Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Cổ Tiên Đạo

Chương 7 : Linh trùng tiềm ẩn




Chương 7 : Linh trùng tiềm ẩn

Nghỉ ngơi qua buổi chiều, Tào Kha thuần thục vẩn khởi bộ pháp chạy như bay về gần nhất phía tây một cái phường thị.

Nơi này là tông môn thiết lập,dùng để cho đệ tử tùy ý trao đổi tài nguyên.

Qua hai mươi phút liền xa xa thấy cửa vào phường thị.

Đi tới cửa phường thị,liền lấy ra tông môn thân phận lệnh bài cho hai tên thủ vệ nhìn xem liền thuận lợi qua cửa mà không mất phí.

Nếu là tán tu mà nói,kia nhất định phải nộp linh thạch mới được vào.

Đây cũng coi như tông môn đệ tử phúc lợi.

Tán tu tồn tại bởi dĩ,tông môn tạp dịch nhận từ thế tục,tuổi trẻ dễ dàng hiệu trung với tông môn.

Mà tán tu lăn lộn ngoài đời đều tâm tư cá nhân,khó lòng thao túng.

Chủ yếu là không nhận nhân viên k·hông r·õ n·guồn g·ốc chính là.

Tào Kha cảm nhận trong ngực mấy chục khối linh thạch,không dám ngó ngơ lung tung sợ b·ị c·ướp mất.

Dù sao ở đây cũng là ngư long hỗn tạp.

Trộm cắp vặt cũng là thường xuyên xảy ra với ma mới.

Cho nên nhanh ổn thỏa mua sắm rồi chạy về mới là chính đồ.

Không dám chậm chễ, Tào Kha đi thẳng vào một cửa hàng Bách bảo các.

Lập tức có một tiểu nhị tiến lên đón,xem xét liền thấy có tu vi luyện khí hai tầng.

“Khách nhân muốn mua đồ vật gì?

Bản điếm cái gì cũng có,mua nhiều còn có trích phần trăm u.”

nghe được lời này, Tào Kha như về tới kiếp trước đồng dạng.

“Cho ta tới hai bình ích cốc đan,tụ linh thảo hạt giống một trăm gốc.”

“Hảo,của ngài hai bình ích cốc đan năm linh thạch,tụ linh thảo một trăm gốc hai mươi linh thạch.

Số này ngài không có vấn đề gì a?

Ngài không cần một chút linh đan diệu dược gì sao?”

Tào Kha tất nhiên không có vấn đề gì,rất nhanh liền một tay giao hàng một tay giao tiền.

Còn lại hơn mười bốn khối hạ phẩm linh thạch để Tào Kha có chút tiếc nuối không thôi.

Đan dược hắn cũng muốn ăn tăng cao tu vi,nhưng ngại trong đó có vấn đề cho nên không mua.

Cắn linh dược trực tiếp thì chẳng khác nào trâu gặm cỏ non,được không bù mất.

Thép tốt phải dùng trên lưỡi đao mới hợp lý,tài nguyên có cũng phải tiêu hao lớn mạnh tự thân,bằng không lỡ như bị cường địch g·iết thu chiến lợi phẩm làm lợi địch nhân?



Cảm thụ trong ngực đồ vật, Tào Kha rất nhanh chạy về chỗ ở của bản thân trong linh điền.

Phường thị ngay dưới mắt tông môn,làm sao có khả năng có kiếp tu ẩn thân?

Đại tông môn bóng mát hiển hiện không thể nghi ngờ,dù sao đây cũng là trụ sở chính không phải những cái kia chi nhánh.

Mà gia tộc thế lực phía dưới lá mặt lá trái,chuyên đánh gầm cầu hành vi.(đánh gầm cầu:hành vi không để bị phát giác,vô phương pháp tra cứu,không xúc phạm quy tắc.)

Nói đến cái chỗ tạp dịch động phủ,kể từ khi làm ruộng Tào Kha rất ít khi trở về.

