Chương 25 : Sinh tử đào vong
Vừa vào cửa liền có một tên nam tiểu nhị bồi bàn tiến lên tiếp đón,Tào Kha không nói gì,ánh mắt ra hiệu tiểu nhị liền biết nó ý,dẫn Tào Kha vào một gian phòng phía sau quầy khép kín.
Đừng nói vì cái gì là nam tiểu nhị,nữ tiểu nhị ít khi làm sự tình này,hoặc giả thuyết là người ta làm sự tình cao cấp hơn nhanh giãy tới tiền nhiều. hoặc đẳng cấp Tào Kha quá thấp
Bưng lên cho Tào Kha một ly trà,tiểu nhị không vội mà hỏi,”Khách nhân ngài có đồ gì muốn ra tay sao?.”
“Ta chỗ này có ít hạ phẩm đan dược,chắc hẳn quý điếm thu a.”
“Nga,chỉ cần đạt phẩm giai cửa hàng tất nhiên toàn thu,nhưng giá cả chiết khấu năm phần trăm so với thị trường. Hy vọng có thể chưởng chưởng nhãn.” Nghe Tào Kha nói,tiểu nhị lập tức lên tới hứng thú thầm hô cái này nước trà dâng lên không phí công.
Tào Kha cũng không nhiều lời,từ trong ngực lấy ra một cái bình ngọc chứa hảo tụ khí đan đóng gói kĩ đưa cho tiểu nhị.
Không nói hai lời,tiểu nhị đạt được Tào Kha cho phép liền mở ra nắp bình.
Lập tức một cỗ u hương dược vị phả ra,khẽ hít hà cạo trên đan dược rơi xuống một chút mảnh vụn,cho vào miệng khẽ nhấm liền gật gật đầu,tra xét còn lại đan dược thấy không vấn đề,”Quý khách đan dược chính xác đạt tới hạ phẩm yêu cầu,số lượng bao nhiêu cửa hàng có thể toàn thu.”
Tào Kha cũng không nói nhiều lời,móc ra còn lại mười tám bình ngọc từ trong ngực ra để lên trên bàn,”Cho cái hợp lí giá cả.”
“Mười chín bình hạ phẩm tụ khí đan,một trăm chín mươi hạt giá một một trăm bảy tám mai hạ phẩm linh thạch,ngài coi thế nào?” kiểm tra hoàn tất các bình đan dược,thấy không có vấn đề tiểu nhị liền báo ra một cái giá.
“Không có vấn đề,linh thạch còn lại đổi lấy hạ phẩm túi trữ vật một cái cùng hai mươi phần dược thảo a.” Tào Kha nghĩ nghĩ đổi lấy túi trữ vật,thích hợp chứa đựng tài liệu,không phải lo lắng vấn đề rơi xót chỗ nào.
“Túi trữ vật một trăm mười linh thạch,hai mươi phần tài liệu giá bốn mươi linh thạch,ngài xem phải chăng thích hợp?”tố dưỡng nghề nghiệp để tiểu nhị vẫn trung thành cuối cùng,dù sao Tào Kha cũng tiêu phí có hắn trích phần trăm.
Sơ bộ cũng tiêu hết,còn linh thạch Tào Kha không có ý định giữ lại,từ trong ánh mắt cười híp mắt của tiểu nhị lại mua thêm một tấm công kích canh kim kiếm,thượng phẩm phù lục tương đương luyện khí hậu kì một kích toàn lực.
Lại nằm trong túi trữ vật chỉ có mười cái hạ phẩm linh thạch,để Tào Kha có chút đau nhức.
Tiền kiếm đến nhanh,tiêu cũng nhanh nhưng mục đích lại chưa đạt tới được.
Tâm niệm thí nghiệm còn không biết khi nào mới tốt.
Ba ngày tu hành tiến bộ cũng không có bao nhiêu tiến triển,cực hạn luyện đan ý đồ tích lũy nguyên điểm phía dưới lộ ra quá không chú ý.
Nếu thành công,đừng nói ba ngày không cắn cực phẩm dược tề tu hành, Tào Kha cũng có bó lớn hộ thân thủ đoạn.
Gật gật đầu, Tào Kha không có ý kiến.
Từ trong cửa hàng đi ra,trong ngực khô quắt,nhưng đổi lại một cái túi nhỏ ám kim sắc đường vân ẩn hiện yên lặng nằm trong đó,cũng khiến Tào Kha có nhất định lực lượng.
Tách trà nóng trong cửa hàng, Tào Kha cũng không có nhúc nhíc một chút.
Đồ do người khác đưa tới cho ăn, Tào Kha không dám chỉ có thể kính nhi viễn tri.
Ngước nhìn sắc trời mới chưa tới nửa giờ trôi qua, Tào Kha không muốn lãng phí thời gian lập tức trở về.
Dọc theo đường đi,thanh phong bộ toàn lực vận chuyển gấp rút chạy nhanh Tào Kha cảm thấy có chút khác thường.
Nhiệt độ chung quanh có chút lạnh lẽo,khiến trái tim Tào Kha không khỏi chìm nửa phần.
Dù mới đi cách xa phường thị có vài dặm khoảng cách,nhưng vẫn không tính là nguy hiểm đi?
Một cỗ nguy cơ đột nhiên đánh tới làm tinh thần Tào Kha bất tri bất giác hoảng hốt,cước bộ không tự chủ được dừng lại.
Chung quanh cảnh vật giường như chậm lại, Tào Kha cảm giác thế giới dường như xa lạ như thế,hàon cảnh chung quanh để hắn lâm vào thật sâu nói nhỏ,ác ý tràn ngập xung quanh.
