Tại một quán bar quen thuộc Hác Thế Kiệt và Khuất Trác Hiên đang uống rượu, Khuất Trác Hiên hiện tại đang rất nóng giận Chu Diệp Vân.
" Lấy vợ mà vẫn không vui sao? "
" Đỡ hơn cậu " Hác Thế Kiệt nhếch môi cười
" Hazz cậu đã đồng ý kết hôn thì nên chăm sóc thương yêu người ta "
" Cậu thì hiểu gì chứ? Không phải họ ép tôi sao?"
" Nếu cậu không muốn ai cũng không ép được, cậu là còn yêu Trương Tiểu Du sao? "
" Ừm, ngoài cô ấy ra tôi không thể yêu ai "
"Trên đời này không gì là không thể, nếu cậu muốn thì chắc chắn sẽ làm được, tại cậu không muốn quên Trương Tiểu Du mà thôi "
Hác Thế Kiệt ngã người ra sau, anh phải làm sao đây mới tốt cho mọi người.
Đêm đó Hác Thế Kiệt uống đến say không thấy đường đi nên được vệ sĩ đưa anh về và dìu lên tận phòng.
" Thiếu phu nhân? Thiếu gia say quá " Vệ sĩ nói với Trác Thạc Hy
" Hai anh đỡ anh ấy lên giường giùm tôi "
" Vâng "
Vệ sĩ đỡ Hác Thế Kiệt lên giường rồi đi ra khỏi phòng, Trác Thạc Hy nhìn anh do dự không biết có nên giúp anh cởi áo vest và cavat ra không?.
Trác Thạc Hy sau một hồi đấu tranh tâm lý thì quyết định giúp anh cởi áo cho dễ ngủ. Trác Thạc Hy đi lại tay rung rung cầm cavat của anh tháo ra rồi giúp anh cởi áo vest và gỡ ba khuy áo sơ mi. Hác Thế Kiệt say như chết không biết trời trăng hoa lá gì cả.
Trác Thạc Hy đi vào phòng tắm lấy khăn ướt ra lau mặt và cổ cho anh, cô được chăm sóc cho anh là đã mãn nguyện vô cùng.
Trác Thạc Hy yêu Hác Thế Kiệt vì tính cách lạnh lùng nhưng ấm áp và khí chất cao ngạo khi làm việc của anh.
Trác Thạc Hy ngồi xuống giường nắm lấy bàn tay anh, chỉ có lúc say cô mới được đến gần Hác Thế Kiệt.
Giọt nước của Trác Thạc Hy lặng lẽ rơi xuống, cô muốn thời gian dừng lại nơi đây để được gần bên anh, cô muốn được anh ôm trong vòng tay đầy ấm áp của anh.
Trác Thạc Hy gạt giọt nước mắt lấy chăn đắp lên người Hác Thế Kiệt rồi đi lại sofa ngồi bó gối, sao cô lại cô đơn như vậy? Tại sao cô lại yêu một người không yêu mình? Có phải cô đang cản trở hạnh phúc của anh hay không?.
Đêm đó dường như Trác Thạc Hy thức trắng, cô luôn suy nghĩ về cuộc hôn nhân ép buộc này, đến gần 5 giờ sáng vì quá mệt mỏi nên cô đã gục ngang để ngủ.
Do ánh nắng quá gắt nên Hác Thế Kiệt nheo mắt tỉnh dậy, đầu của anh đau như búa bổ. Hác Thế Kiệt ngồi dậy dây dây thái dương nhìn sang Trác Thạc Hy đang ngủ gục trên sofa.
Hác Thế Kiệt nhìn Trác Thạc Hy mà nhớ lại lời nói của Khuất Trác Hiên khi tối, anh là không muốn quên Trương Tiểu Du sao?.
Hác Thế Kiệt đi vào phòng tắm xả nước xuống dữ dội, khi nhìn Trác Thạc Hy đau khổ vì anh, anh cũng rất đau lòng.
Hác Thế Kiệt bước ra với bộ đồ thể thao thoải mái, anh nhìn Trác Thạc Hy vẫn còn đang ngủ gục ở sofa.
Hác Thế Kiệt đi lại gần Trác Thạc Hy, anh nhìn cô thật lâu rồi cúi xuống bế bổng cô lên đi lại giường. Trác Thạc Hy không ngủ sâu nên tỉnh giấc nhìn anh, cô nghĩ mình đang mơ khi được anh bế lên như vậy.
" Ngủ đi " anh lạnh nhạt nói.
Trác Thạc Hy vẫn không tin đây là sự thật mà đưa tay nhéo vào da thịt mình.
" Ui da"
Hác Thế Kiệt bỏ ra khỏi phòng, anh không nên để Trác Thạc Hy đau khổ vì mình như anh đau khổ vì Trương Tiểu Du.
Trác Thạc Hy nhìn bóng lưng anh đi mà mỉm cười nhẹ, cô tin anh nhất định sẽ hiểu được tình yêu cô đã trao cho anh.
Trác Thạc Hy không thể ngủ được nữa nên vào phòng tắm vscn rồi xuống lầu ăn sáng cùng ông bà Hác và Hác Thế Kiệt.
Trác Thạc Hy xuông phòng ăn thì thấy mặt bà Hác nhăng lại, bà khi nãy vừa mắng Hác Thế Kiệt uống rượu đến say mèn không đi nỗi.
" Ba mẹ con mới xuống ạ, con xin lỗi vì thức trễ " cô cúi đầu.
" Không sao, không sao. Ngồi xuống ăn sáng " bà Hác nói
" Vâng ạ "
Trác Thạc Hy kéo ghế ngồi xuống cạnh Hác Thế Kiệt, anh lúc này cứ cúi xuống ăn phần mình mà chả thèm quan tâm đến ai.
" Thạc Hy? Khi tối con không ngủ sao? " bà Hác hỏi cô
" Sao ạ? " cô lúng túng nói
" Mẹ thấy mắt con có quầng thâm "
" À, con ngủ rất ngon ạ " cô cúi đầu ăn.
" Ừm "
Bà Hác nhăng mặt nhìn Hác Thế Kiệt, bà đã 52 tuổi làm sao không biết Trác Thạc Hy đang nói dối.
Cả nhà ăn sáng xong thì Hác Thế Kiệt đi vào tập đoàn còn Trác Thạc Hy thì bị bà Hác kéo vào phòng tâm sự.
" Thạc Hy à, mẹ hỏi chuyện này hơi tế nhị nhé? " bà Hác ái ngại nhìn cô.
" Dạ vâng "
" Con và Thế Kiệt đã làm chuyện vợ chồng chưa? "
Trác Thạc Hy bị bà Hác hỏi thì đỏ mặt cúi xuống lắc đầu. Bà Hác không ngờ con trai bà lại kiên quyết như vậy, dù cả hai đã kết hôn được gần hai tuần nhưng vẫn chưa động phòng.
" Thạc Hy, mẹ thật có lỗi với con, mẹ không còn mặt mũi nào gặp anh chị xui cả "
Ông bà Hác và ông bà Trác là bạn bè thân thiết nên đã kết xui gia với nhau và Trác Thạc Hy cũng yêu anh nên đã đồng ý hôn sự này.
" Mẹ à, không phải là lỗi của mẹ đâu. Tất cả là do con mà thôi, con yêu anh Thế Kiệt nhưng anh Thế Kiệt lại yêu người khác. Mẹ ơi? Con có nên rời đi để trả tự do cho anh ấy không? " Giọt nước mắt cô lăn xuống.
" Thạc Hy, con gái ngoan của ta " bà Hác ôm cô vào lòng.