Cô Nàng Mắt Xanh Ngọc

Cô Nàng Mắt Xanh Ngọc - Chương 43: Đỏ mặt




Sau một ngày mệt mõi vì những chuyện không đâu, nó cũng lên giường ngủ, một chút gì đó khó khăn làm nó thấy con người nó trở nên trường thành một tý mà thật ra chắc cũng chả trưởng thành gì đâu.

Hôm nay nó muốn đi mua sắm, mới sáng sớm nó đã ăn mặc tươm tất chuẩn bị đi thì bị một cánh tay kéo lại, hắn nắm lấy tay nó, hắn hỏi:

- Đi đâu?

Nó nhìn hắn từ trên xuống dưới, bây giờ nó mới để ý nhìn hắn cũng đẹp trai ý chứ mà thôi hắn đẹp thì liên quan gì đến nó đây. Nó nhìn hắn nói:

- Đi shopping!

Hắn liền kéo tay nó lên xe, hắn đi xe môtô, hắn đặt nó phái sau lưng rồi nói:

- Tôi đưa cô đi!

Nó nghi ngờ nhìn hắn, hắn muốn gì đây mới sáng sớm mà làm hành động khiến nó cảm động mà nghi ngờ hắn, hôm nay hắn lạ lắm nha! Nó muốn nói thì hắn đã chạy xe đi, hắn không chạy nhanh những không cũng không chậm như rùa, hắn chạy một cách bình thường khiến nó cảm nhận không khí thoài mái của buổi sáng, nó liền thấy nghi ngờ nay nghi ngờ hơn.

Hay là hắn biết nó là hôn thê của hắn nên muốn lấy xe đâm chết nó, ai chứ hắn là bình thường. Tới siêu thị, nó tưởng hắn chạy đi nhưng không hắn đi theo sau nó, cầm lấy giỏ, nó nhíu mày hỏi dò:

- Mới đập đầu vào đâu hã?

Hắn lắc đầu, cười một cái, hắn lấy tay sờ đầu nó rồi đi lên phái trước, hành động gì đây? Nó cảm thấy ngại ngại sao ấy, nó phải bình tâm mới được. Nó đi lên phía trước hắn lấy một chai dầu gọi phía trên cao, chiều cao có hạn nên nó nhón chân mà lấy cũng không được, nó nhảy nhảy lấy cũng không được, tự nhiên hắn đi tới lấy xong rồi bỏ vào giỏ nói:

- Còn mua gì nữa không?

Nó nhìn hắn, hôm nay chắc hắn có bệnh, hắn hiền dữ vậy, hắn cười nhiều hơn và giúp đỡ nó nhiều hơn làm tim nó đập có hơi hơi nhanh chút. Nó tiếp tục mua đồ, nó mua gì thì cũng đưa hắn xách, nó đi tới tiệm quần áo, nó mua một chiếc thun bình thường thì chị bán hàng liền nói:

- À! Đây là áo cặp đó em, hai đứa chắc là mua cặp đi, hợp vs hai đứa lắm!

Mặt nó đỏ như cà chua, gì mà nói nó là bạn gái hắn hả? Nó định phản bát thì hắn đã nói:

- Vậy chị lấy cho em đi!

Nó bặm môi quay qua nhìn hắn thì thấy hắn cười, lại cười, cười hoài thế, nụ cười sáng lạng mà lại ấm áp, Khoang....khoang.....nó nghĩ gì thế.....Quỳnh! Tĩnh lại. Lòng nó cứ tranh đấu nhau trong khi hắn mua xong thì kéo tay nó đi, bất giác nó lại đỏ mặt, sao mà đỏ hoài thế? Nó bị bệnh rồi.

Hắn quay lại nhìn nó rồi nhìn xuống tay mình, thấy nó cưới đầu, hắn nắm chặt hơn kéo nó đi ăn, nó vùng tay muốn thoát thì hắn nói:

- Không muốn ăn à?

Kỳ lạ! Giọng hắn hôm nay sao lại đầy quan tâm thế nhỉ? Nó chưa từng thấy hắn ôn nhu thế này, hắn hôm nay lạ quá và nó cũng lạ nữa. Mà thôi bỏ qua đi, nó muốn ăn trước rồi tính, nó ngồi vào bàn kêu đầy thức ăn, ăn một hồi thì nó được một bàn tay của ai đó lấy khăn lau mép của nó, nó đột ngột ngước đầu lên thì thấy hắn là người vừa mới hành động, nó lại đỏ mặt, thôi rồi nó bệnh thiệt rồi, nó đứng lên đi nhanh vào WC, tát nước lên mặt cho khuân mặt bớt đỏ và nóng, nó hôm nay thế nào ấy, nó cảm giác tim như sắp nổ tung bởi những hành động kỳ lạ của hắn. Nó chả biết tại sao nữa?

Còn hắn, hắn đã cố kiềm chế tránh cho nó phát hiện nhưng ôi thôi nhìn nó dễ thương hết biết, hắn đành làm ra những hành động ấy, mong nó đừng có giận.

Nó bước ra rồi hai người đi vòng vòng thì về nhà, vừa về tới nhà đã thấy Duyên thì đọc báo uống trà, Quân ngồi chơi game, nhìn hai người này hợp gu dữ hén, Duyên nói khi thấy nó bước vào:

- Đi đâu sáng giờ dạ?

- Shopping!

Duyên nhảy dựng lên, cô chỉ thẳng vào mặt nó nói:

- Đi mà không rủ ai hết á? Ủa! Mà mày đi vs chồng tương lai hả? Thôi! Tao không trách mày đâu! Hên là không rủ tao để tao khỏi làm kỳ đà cảng mũi!

Nó đỏ mặt tía tai, nóng máu đi tới nói:

- Chồng.....chồng...tương lai gì chứ? Đừng nói tào lao!

Duyên không nói gì chỉ cười, nó càng xấu hổ hơn, thiệt là trốn đâu cho bớt xấu hổ đây hả trời?