Cô Vợ Bá Đạo Của Trương Tổng

Chương 31




"Cháu chào cả nhà ạ.” Anh

Mọi người đang ngồi uống nước, nói chuyện vui vẻ với nhau thì bị cô từ đâu đến phá đám.

"Ô, Nhược Di cháu đến chơi à?" Mẹ anh ngạc nhiên hỏi.

Trong nhà có bà nội và anh không được ưa Nhược Di cho lắm nên cũng chẳng vui vẻ gì khi cô đến. Vì là con của bạn nên cả nhà cùng tỏ ra nồng nhiệt chào đón.

Mẹ với bố anh cũng khá quý Nhược Di vì nghĩ cô sẽ là con dâu của nhà mình. Nhưng sau 1 phút suy nghĩ lại và ông bà đã quyết định quay xe và giờ chỉ coi cô như một người cháu đến chơi mà thôi.

"Dạ vâng ạ. Cháu đến mua sắm một chút đồ Tết cho bà và hai bác ạ." Cô lúc này cô tỏ ra quan tâm chu đáo cho nhà anh nên tay sách nách mang bê đống đò từ ngoài xe lết vào đây.

Vào đến nơi quả nhận cô đã nhận ra hương mặt rất quen thuộc vừa gặp ở siêu thị. Đã mệt mỏi vì cầm đồ nặng thì chớ mà cô còn nhìn thấy Thanh Nhã nữa thì chỉ muốn đến cấu xé cô ra thành từng mảnh luôn thôi.
Mẹ anh thấy vậy thì cũng đứng lên nhớ người làm cầm đồ vào hộ cho Nhược Di.

"Sao cháu mua nhiều thế này?"

"Cháu mua cho cả nhà bác và nhà cháu đấy ạ."

"Sao cháu khách sao thế? Cháu không cần làm thế này đâu, hôm nay người yêu của anh Khánh cũng mua bao nhiêu rồi đây này."

'Người yêu?' Tâm lí của cô sau khi nghe thấy câu nói này thì hoàn toàn sụp đổ. Cái gì mà người yêu chứ?

Tuy đã biết việc mọi người không bắt anh và cô cưới nhau nhưng cô không cảm tâm. Không cảm tâm cho bát cứ đứa con gái nào có thể cưới được Trương Minh Khánh.

"À, ngồi đi. Bà giới thiệu cho cháu." Bà nội anh chỉ tay vào chiếc ghế rời bên cạnh Thanh Nhã mà bảo với Nhược Di. Tuy đang vô cùng tức tối nhưng cô vẫn phải tỏ ra thân thiện ngồi xuống bên cạnh Thanh Nhã.

"Giới thiệu với cháu đây là Thanh Nhã- người yêu của Minh Khánh đấy."
Cô cười trừ nhìn bà nội nói:

"À, vậy hả bà?"

"Ừ, người yêu anh Khánh đấy cháu. Xinh lắm ấy. Em ấy hình như nhỏ hơn cháu 2 tuổi đấy. Là con gái đài nhà họ Triệu không biết hai chị em có viết nhau không?" Mẹ anh ngồi xuống bên cạnh ông Thành nhìn Nhược Di mà nói.

"Cháu cũng có vài lần gặp em trên công ty ạ."

"Thế à. Vậy bây giờ là người một nhà rồi nên có gì thì cứ trao đổi đẻ mới người tiện giúp đỡ nhé. Đây là chị Nhược Di, con gái của bạn cô hay sang đây chơi lắm."

"Dạ vâng ạ. Có vài lần cháu cũng gặp chị đến công ty rồi ạ."Nhược Di đang vô cùng ngứa mắt khi thấy cô đang ngồi sát vào Minh Khánh. Mới lần đầu tiên ra mắt nên cô còn hơi ngại nên ngồi sát vào người anh.

"Bơ chào ông bà ngoại." Một giọng nói đáng yêu, ngọt ngào từ ngoài cửa truyền vào khiến ai nấy đều rất vui mừng.
Cô bé rất đáng yêu mặc trên mình chiếc váy màu đỏ điểm thêm chiếc nơ to đùng phía trước trong rất đáng yêu.

Bé chạy vào trong vòng tay của bà đang giang rộng vòng tay trào đón cô bé. Đằng sau cô bé đáng yêu đấy là cặp vợ chồng cũng đáng yêu không kém.

Hai vợ chồng rất tình cảm khoác tay nhau đi vào trong nhà. Tuy nhà đã có một nhóc đáng yêu nhưng tình cảm của họ chứ hề có dấu hiệu rạn nứt. Thậm chí nhiều lúc còn bơ luôn cả cô bé để đi chơi một mình.

Cô bé chả khác gì là quà tặng kèm của mẹ cả. Mẹ là hàng chính còn cô bé làm quà tặng kèm theo mà thôi.

"Con chào bố mẹ ạ. Vợ chồng con đến rồi đây ạ." Tuệ Lâm và Hàn Lãnh Phong đồng thanh nói.

Thấy anh rể về anh vui vẻ đứng lên bắt tay với Hàn Lãnh Phong

"Em chờ anh mãi." Ngày xưa tuy là cũng không được ưa nhau cho lắm nhưng giờ là người nhà rồi. Phát hiện ra nhiều điểm tốt của nhau rồi nên hai người vô cùng thân thiết. Cả hai tâm đoàn đều vô cùng nổi tiếng và nằm trong top đầu của cả nước.

"Hôm nay có mang em dâu về anh chị không đấy?" Tuệ Lâm thấy Thanh Nhã thì quay ra cười cười nó với anh.