Bởi vì nồng độ linh khí hai bên là giống nhau,cho nên tu hành ở đâu cũng là giống như vậy.

Ở linh điền càng tiện lợi cho việc chăm sóc linh thực,dù sao nó cũng là hiện tại nơi phát ra một trong của hắn.

Đem linh dược hạt giống chôn dưới đất,từng gốc phạm vi cách nhau khoảng cách sau liền tưới nước.

Tuy nói tụ linh thảo là linh dược,nhưng nó càng thiên môn cho loại cỏ.

Cho nên sức sống đó là vô cùng mãnh liệt.

Dù ác liệt hơn hoàn cảnh nhưng chỉ cần có đất và nước thì đều có thể sống.

Duy chỉ là phẩm giai có chỗ hạ xuống mà thôi.

Tương ứng đặc tính khi trở thành linh dược cái kia hấp dẫn linh khí tự nhiên cũng không có.

Hoàn thành sau, Tào Kha không khỏi nở nụ cười.

Kế tiếp là hoàn tất công việc chăm sóc,đợi thu hoạch.

“Nếu ta có trận pháp bảo vệ thì tốt biết bao.

Dù sao làm việc gì cũng sẽ không bị người khác phát hiện.

Đợi chút nữa có tài chính,một toàn đại trận cực hạn trình độ của ta phải được lắp đặt a.” Tào Kha không khỏi suy nghĩ đến những loại tình tiết máu chó như tiểu thuyết khác miêu tả.

Đã trọng sinh này nọ nhưng còn bị đối phương bám g·iết,quan sát ý đồ khôi phục quan hệ này kia,mà nhân vật chính lại không có phát giác.

Dù rằng trận pháp trình độ rất cường đại,lại ra tay hào phóng tặng đồ cho người khác thế mà bản thân lại không có trận pháp gì bảo kê bản thân.

Quả thực kỹ nữ còn muốn lập đền thờ.

Buồn cười đến cực điểm.

Nếu tu sĩ cấp cao có ý đồ với cấp thấp tu sĩ,kia trực tiếp thi triển bí pháp ảnh hưởng thần trí trực tiếp nô dịch loại kia.

Làm sao còn có thời gian chơi nhà chòi với cấp thấp tu sĩ?

Cho nên có một toàn an toàn trận pháp bảo kê là rất cần thiết.

Dù sao đặt bản thân trong hoàn cảnh tu hành giới hiện nay thế nhưng là rất nguy hiểm.

Tông môn cao tầng dù Tào Kha chưa biết thế nào,nhưng dù bề ngoài an hòa thái bình.

Nhưng sau lưng vụng trộm khẳng định là không thiếu được.



Cho nên có tòa trận pháp bảo vệ,làm chuyện gì cũng không lo lắng bị phát hiện.

Buông bỏ tạp niệm, Tào Kha bắt đầu làm mới đất ruộng lúa.

Mĩ kiều danh vì cuốc đất.

Không có màu mè hoa lệ,thể lực có pháp lực chèo chống đã viễn siêu thường nhân.

Làm sự tình bán sức lực này không có mấy gánh nặng có thể nói.

Rất nhanh buổi chiều Tào Kha liền cuốc mới đất ruộng.

Lại quán khái nước từ kênh lên cho làm mềm đất.

Kế tiếp lại thi triển vân vũ thuật cung cấp cho đất linh khí cần thiết.

Đến trời tối mịt thời điểm, Tào Kha mới hoàn thành về nhà tranh nghỉ ngơi.

Hai ngày sau.

Một chỗ nhỏ ụ đất không đáng chú ý.

Mầm xanh non mơn mởn phá đất mà lên.

Tào Kha trông thấy thì vô cùng vui mừng liền đạo:”quả nhiên không khổ công ta vun trồng chăm sóc.

Cuối cùng cũng nảy mầm.”

Tụ linh thảo loại này dễ chăm dễ sống.

Nhưng vẫn có vài trường hợp đặc biệt c·hết yểu.

