Tập đoàn Lệ thị.
Lệ Cảnh Diễn đang trong thang máy với Lý Thao, còn có một số cổ đông, định lên tầng 15 để họp.
Ai biết được, lúc này Thi Hạ tức giận chạy qua đây.
“Chờ một chút, Lệ Cảnh Diễn.”
Cô từ trên xe chạy một mạch tới đây nên thở hổn hển.
Nghe được giọng của Thi Hạ, Lệ Cảnh Diễn dừng bước. Anh quay đầu thì thấy có người đuổi theo phía sau.
“Mọi người lên trước đi, cuộc họp hôm nay cậu thay mặt giúp tôi.” Lệ Cảnh Diễn nhàn nhạt dặn dò.
Lý Thao gật đầu đưa các cổ đông rời khỏi.
Thi Hạ vừa mới thấy Lệ Cảnh Diễn. Cô vội vội vàng vàng chạy qua đây hình như muốn làm gián đoạn chuyện của anh.
“Nếu hôm nay anh có chuyện, tôi có thể hẹn anh vào ngày mai.” Thi Hạ hơi ngượng ngùng giải thích.
Nhưng nghe được lời khách sáo của Thi Hạ nói với mình như vậy, Lệ Cảnh Diễn hơi thấy không vui.
“Cái gì mà hẹn tôi vào ngày mai?”
Lệ Cảnh Diễn nhìn Thi Hạ với ánh mắt trống rỗng, Thi Hạ nhịn không được hơi lo lắng.
“Ý của tôi là, tôi …… tôi sợ làm trễ nãi công việc của anh.” Thi Hạ lắp bắp giải thích.
Không biết ại sao, trước mặt Lệ Cảnh Diễn, luôn mang lại cảm giác áp bức mạnh mẽ dành cho Thi Hạ.
“Chúng ta là vợ chồng, không cần phải ngại.” Lệ Cảnh Diễn nhìn Thi Hạ, nghiêm túc rồi nói.
Đối với chuyện Thi Hạ xem mình là người ngoài, Lệ Cảnh Diễn biểu thị không vui.
Thi Hạ cũng chỉ có thể cúi đầu, cắn môi mình.
Bọn họ là vợ chồng, Lệ Cảnh Diễn nếu không nói câu này, chỉ sợ là cô đã quên rồi.
“Được rồi, cô qua đây tìm tôi có chuyện gì không?” Lệ Cảnh Diễn nhắc lại lần nữa.
Nha đầu thối này còn dám chạy tới trước mặt mình.
“Tôi ……”