Bên trong quán bar.
Tô Khả Khả đang tụ tập với một đám bạn giang hồ, thương lượng, làm sao đối phó với Ninh Vô Ưu!
“Nếu không phải vì Ninh Vô Ưu, bây giờ tôi là nhị thiếu phu nhân của Lệ gia rồi!”
Đám bạn giang hồ bên cạnh cũng nói đỡ cho Tô Khả Khả, dù gì một người đắc đạo thì gà chó cũng lên trời.
Bây giờ tốt rồi, tên bác sĩ Ninh Vô Ưu kia đã huỷ hoại mộng đẹp của Tô Khả Khả, cũng cắt đứt đường tiền tài của người khác.
“Đúng vậy, cái tên bác sĩ kia thật sự đáng giận!”
“Đúng vậy, thật sự là đáng chết!”
Tô Khả Khả nghe theo bạn bè của mình cũng đồng ý nói giúp cho mình, nháy mắt giống như tìm được tia hy vọng.
“Vậy thì mấy người có đồng ý giúp tôi một tay đối phó người phụ nữ kia hay không?”
“Chúng tôi đương nhiên sẽ giúp cô rồi, Khả Khả, cô muốn làm gì thì cứ trực tiếp nói với chúng tôi là được.”
Tô Khả Khả cười lạnh, xem ra không chỉ một mình cô ta muốn đối phó tiện nhân Ninh Vô Ưu kia!
Cô ta ngẩng đầu, uống một hơi cạn sạch ly rượu Mary đỏ tươi, nụ cười xấu xa trên khoé môi làm người ta có cảm giác không rét mà run.
“Nếu như vậy, chúng ta cứ ……”
“Mấy người nghe hiểu lời tôi nói chưa?”
Sau khi nghe Tô Khả Khả nói ra cách nghĩ của mình, những người khác bên cạnh lại do dự.
Vì cách này của Tô Khả Khả hình như hơi độc ác.
“Như vậy có phải quá đáng lắm không?”
Dù gì, nói sao thì đó cũng là một người phụ nữ, bọn họ nếu như làm theo lời Tô Khả Khả nói, vậy cũng như huỷ đi cả đời của người ta rồi!
Ninh Vô Ưu cười lạnh “Ninh Vô Ưu cô ta huỷ hết danh tiếng của tôi, như vậy thì không quá đáng hay sao?”
Cô ta thậm chí cảm thấy mặc dù làm như vậy cũng không cách nào giải được nỗi hận trong lòng mình!
Những người bên cạnh đương nhiên cũng có một số đồng ý vô điều kiện ủng hộ Tô Khả Khả.
“Tên bác sĩ kia đương nhiên quá đáng, cô yên tâm đi Khả Khả, chúng tôi nhất định sẽ giúp cô báo thù!”
Nghe được có người đồng ý, những người khác cũng bày tỏ sự ủng hộ.
“Đúng vậy, chúng tôi cùng nhau nghĩ cách, nghĩ cách giúp Khả Khả báo thù mới được.”
“Tôi cũng đồng ý, tính tôi một vé nha.”
Nghe được “nhóm bạn tốt” đều đồng ý giúp mình, Tô Khả Khả lúc này mới cười đắc ý.
“Tôi chờ mấy người báo thù cho tôi đó!”
Quả nhiên là bạn tốt của mình, bạn của mình thì nên giúp đỡ mình mới đúng!
“Để đó chúng tôi lo cho!”
Tô Khả Khả vỗ vai các anh em.
“Sau khi thành công thì tôi mời mọi người ăn cơm.”
“Không thành vấn đề, nhất định giúp cô hả giận.”