Cho nên Tào Kha tận tình chăm sóc,âu cũng vì là một phần tài hóa hiện tại của hắn.

Không thể dung khinh thường.

Lúc này Tào Kha cảm nhận được bên ngoài linh điền có người xúc động cấm chế,liền lập tức ra ngoài kiểm tra.

Dù sao ở đây hắn nắm giữ lệnh bài chủ nhân.

Cho nên phát sinh sự tình gì hắn có thể phát hiện được.

Sương mù sám tự mở rộng thành một lối đi cung cấp người ra vào, Tào Kha đi ra liền thấy Vương lão đứng ở ngoài,thần sắc tràn đầy bất an.

Khi thấy Tào Kha thần sắc kích động nói:”Kha ca nhi ngươi có phát hiện hay không linh điền bên trong có linh trùng chui vào?

Bên ta có phát hiện linh trùng chui vào,thế nhưng là hoa không ít công phu thu thập đâu.”

“Nga,có tình huống này phát sinh sao?

Vương lão ca đã bẩm báo lên ngoại vi chấp sự chưa?” nghe được linh trùng hai chữ, Tào Kha cả kinh vội vàng hỏi lại.



Dù sao linh trùng nhưng là vào phẩm giai yêu thú,giống tu sĩ luyện khí một dạng.

Liên quan đến chén ăn của mình,thế nhưng có chút hoảng.

“Ta cũng mới đi hỏi han xung quanh tình huống,phát hiện cũng chỉ có một số người bị mà thôi.

Sự tình cũng đã có báo cáo lên trên rồi.

Nhưng chưa có thấy nói gì.

Xem ra chúng ta phải tự chiếu cố nhau nhiều.” vương lão nói đến đây liền khó coi nhìn lên Tào Kha.

Dù sao hắn biết Tào Kha cũng chỉ là tân tấn luyện khí một tầng tu sĩ.

Năng lực kia tự nhiên là có hạn.

Còn không bằng so ra nhiều năm lão tu sĩ như hắn đâu.

“Yên tâm Vương lão ca.

Có sự tình gì ta sẽ trao đổi cùng với ngài.

Nếu ta gặp sự tình gì khó giải quyết,kia hy vọng đến lúc đó ngài hỗ trợ một hai.

Tiền nong không là vấn đề.” Tào Kha nhìn ra đối phương có ý tứ,liền đáp.

Dù sao giao tiếp,ai lại không có kinh nghiệm bán sự đâu.

Nhờ miễn phí thì cái này nông cạn giao tình chẳng mấy chốc mà tan biến,lẫn nhau không quen biết.

Nhưng nếu có tiền tài đưa đẩy thì gắn kết thành bạn tốt đồng dạng.

Đưa tiễn đối phương rời đi.

Tào Kha quay quay người đóng lại thông đạo chăm chú lên tụ linh thảo nỉ non :”Nhanh chóng thành thục giúp ta tăng cao tu vi a.

Nếu không còn phải chờ đợi đến ngày tháng năm nào mới thành đại tu sĩ được đi?”

Bất đắc dĩ lắc đầu, Tào Kha vùi đầu vào công cuộc trồng lúa đi.

Hai tháng sau.

Trong linh điền,cỏ cây xanh biếc hương hoa dạt dào.

Xung quanh linh điền những thân cỏ cây khẽ đung đưa trong gió xào xạc.

Qua hai tháng,tụ linh cỏ đã sơ bộ tiến vào giai đoạn thành thục kì.

Cũng có thể phát huy tốt tác dụng của nó.

Cũng chính là tụ lại trong thiên địa linh khí.

Linh điền nằm trên linh mạch hạ phẩm.

Nhưng được phân chia thành nhiều khối lớn nhỏ.

Cho nên cung cấp linh khí không đồng đều.

Nếu ai có dùng trận pháp cố khóa lại linh khí thì đó là đối phương bản lĩnh,có tài lực.

Ai cũng sẽ không ngăn cản.