Cô Vợ Hợp Đồng Của Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng

Chương 114: Lần đầu anh nấu cho người khác ăn






Dạo này mang thai nên cô rất thường buồn ngủ. Ăn uống thì vẫn không được nhiều thì cô vẫn còn trong thời kì thai nghén. Vì thể trạng cô khá yếu nên nghén lâu và thường xuyên mệt mỏi. Cho nên ngủ là biện pháp giải quyết hiệu quả nhất của cô.


Cô vừa mới lên giường nằm đã chìm vào giấc ngủ sâu. Cô không hề biết lúc cô ngủ say anh vẫn luôn ngồi bên cạnh cô, vuốt ve tóc cô, nắm tay cô. Miệng thì thào " Anh xin lỗi ". Thật ra lúc trên đường từ công ty đến bệnh viện Kai đã nói toàn bộ sự việc lần trước anh nhìn thấy và hiểu lầm. Điều đó càng làm anh ân hận hơn


Được một lúc thì anh xuống nhà đi vào nhà bếp. Mọi người thấy anh vào bếp sớm cứ tưởng anh cần bữa tối 


- Mọi người lui về phòng đi. Bữa tối hôm nay không cần nấu_ anh nói


- Vâng! Thưa Trịnh thiếu_ mọi người đồng thanh


Sau khi mọi người lui ra hết. Anh lại từ mình mang tạp dề vào. Mở tủ lạnh ra lấy một thức ăn để nấu. Mất một lúc chế biến cuối cùng trong phòng bếp cũng lan tỏa mùi thơm khiến người ngửi không kìm được cơn đói. Nấu ăn xong anh lại lên phòng. Thấy cô còn đang ngủ anh mới đi vào tắm rửa sạch sẽ. Sau khi tắm xong thì cô đã thức dậy ngồi lừ đừ trên giường


- Em dậy rồi sao?_ anh hỏi


- Uhm_ cô gật đầu


- Anh pha nước nóng cho em. Em lấy quần áo rồi vào tắm nhé_ anh nói rồi đi vào lại phòng tắm


Cô đứng dậy đi vào lấy quần áo. Ra thì anh đã pha xong nước ấm. Trước khi vào anh còn dặn cô một câu khiến cô cảm thấy ấm lòng


- Mang thai không nên ở trong phòng tắm quá lâu, sẽ bị nhiễm nước không tốt cho sức khỏe của hai mẹ con_ anh dặn. Bình thường anh quan sát thấy tắm rất lâu. Có khi tới 2h đồng hồ nên anh mới dặn dò


Cô im lặng đi vào trong phòng tắm. Tuy im lặng ra vẻ hờn dỗi anh nhưng cô vẫn nghe lời anh dặn. Vẫn tranh thủ tắm thật kĩ nhưng nhanh để tránh nhiễm nước


Tắm rửa sạch sẽ thì bước ra. Thấy anh đang ngồi trên ghế sofa đang lướt web trên máy tính bảng. Thấy cô ra anh mới bỏ máy xuống đứng dậy nói:


- Xuống ăn cơm nhé!_ anh nói


Bụng cô cũng khá đói nên im lặng đi theo anh xuống ăn cơm. Vào bếp cô không thấy bất kì một người làm nào nên cũng cảm thấy kì lạ. Kì lạ hơn là anh lại từ mình bật bếp hâm lại thức ăn cho nóng rồi từ lấy chén đĩa đổ thức ăn ra bỏ lên bàn cho cô


Xem nào...Trên bàn có rất nhiều món. Gồm sườn non chua ngọt, canh gà, tôm, cá hồi, trứng, rau...tất cả đều rất bắt mắt. Không phải là anh nấu hết đó chứ


- Trước đây khi anh và ba xảy ra xung đột. Anh dọn ra ngoài ở và tự nấu cơm cho mình. Dần dần anh nấu anh tốt hơn. Đây là lần đầu tiên anh nấu cho người khác ăn. Mong em sẽ thích_ anh nói


Nghe vậy cô thật sự rung động. Cô chợt nhớ ra anh đã từng bị phản bội nên cảm giác sợ hãi về phản bội là chuyện thường tình. Cô nghĩ cô cũng phải nên cảm thông cho anh. Dù gì cả cuộc đời này cô không có ý định yêu hay chung sống với ai ngoài anh cả. Nên làm anh mệt mỏi cô cũng không đành lòng


Anh để bát cơm về phía cô. Gắp thức ăn bỏ vào bát cho cô


- Cá hồi rất tốt. Em ăn nhiều một chút_ anh nói rồi gắp thêm sườn bỏ vào


Cô khẽ mỉm cười gắp cá lên định ăn thì lại buồn nôn. Cô bị nghén khá nặng, ngửi mùi tanh một chút là buồn nôn. Mấy ngày trước cô toàn lén ăn với rau để mẹ và dì khỏi phải nghi ngờ, cứ nghĩ hết nghén rồi không ngờ vẫn còn. Thấy món ăn anh có lòng nấu cô thật sự muốn ăn tất cả nhưng bây giờ coi như không được rồi


Cô chạy thật nhanh vào nhà vệ sinh nôn. Anh cũng lo lắng chạy theo cô. Cô cứ nôn nhưng không ra gì, nó nghẹn lại ở cổ cô nhưng lại làm cô muốn nôn vô cùng khiến mặt mày cô đỏ ửng lên vì nôn. Anh lo lắng đứng sát bên vuốt nhẹ sống lưng cô


- Em cảm thấy sao rồi?_ anh lo lắng hỏi


Cô ngước mặt lên khẽ lắc đầu tỏ vẻ không sao. Rồi rửa miệng, súc sạch miệng với nước rồi mới đi ra. Nghén là vậy, ngửi thấy mùi thịt cá nôn là vậy nhưng cô vẫn cố ngồi lại bàn ăn


- Em vẫn còn trong thời kì thai nghén sao?_ anh hỏi


- Ừm. Vẫn còn rất nhiều. Khoảng thời gian này em chỉ ăn được rau củ quả thôi. Ăn cơm chỉ có thể ăn cùng rau_ cô nói


- Cũng hên anh có làm rau. Em ăn đi_ anh đau lòng nói rồi gắp rau cho cô


Cô cố gắng ăn được một bát cơm rồi lên phòng. Còn anh thì lại nói ra ngoài có công việc một chút sẽ về. Cô đành nghe vậy lên phòng nằm trước