Tiếp vào thông tin não bộ lập tức như bị trọng chùy cho oanh kích vậy lâm vào đình trệ.
Từ ngoài nhìn lại, Tào Kha vẫn chầm chậm đi về phía trước nhưng thần sắc có chút cứng ngắc như một cỗ khôi lỗi vô cảm luyện chế mà ra.
Bỗng nhiên trong ngực đột nhiên có một cỗ ấm áp lan tràn toàn thân,toàn thân hắn căng cứng bỗng chốc nhận được giải phóng,nhận ra nguy cơ tiềm thức phản ứng adrenaline trong cơ thể bỗng chốc sôi trào trùng kích nguyên bản trái tim đập chậm bình thường bỗng nhảy lên kịch liệt,tần suất giao động gấp chục lần chưa từng có.
Nguyên bản lâm vào tĩnh trệ tư duy não bộ cũng ngay lập tức thanh tỉnh hơn bao giờ,thời gian lúc này càng lâm vào chậm chạp.
Đến từ thế giới xung quanh ác ý vẫn như vậy rõ ràng,nhưng Tào Kha cũng không biết ác ý bắt nguồn từ đâu.
Tại trong cảm nhận của hắn,trong mảnh không gian này đều tràn ngập ác ý từ mỗi phương hướng như tồn tại ánh mắt quăng tới đâm vào trên cơ thể khiến hắn lông tơ toàn thân nhảy dựng đứng lên.
Thần thức chung quanh phạm vi năm mét luôn bảo trì chú ý chung quanh nhưng không cảm nhận được gì,sờ vào trong ngực một tấm trấn tà phù đang không ngừng thiêu đốt tự cháy khiến Tào Kha ám sắc cả kinh.
Khôi phục kiểm soát cơ thể, Tào Kha liều mạng truyền tải ý niệm chạy trốn tới mỗi tế bào thần kinh,nguyên bản ba bước di chuyển max tốc thanh phong bộ,nay có adrenaline gia trì tạo thành hai bước di chuyển nhanh chóng chạy về phía Lạn kha tiên tông trụ sở tạp dịch.
Không tồn tại ý niệm gì khác ngoài chạy trốn,phản kháng tâm tư cũng không có.
Liều mạng chạy trốn cũng chỉ vì một tia sinh cơ.
Dù bên đường nguyên bản phù văn cấm chế không hiện dưới linh mục thuật của tu sĩ cũng có phản ứng,cấp tốc sáng lên đan dệt lại truyền tải thông tin tới mỗ ta chỗ đầu mối, Tào Kha cũng không giảnh chú ý.
Thanh phong có chút oi bức phả vào mặt,nhưng Tào Kha chỉ cảm thấy như trời băng tuyết lạnh đóng băng thế giới tồn tại.
Để hắn hít thở vào cũng là băng đá đâm vào phổi tràn ngập đau đớn.
Cũng may là có trừ tà phù đang không ngừng tỏa ra ấm áp nhiệt lượng,trung hòa đi cỗ này hàn băng rét lạnh bảo trì lý trí sinh cơ cho Tào Kha làm ra phản ứng.
Không biết bao lâu,thời gian dường như chậm lại nhưng vẫn tiến lên.
Không gian dưới cảm giác vẫn như quy luật mà tiến lên,sẽ không vì cá nhân mà dừng lại. nếu có đại thần thông giả ra thay đổi thì đó lại là khác.
Một đường đại đào vong hành trình,chạy về tới tông môn một khắc này,nguyên bản đối với hai tên thủ sơn chấp pháp đường tu sĩ cũng không để ý vọt lẹ đi qua trở về động phủ.
Từ khi tới gần trụ sở, Tào Kha liền cảm giác đè nén tiêu tán hầu như không còn,giường chỉ là ảo giác của hắn một dạng,chưa bao giờ phát sinh qua một dạng.
Đóng lại động phủ một khắc này, Tào Kha quá đỗi khẩn trương,liên tục cái này đến cái khác thanh trần thuật thi triển trên cơ thể,dù tác dụng cũng không có ý nghĩa gì.
Từ trong ngực lấy ra cháy gần hết trừ tà phù, Tào Kha mới ý thức được sự việc là phát sinh qua,chứ không tồn tại an tường như khi hắn trở về tới trong trụ sở của bản thân.
Nguyên bản thiêu đốt phù lục dư quang một khắc này tàn lụi,ánh sáng tỏa ra ấm áp nhiệt lượng sinh cơ tru tà thí ma liền mẫn diệt,đến như vô ảnh đi như chưa từng tồn tại.
Vung bỏ bụi bặm còn sót lại trên tay, Tào Kha vội vàng từ trên bàn lấy tới một bình nước đổ lên đầu khiến bản thân thanh tỉnh không ít.
Đầu não vẫn siêu tư duy vận chuyển,thủy linh khí cũng mang tới cho Tào Kha một chút thư giãn.
“Cũng không biết loại nào tà ma tán phát ra lĩnh vực như thế,nếu ta không có trấn tà phù bảo vệ,sợ rằng phải cái mạng nhỏ này.
Xem ra kế tiếp thời gian là không thể nào có nghỉ ngơi a.
Bất quá hiện tại…” quá mệt mỏi do tiêu hao quá độ, Tào Kha ngã xuống trên giường.
Adrenaline siêu phụ tải mang tới suy nhược,dù là tu sĩ quá độ hao tổn cũng sẽ giống phàm nhân yếu đuối không chịu đựng nổi.