi lại:
"Không cần! Moore! Không cần! A!"
Moore phát ra tiếng thở dốc nặng nề, hắn cúi đầu nhìn chằm chằm vào Diệp Ngọc Tinh bằng đôi mắt có phần u tối một lúc, mái tóc hơi quăn màu nâu sẫm ướt đẫm mồ hôi dính vào trán, cặp sừng trên đầu tỏa ra ánh sáng, trên đó khắc từng đường vân không có quy luật.
Dường như Moore đang suy nghĩ về điều gì đó, rồi lại như chẳng suy nghĩ về điều gì, hắn hơi ngẩng đầu lên, liếc nhìn hoàn cảnh chung quanh một cái như đã là xác định được gì đó, rồi lại cúi đầu đối diện với đôi mắt to tròn ầng ậc nước của Diệp Ngọc Tinh, hắn cười khẽ một chút:
"Bé người hầu, em muốn thứ gì?"
Ngay sau đó, hắn híp mắt nhìn mông Diệp Ngọc Tinh, đưa tay chạm vào miệng huyệt của cậu, nơi đang bị dương v*t của mình làm căng ra, sau đó ngón tay thô ráp lại lướt qua đùi cậu:.
||||| Truyện đề cử: Thầy Bạch! Đừng Làm Loạn |||||
"Muốn thứ gì thì cũng phải chờ xuống giường rồi nói sau."
- Hết chương 80-