Công việc của anh ta bận rộn như vậy, khó khăn lắm mới tìm được một cô bạn gái, chủ tịch ngàn vạn lần đừng có phá vỡ mối tình này của anh ta chứ!
Lệ Cảnh Diễn mím mím môi, được rồi, lại là một tên ở trước mặt mình khoe ân ái nữa!
"Cậu đi nhanh đi!"
Lý Thao lập tức dùng tốc độ ánh sáng biến mất trong tầm mắt của Lệ Cảnh Diễn!
"Chạy nhanh như vậy, bình thường bảo đi làm việc cũng không thấy tích cực như vậy, thằng nhóc thúi!"
Sau khi nhìn Lý Thao đi về, Lệ Cảnh Diễn cũng chỉ là nhìn thoáng qua bốn phía xung quanh, rất im mặng, mọi người đã về hết rồi!
Xem ra, tối hôm nay anh lại phải một mình thức đêm tăng ca rồi.
Đêm Giáng Sinh?
Hình như cũng chả có gì liên quan đến mình!
――
Cùng lúc đó, trong sảnh của công ty Thi Nhuận Trân Châu.
Trong văn phòng của Thi Hạ, ngọn đèn vẫn sáng, giống như là ban ngày vậy.
Mạt Mạt mặc chiếc váy xinh đẹp mới mua, xuất hiện trước mặt Thi Hạ, vui vẻ nhìn tổng giám đốc Thi.
"Tổng giám đốc, chị còn chưa về sao?"
Cô ấy là trợ lý của tổng giám đốc Thi, chị ấy chưa về, cô cũng không có định về trước!
Thi Hạ nghe thấy Mạt Mạt hỏi, lúc này mới ngẩng đầu lên, vừa vặn thấy được gương mặt như đang chờ xuất phát của cô bé.
"Hôm nay ăn mặc xinh đẹp như vậy, là muốn đi gặp ai sao?" Thi Hạ có chút vui vẻ khẽ mỉm cười.
Chỉ là, thấy cô cười như thế, Mạt Mạt lại càng thêm cảm thấy thẹn thùng.
"Chị Thi Hạ, hôm nay là đêm Giáng Sinh, hôm nay... nam thần hẹn em đi chơi." Mạt Mạt ấp a ấp úng mãi mới nói ra.
Tối nay cô ấy có một cuộc hẹn rất quan trọng, chắc là tổng giám đốc Thi sẽ không bảo mình ở lại công ty tăng ca chứ?
Thi Hạ cười cười, lắc đầu rồi thở dài, "Được rồi được rồi, mau đi đi, đi hẹn hò đi."
Nghe được sự đồng ý của Thi Hạ, lúc này Mạt Mạt mới cười vui vẻ.
"Dạ, cám ơn tổng giám đốc Thi, chúc chị Giáng Sinh vui vẻ."
Thi Hạ ngẩng đầu, sửng sốt một chút, đêm Giáng Sinh...
Sau đó, cô lại cười cười!
"Em cũng thế, Giáng Sinh vui vẻ nhé!"
Sau khi Mạt Mạt đi, Thi Hạ tiếp tục tăng ca, hôm nay cô tự sắp xếp cho mình rất nhiều nhiệm vụ.
Nếu như là bình thường, nhiều việc như vậy, cô sẽ phải bận bịu cả buổi tối mới xong được.
Nhưng mà, không biết vì sao hôm nay lại đặc biệt thuận lợi, rất nhanh, Thi Hạ đã hoàn thành công việc.
Chỉ có điều bây giờ cũng đã khá muộn rồi.
Sau khi Thi Hạ xử lý công việc xong, ngẩng đầu lên nhìn thoáng qua đồng hồ treo tường, hóa ra bất tri bất giác đã hơn mười giờ đêm rồi.
Nhưng lúc này cô vẫn cảm thấy mình vẫn rất tỉnh táo.
Đúng lúc, không có việc gì nữa nên cô định xuống lầu đi dạo, rất lâu rồi không có ra tản bộ rồi.
Tối nay đột nhiên Thi Hạ lại có được chút thời gian thảnh thơi, cô nhanh chóng xuống lầu rời khỏi công ty.
Bảo vệ ở cửa nhìn thấy Thi Hạ thì nghĩ giờ cô mới về.
"Tổng giám đốc Thi bây giờ mới về sao?"
"Đúng vậy, tôi về đây." Thi Hạ cười cười đáp lại.
Có lẽ cô nên dành thời gian nghỉ ngơi nhiều một chút, giằng co cả đêm, cũng thật mệt mỏi rồi.
Ở cổng chính của công ty Thi Nhuận Trân Châu có đặt một cây thông Noel rất lớn, rất đẹp.
Chỉ có lúc nhìn thấy những thứ đồ trang trí như thế này, Thi Hạ mới cảm nhận được một chút không khí của ngày lễ.
Hôm nay là đêm Giáng Sinh, nhưng đây cũng không phải ngày lễ của nước mình, cũng chẳng có liên quan gì đến mình cả, Thi Hạ thầm cười ở trong lòng.
"Hạ Hạ, anh đã trở về."
Nghe được giọng nói vừa quen thuộc vừa lạ lẫm vang lên, Thi Hạ giật mình.
Cô xoay người, vừa vặn thấy được người đàn ông đứng phía sau mình.
Đúng là anh ấy rồi, cho dù hơn mười năm không gặp, nhưng mà anh ấy vẫn không thay đổi mấy, chỉ là cao hơn, gầy hơn, cũng đẹp trai hơn nhiều!