Có Một Người Tôi Yêu

Có Một Người Tôi Yêu - Chương 12




_  A, sao lại về? Ở nhà em không thoải mái sao? - Nhi tiếc nuối

_ Không phải đâu, em đừng nghĩ vậy, chỉ là đôi lúc chị cũng cần phải ghé qua nhà một chút. Đã ba hôm rồi chị chưa về nhà, ở nhà giờ chắc bụi phủ mấy lớp rồi.

_ Thôi được 

Khi tan làm Thiên Du một mình trở về nhà, mở cửa đúng như cô dự đoán sàn nhà và bàn ghế đã có một lớp bụi không quá dày nhưng cũng đủ để khiến một người sạch sẽ phải thấy khó chịu. Nghỉ ngơi một lúc cô liền đi lau dọn nhà, lúc xong xuôi thì trời cũng tối, mở tủ thì cũng hết đồ ăn hôm nay đành phải ra ngoài ăn mai đi mua đồ sau. Cô phóng xe một mạch ra KFC vừa ăn vừa nhắn tin.

" Đang làm gì vậy? ăn gì chưa đấy" 

" Em đang ăn nè, chị ăn gì chưa?"

" Trùng hợp ghê chị cũng đang ăn, mà ăn KFC"

" Sao không nấu mà lại đi ăn ngoài?"

" Hôm nay về dọn dẹp nhà cửa hơi lâu mà tủ cũng hết đồ ăn rồi nên phải ra ngoài ăn:(( "

" Haizz khổ thân ghê XD"

" -.-  Không thương tui mà còn cười được, bao giờ gặp tui cho biết tay" 

" Vậy đến đây đi em muốn gặp chị bây giờ "

" Chị vừa mới về mà đã nhớ chị rồi sao?"

" Thế chị có nhớ em không?" 

" Tất nhiên nhớ, hỏi gì kì vậy"

"Tốt, thôi ăn tiếp đi em ăn xong rồi, giờ đi dọn dẹp. Lát nói tiếp"

" Ừm"

Ăn xong Thiên Du lập tức về nhà, đi tắm rồi ngồi coi phim, mở tủ lạnh lấy nước ngọt và đồ ăn vặt ra thì nước hết, tự nghĩ tại sao nãy về không đi mua luôn. Chạy ra ngoài cách đấy không xa có một siêu thị nhỏ, trên đường về vừa đi vừa cầm điện thoại lướt web thì nghe thấy tiếng cãi vã ngước nhìn thì thấy có một tên con trai đang cầm cổ tay một cô gái ép buộc đi theo nhưng hình như cô gái kia không muốn cho lắm. Thấy không ổn, Thiên Du chạy lại.

_ Này, có chuyện gì vậy?

_ Không phải chuyện của mày - tên kia nói

Cô gái thấy tên kia không để ý liền giật tay chạy đến phía sau Thiên Du

_ Tôi không quen hắn ta, đừng để hắn đưa tôi đi - cô gái sợ hãi nói

_ Cô ấy không muốn đi với anh, biến đi không tôi gọi người đến - Thiên Du đe dọa

_ Con khốn mày nghĩ tao sợ à - hắn đưa tay lên như định đánh

Nhận thấy được hành động Thiên Du nhanh tay đáp túi đồ vào mặt hắn nhân lúc hắn mất phương hướng liền đạp vào bụng hắn một phát rồi nhanh tay kéo tay cô gái kia chạy. Chạy được một đoạn không thấy bóng dáng tên kia nữa thì hai người dừng lại.

_ Dừng lại được rồi, không thấy hắn nữa - Thiên Du nói.

_ Ừm, cậu vẫn luôn bảo vệ người khác dù là hoàn cảnh nào nhỉ? - cô gái nói

_ Hả, cậu biết tôi sao? - Thiên Du ngạc nhiên.

_ Cậu không nhớ mình sao? làm người ta hơi buồn đó. Tớ Linh Lan học cùng cấp 3 năm lớp 10 này.

_ What, cậu là Linh Lan á?. Trời, giờ mình không nhận ra luôn.

Linh Lan là cô bạn học cấp 3 của Thiên Du nhưng chỉ học cùng lớp 10 vì giữa năm lớp 11 cô ấy phải theo ba vào miền nam.

_ Cậu tại sao lại ở đây? lẽ phải ở cùng ba trong miền nam chứ.

_ Ba tớ có một công ty con ở ngoài bắc nên tớ ở đây quản lý.

_ Tớ biết là hồi bọn mình học cùng thì nhà cậu đã khá giả, nhưng không ngờ bây giờ còn có cả công ty trong nam ngoài bắc. Nhà cậu giàu tới mức nào vậy? - Thiên Du nãy giờ ngạc nhiên không biết bao nhiêu lần.

_ Haha có gì đâu. Cậu có đi học võ à? - Linh Lan hỏi

_ Hả, đâu có.

_ Vậy mà nãy không sợ hắn sao, hắn to con vậy mà.

_ Sợ thì có nhưng chẳng lẽ để hắn ăn hiếp một cô gái vậy sao.

_ Nhỡ cậu bị hắn đánh cho thì sao?

_ Hừm...Vậy lúc đấy cậu sẽ có thời gian để chạy *cười cười*

_ Cậu cứ luôn liều mạng vì người khác như vậy sẽ có ngày cậu chịu khổ đấy.

_ Haha con người mình là vậy. Mà cậu làm gì ở đây? Nhà cậu ở gần đây à?

_ Tớ đi công việc qua đây. Xe tớ thì mang đi bảo dưỡng. Nãy đứng đó bắt taxi thì không hiểu tên đó từ đâu đi tới gạ gẫm linh tinh rồi đột nhiên kéo tay tớ đi, may mà có cậu không tớ giờ này không biết ra sao.

_ Con gái đi tối thế này phải cẩn thận chút chứ.

_ Cậu nói như thể cậu không phải là con gái vậy.

_ Tớ khác chứ, nhà tớ gần đây, đi qua đây bao nhiêu lần rồi.

_ Được rồi lần sau tớ sẽ cẩn thận - Linh Lan nói

_ Hay qua nhà tớ ngồi một chút, lát nữa tớ lấy xe đưa cậu về

_ Như vậy thì phiền cậu lắm, cũng tối rồi. Tứ đứng đây bắt taxi được mà.

_ Có sao đâu mà, lâu rồi chúng ta chưa gặp nhau.

_ Thôi như vậy cũng được - Linh Lan đồng ý

Hai người đi bộ một lúc thì cũng về đến nhà Thiên Du.