Mọi người hãy ấn Đề Cử gửi Ánh Kim (được tặng khi nạp vàng) ở cuối chương nếu thấy truyện hay nhé.
“Cô Thi Hạ, đối với lần về nước này, anh Lệ chưa từng tới sân bay nghênh đón, nguyên nhân có phải do quan hệ giữa vợ chồng không hợp hay không?”
“Cô Thi Hạ, có lời đồn nói cô và anh Lệ đã ly hôn, việc này là thật hay không?”
“Cô Thi Hạ, Cô Thi Hạ cô nói hai câu đi……”
Bị một đám phóng viên vây quanh hiển nhiên Thi Hạ có chút không kiên nhẫn.
Nhưng mà, cô vẫn muốn dùng hết khả năng giả vờ mang vẻ dịu dàng, dáng người thong dong bình tĩnh.
Nếu không, còn không biết trên các trang tạp chí ngày mai lại muốn phê bình biểu cảm của cô hôm nay thế nào.
Lý Thao cố gắng vất vả mãi, lúc này mới chen vào bên trong đám người, tìm thấy được cô chủ Thi Hạ của mình.
“Cô chủ, rất xin lỗi, tôi đến muộn.”
Anh ta hơi chút xin lỗi, chuyện đến sân bay đón người này vốn dĩ là việc của tổng giám đốc Lệ, ai ngờ tổng giám đốc Lệ lại giao chuyện này giao cho anh, thật là một việc phiền toái lớn.
“Lệ Cảnh Diễn ở đâu?”
Giọng nói của Thi Hạ thanh nghe có vài phần lạnh nhạt.
Lý Thao hơi cúi đầu, có chút khó xử.
“Cô chủ, cậu chủ vẫn chưa về về, ngài ấy…… Đi công tác.”
Nghe được thoáng ngập ngừng trong lời Lý Thao, Thi Hạ lập tức liền hiểu rõ cái từ đi công tác là có ý gì.
“Phải không, đi công tác à!”
Giọng cô từ bình tĩnh, âm điệu dần dần cao hơn, rõ ràng chính là không tin chuyện quỷ quái Lý Thao nói.
Lý Thao khẽ lau mồ hôi trên đầu mình, quả nhiên cô chủ này cũng không phải đèn đã cạn dầu, nhưng mà, anh cũng chỉ phụng mệnh hành sự thôi!
Thi Hạ gả cho Lệ Cảnh Diễn, hoàn toàn chính là ngoài ý muốn.
Nếu chị gái Thi Thi cùng cha khác mẹ của cô không tử vong ngoài ý muốn, thì việc gả vào nhà họ Lệ sao có thể rơi xuống trên đầu cô một đứa con gái của người thứ ba sao.
Thi Hạ vừa mới đi công tác từ nước Mỹ về, không về nhà, cũng không đến tìm chồng mình, mà đi thẳng đến công ty.
Đàn ông không đáng tin, vẫn là công việc tương đối tốt, ít nhất cố gắng làm việc, có thể cho mình thêm một chút cảm giác an toàn.
Trên tầng cao nhất của tòa nhà hành chính tập đoàn Lệ Thị, toàn bộ tầng lầu, hơn hai trăm mét vuông, cũng chỉ có một phòng làm việc, duy nhất thuộc về Lệ Cảnh Diễn.
Lý Thao đi vào phòng làm việc của tổng giám đốc, Lệ Cảnh Diễn đang xử lý tài liệu trong tay mình, đầu cũng không ngẩng lên chút nào.
Căn bản anh không đi công tác, nhưng mà, cũng không muốn lãng phí thời gian của mình để đi đón một người phụ nữ không liên quan.
Mặc kệ cô gái kia, là người vợ đã kết hôn hai năm với mình!
“Tổng giám đốc Lệ, phu nhân đã được đón về.” Lý Thao mở miệng báo cáo.
Lệ Cảnh Diễn ừ một tiếng, thuận miệng hỏi.
“Cô ấy đi đâu?”
Lý Thao lau lau cái trán của mình, hai người chủ này sao đều mang một tính cách thế.
“Công ty.”
Lúc này Lệ Cảnh Diễn mới thả tài liệu trong tay mình xuống, rồi nhìn thoáng qua Lý Thao.
“Bảo cô ấy bảy giờ tối nay đến Lệ Thị tìm tôi.” Anh mở miệng nói.
Vừa rồi cha già nhà anh gọi điện thoại, cố ý bảo anh về nhà một chuyến, khả năng bên trong nhà cũ lại có phiền toái gì rồi!
“Vâng, tổng giám đốc.” Lý Thao gật đầu.
Rõ ràng là chuyện giữa hai vợ chồng, thế mà còn muốn người ngoài như anh giúp đỡ truyền lời, thật sự không hiểu được tổng giám đốc nghĩ như thế nào.