Cô Nàng Mắt Xanh Ngọc

Cô Nàng Mắt Xanh Ngọc - Chương 8: Nếu không muốn gãy tay thì đừng giỡn mặt vs tôi




Nó và Duyên lên phòng thì nge tiếng nhạc ầm ầm của phòng đối diện, 2 đứa nó không quan tâm, bước vào phòng mình ,vừa bước vào phòng nó vô cùng thích vì có 2 giường, 2 bàn vi tính, 2 bàn học, 1 tủ lạnh, 1 máy lạnh, 1 máy giặt, 1 nhà bếp,1 nhà vệ sinh,phòng cực kì sạch sẽ, nó nằm lên giường thích thú vô cùng, Duyên thì đi tắm, một lúc sau Duyên bước ra với bộ đồ dạng cute hết mức, nó bắt đầu đi tắm, khoảng 15 phút sau nó bước ra, tóc hơn ướt, một chiếc đầm bình thường như tôn lên vẻ đẹp ngiêng nước ngiêng thành của nó, nó sấy khô tóc, nhưng nó thấy bực bội vì phòng bên vẫn chưa tắt nhạc, không thể chịu nổi nữa nó và Duyên đàng phải nói vs bọn bên kia, nó gõ cửa phòng bên, một lần, 2 lần rồi 3 lần vẫn không thấy ai ra mở cửa, nó bực đến nước có thể giết người, xô xửa vào nó la lớn:

- TẮT NHẠC CHO TUI!

- Ai vậy?- một nhóm con gái, mắt xanh mỏ đỏ nhìn ra cửa rồi đồng loạt nói.

- Mày là ai?- một cô gái trong cũng xinh xắn( thua nó và nhỏ xa)

- TUI Ở PHÒNG BÊN, MẤY NGƯỜI ĐANG LÀM PHIỀN TUI ĐÓ- nó nói một tràn cho bỏ ghét

- Tui nghe nói phòng bên của con nhỏ quê mùa mà không lẽ cô là con nhỏ quê mùa đó- cô gái đó vừa nói vừa khiêu khích vừa cười chọc quê nó

- Là tui thì sao?- nó trả lời dứt khoát, gương mặt tỏ vẻ cực cực kì khó chịu, nếu chọc nó nửa không biết nó sẽ làm gì đâu, cô gái kia hơi sợ bởi gương mặt đó, lùi lại một bước nhưng vẫn cố toả ra bình thường.

- Mày biết mày đang đụng đến ai hông?- nhò đó nói

- TÔI KHÔNG BIẾT MÀ TÔI CŨNG CHẢ CẦN BIẾT, TÔI NHẮC LẠI LẦN CUỐI, TẮT NHẠC NẤU KHÔNG ĐỪNG TRÁCH TÔI.

- Mày đe doạ tao à?

- TÔI KHÔNG RẢNH MÀ NGỒI ĐÂY NÓI NHẢM VA MẤY NGƯỜI, NẾU MẤY NGƯỜI VẪN KHÔNG LÀM THEO ĐỀU TÔI NÓI THÌ ĐỪNG TRÁCH TÔI ĐỘC ÁC, CỨ THỬ ĐI

- Thôi bỏ qua đi Quỳnh, không lẽ mày định để bẩn tay khi chạm vào tụi này à?- Duyên cố ngăng nó lại để tránh ngây án mạng

- MÀY NÓI AI BẨN?- cô gái kia bước lại gần Duyên định tát Duyên thì nó nắm tay lại bóp mạnh nhưng vẫn không muốn cô gái đó gãy tay, rồi bỏ mạnh ra khiến cô gái la oai oái, nó nhìn cô gái vs ánh mắt khiêu khích rồi nói:

- NẾU KHÔNG MUỐN GÃY TAY THÌ ĐỪNG CÓ GIỠN MẶT VS TÔI- nó bước về phòng, Duyên cũng lật đật chạy theo, cô gái đó tức tối nói:

- TAO SẼ CHO MÀY BIẾT KIM TIỂU THƯ NÀY KHÔNG DỄ ĂN HIẾP ĐÂU

Sáng hôm sau, vẫn hình dạng quê mùa đó nó đi học, hôm nay nó có vẻ vui trong lòng nên cứ cười nụ cười như thiên thần, nụ cười làm tan chảy trái tim mấy chàng trai dù vẫn là cô gái quê mùa nhưng nó cười lên làm mấy đứa kia chảy cà máu mũi, Duyên bước đến gần hỏi nó:

- Có chuyện vui à?

- Ừ

- Chuyện gì? Kể tao nghe coi

- Công ty của tao đứng nhất thế giới( nói nhỏ đủ để nó và Duyên nghe)

- Trời! tưởng chuyện gì, năm nào, thàng nào, tuần nào, mà công ty mày không đứng nhất.( cũng nói nhỏ)

- Mày giả bộ vui được không?

- Hông! Cì tao không thích giả bộ

- Ok! Ok! Không thích thì tao không ép

- Ăn gì chưa?

- Chưa

- Vậy xuống căn tin ăn thui!

- Ok