Có Một Người Tôi Yêu

Có Một Người Tôi Yêu - Chương 8




_ Chị dậy rồi à - tôi đi đến bên cạnh

_ À, ừm, hôm qua chị uống nhiều quá giờ vẫn thấy hơi đau đầu - chị vừa nói vừa đưa tay lên bóp trán

_ Em đang nấu đồ ăn sáng chị đi chuẩn bị đi rồi ra ăn

_ Chị đi ngay đây

Một lúc sau, tôi đã nấu xong mọi thứ thì chị cũng đi ra

_ Bữa sáng thôi mà sao em nấu nhiều vậy - chị nói

_ Em nấu cho chị ăn

_ Vậy chị ăn đây *cười*

_ Người tên Trang là ai ạ? - tôi hỏi

_ Hả, sao em lại hỏi vậy? - chị vừa ăn vừa nói

_ Hôm qua khi chị say, em thấy chị nhắc đến người tên Trang

_ Chị có hả, chắc chị nói linh tinh thôi em đừng bận tâm - chị tỏ vẻ bất ngờ

_ Vậy chị nói chị nhớ người đấy thì chắc không phải là nói linh tinh đâu nhỉ

_..................... - chị không nói gì

_ Chị có thể nói cho em biết ai tên là Trang và người đấy có mối quan hệ như nào đối với chị - tôi nói

_Người đấy là........là..........- chị ấp úng

_ Chị nói đi - tôi đập mạnh bát cơm xuống bàn

_ Trang là người yêu cũ của chị - chị quay mặt đi nói

_ Vậy sao, tại sao chị không nói cho em ngay từ đầu là trước em chị đã từng yêu một người

_ Chuyện đó đâu cần phải nói ra

_ Tối qua chị đi gặp người đó đúng không? - tôi hỏi

_ Đúng vậy, chị xin lỗi chị sẽ không làm vậy nữa, em đừng giận - chị vừa nói vừa ôm tôi

_ Cả ngày chị nghỉ làm, gọi điện thì không bắt máy, tối đến thì đi gặp tình cũ, chị nói tôi không giận sao được - nước mắt tôi cứ vậy mà tuôn ra

_ Chị xin lỗi em đừng khóc, đúng là chị đi gặp cô ấy, nhưng chị không hề làm chuyện gì có lỗi với em, bọn chị chỉ nói một số chuyện thôi - chị đưa tay lau nước mắt tôi

_Nói chuyện gì trong cơn say vẫn muốn níu kéo người kia lại - tôi gạt tay chị ra

_ Nếu chị còn yêu người kia thì tại sao chị lại đến với tôi, chị đang đùa giỡn tình cảm của tôi - tôi cố nén nỗi đau trong tim mà nói

_ Chị không có, chị yêu em là thật

_ Chị nói dối - tôi chạy vào phòng khóa cửa lại, khụy xuống mà khóc

_ Nhi nghe chị nói đã, hãy để chị giải thích - bên ngoài chị đập cửa

_ Tôi chẳng muốn nghe gì hết, chị đi đi - tôi khóc

Chị vẫn đứng ngoài và gõ cửa, lát sau mọi thứ trở lên im lặng