Quán bar 37 độ.
Đến cửa quán bar, Ninh Vô Ưu đột nhiên thấy hơi hối hận.
Thật là yên bình, tại sao cô không nghĩ ra, đáp ứng yêu cầu này của Lệ Cảnh Dương, không phải lại tự mình rước phiền sao?
Thế nhưng Lệ Cảnh Dương lại kéo tay Ninh Vô Ưu.
"Cô là cái rây à?"
"Hả?"
"Làm gì mà run ghê thế?"
Lệ Cảnh Dương vừa nói, tay lại kéo Ninh Vô Ưu đến trước mặt.
Chẳng qua là gặp bạn của cậu một chút thôi, Ninh Vô Ưu không cần căng thẳng như vậy chứ.
"Tôi không có hồi hộp, chẳng qua tôi giả vờ thế này, hay là, chúng ta thôi đi..."
Ninh Vô Ưu vừa nói rồi vội vàng xoay người chạy trốn.
Nhưng lại bị Lệ Cảnh Dương bắt lại.
Sau đó, cậu thuận thế kéo cô đến trước mặt mình.
Đã đến lúc này rồi, người phụ nữ này còn tính vắt cổ chạy lấy người.
"Ninh Vô Ưu, cô sẽ không nhẫn tâm để tôi đi vào một mình đâu."
"Thật ra thì, tôi muốn nói cái này với anh..."
Ninh Vô Ưu mím môi, muốn nuốt lại lời mình muốn nói, nhưng suy nghĩ một chút rồi lại nói ra.
"Bây giờ Đài Loan đã ủng hộ đồng tính luyến ai, tôi tin rất nhanh luật pháp đại lục cũng sẽ ủng hộ đồng tính luyến ái."
Ninh Vô Ưu nghiêm túc nói, nhưng mà biểu tình của Lệ Cảnh Dương so với đáy nồi còn đen hơn!
"Ninh Vô Ưu!"
"Được rồi được rồi, đừng nóng, tôi đi vào với anh, đi với anh là được chứ gì?"
Ninh Vô Ưu nhìn Lệ Cảnh Dương một cái, tính toán, cô bây giờ coi như là "liều mình bồi quân tử" vậy.
Dù sao, những bạn bè của cậu cũng không nhận ra cô được.
"Cảnh Dương, lại đây!"
Thời điểm Lệ Cảnh Dương đưa Ninh Vô Ưu vào, đã có mấy người bạn đã ở đó.
Thấy Lệ Cảnh Dương trăm năm mới gặp, kế bên lại xuất hiện một người phụ nữ, nhìn dáng vẻ đơn thuần thiếu nữ này, mấy người anh em tốt kia đương nhiên kích động.
"Cảnh Dương, bị mỹ nữ bên này là ai thế, không giới thiệu với tụi này một chút à?"
"Đúng vậy, giới thiệu một chút đi!"
Còn có người thích gây chú ý, lúc này huýt sao một cái vang dội, càng khiến cho Ninh Vô Ưu cảm thấy lúng túng.
Lệ Cảnh Dương mỉm cười, kéo Ninh Vô Ưu vào trong ngực mình, "Bạn gái mình, Ninh Vô Ưu."
Hơi thở của cậu vây quanh cô, càng khiến cảm xúc của Ninh Vô Ưu ngày càng hồi hộp.
Cô thậm chí cũng không biết mình bây giờ nên làm gì mới đúng.
"Chào mọi người, tôi là Ninh Vô Ưu."
Ninh Vô Ưu cười một cái, trong lòng lại nhắc nhở đi nhắc nhở lại bản thân, ngàn vạn lần không nên sợ hãi!
Nghe thấy bạn gái Lệ Cảnh Dương tự giới thiệu, những anh em khác ở bên cạnh cũng rối rít tự giới thiệu.
"Tôi là Lịch Bạch."
"Ha ha ha..."
"Lập Bạch? Hóa ra cậu không phải Thái Tí à!"
Ninh Vô Ưu tự nhiên cảm nhận rằng mấy người này đúng là cố ý mà.
Sao lại đặt tên bột giặt chứ!
(*) Lập Bạch và Thái Tí (Tide) là tên hai hãng bột giặt ở Trung, Lịch và Lập đều đọc là "lì" nên mấy ông bạn đang chọc tên anh Bạch
Kỳ là thật, những bậc phụ huynh khi đặt tên, rốt cuộc là có bao nhiêu vô tâm đây!
Con trai ruột của mình, lại gọi là Lập Bạch hay gì?
Cậu nam sinh mặc ao huỳnh quanh xanh ở bên cạnh thấy Ninh Vô Ưu cười như vậy, trong lòng nhất thời hơi lúng túng.
Nói thế nào mới đỡ hơn đây, cậu không phải là Thái Tí đâu!
"Sai rồi, tôi là Lữ Kiến!"
"Ha ha ha..."
Ninh Vô Ưu càng cười vô tâm vô phế hơn, Lục Tiến?
(*) Tương tự như trên, Lữ Kiến (lǚ jiàn) với Lục Tiến (lù jiàn) đọc gần giống nhau, mà Lục Tiến chính là Doublemint ở Việt Nam =))))))
Lệ Cảnh Dương ở bên cạnh còn chưa hiểu vì sao Ninh Vô Ưu cười.
Cứ như sau khi bạn của cậu tự giới thiệu, Ninh Vô Ưu dường như phát hiện điều gì đó cực buồn cười vậy.
"Ninh Vô Ưu, đồ ngốc nhà cô, cô đừng cười nữa được không?"
Nhưng mà Ninh Vô Ưu không ngăn được môi mình, khó lòng che giấu mà cười như điên.
"Lệ Cảnh Dương, bây giờ tôi mới phát hiện, chỉ có tên của một mình anh là hơi bình thường một chút."
Mấy người bạn kia cũng không khách khí trêu đùa.
"Tụi anh cũng gọi cậu ấy là cơ lão (*)."
(*) cơ lão: aka gay =))))))
Ninh Vô Ưu đang chuẩn bị cười thì lại bị Lệ Cảnh Dương một tay bịt miệng lại.
"Không cho cô cười."
"Nhưng mà, nhưng mà...buồn cười quá!" Ninh Vô Ưu nhấn mạnh nói.
Tại sao bên cạnh cô chưa bao giờ có một nhóm bạn tấu hài như thế này chứ!
"Bất quá, nhìn dáng vẻ bây giờ của cậu ấy cũng không giống vậy." Người anh em kia cười nhìn Ninh Vô Ưu với Lệ Cảnh Dương.
Dù gì, người ta đã có bạn gái, chắc cũng không thích đàn ông đâu!
Ninh Vô Ưu lắc đầu, nghiêm túc nhấn mạnh, "Không không không, thật ra thì các anh vẫn có thể gọi anh ấy như vậy."
"Ninh Vô Ưu!"
Lệ Cảnh Dương gằn từng chữ, khuôn mặt lộ một nụ cười nguy hiểm, nhấn mạnh.