Anh chàng này sao lại giật mình đến mức hét to lên thế? Lại không gặp phải chuyện gì khủng khϊếp!
“Cậu làm sao vậy? Cả miệng có thể nhét vừa một quả trứng gà rồi kìa!” Lệ Cảnh Diễn cảm thấy hơi hoang mang.
Lý Thao chỉ về phía Thẩm Giai đứng cách đó không xa.
“Đυ.ng hàng!”
“Đυ.ng hàng gì?”
Lệ Cảnh Diễn vẫn không hiểu, Lý Thao không giải thích rõ ràng, làm sao anh biết là chuyện gì chứ.
Tuy nhiên khi Lý Thao còn không chưa kịp giải thích thì Lệ Cảnh Diễn đã biết chuyện gì xảy ra rồi.
Bởi vì, Thi Hạ cũng đến đây.
Hai người Thi Hạ và Thẩm Giai, một trước một sau, ăn mặc cùng một kiểu, khiến cho hiện trường nổ tung.
“Hôm nay bà chủ tịch với bạn gái cũ của chủ tịch cùng đến đây, hơn nữa hai người họ lại mặc một chiếc váy giống nhau.”
“Đây có phải là cùng thẩm mỹ, cùng tiêu chuẩn, cùng một người bạn trai phải không!”
Tất cả mọi người đang thảo luận ríu rit, bởi vì hơi sợ ông chủ lớn nên cũng không dám lớn tiếng chỉ có thể nhỏ giọng nói thôi.
“Thật là xấu hổ quá, nhưng tôi vẫn cảm thấy hào quang của Thẩm Giai mạnh hơn một chut.”
“Làm gì có chuyện đó, tôi cảm bà chủ tịch có khí chất cao quý, một ngôi sao nữ như Thẩm Giai làm sao mà so được.”
Lệ Cảnh Diễn thì chẳng quan tâm quần áo có giống nhau hay không, dù sao Hạ Hạ mới là người đẹp nhất, bộ váy thích hợp với cô như vậy là đủ rồi.
“Còn ở đó choáng váng gì thế, đi thôi.”
Lệ Cảnh Diễn đi qua chỗThi Hạ vẫn đang còn đứng sững sờ và kéo cô vào trong l*иg ngực.
Thi Hạ chỉ có thể gật đầu, nhìn Lệ Cảnh Diễn một cách ngơ ngác, rồi trả lời, “Vâng.”
Lệ Cảnh Diễn không thể không nhìn lại người phụ nữ này, đột nhiên anh rất hối hận vì cho phép Thi Hạ đến đây.
Cô quá đẹp khiến cho Lệ Cảnh Diễn không yên tâm, lo lắng người khác mơ ước Thi Hạ của mình.
“Anh, anh đang nhìn gì vậy?” Tần Thiên Thiên nhìn theo tầm mắt của Tần Mộ Bạch, vừa vặn nhìn thấy Thi Hạ.
Tuy nhiên, khi cô ta còn chưa kịp hỏi Tô Mộ Bạch vì sao lại nhìn người ta chằm chằm như vậy, thì Tần Mộ Bạch đã đi qua chỗ Thi Hạ.
Tần Thiên Thiên hơi bất ngờ, anh trai cô ta là một người có tính cách lạnh nhạt, bình thường khi thấy người quen thì anh ta cũng không nhất định đi qua chào hỏi.
Nhưng hôm nay anh ta lại chủ động đến chào hỏi người khác.
“Hạ Hạ, hôm nay em đẹp lắm!”
Khi Thi Hạ nhìn thấy Tần Mộ Bạch, cũng cảm thấy rất ngạc nhiên.
“Cảm ơn.”
Mà Lệ Cảnh Diễn đang đứng bên cạnh lại là không vui chút nào, người đứng trước mặt anh chính là Tần Mộ Bạch của nhà họ Tần.
Nhưng sao anh lại không biết vợ mình cũng quen Tần Mộ Bạch thế nhỉ, chuyện này thật không bình thường!
Hơn nữa, thoạt nhìn mối quan hệ của hai người này không đơn giản như vậy, chuyện quái gì đang xảy ra vậy!
“Cậu Tần, xin chào.”
Lệ Cảnh Diễn liền chào hỏi trước với Tần Mộ Bạch, Tần Mộ Bạch cũng chỉ có thể mỉm cười rồi bắt tay với Lệ Cảnh Diễn.
“Chủ tịch Lệ, ngưỡng mộ đã lâu.”
Tuy nhiên Tần Mộ Bạch cũng nhìn ra sự khó chịu trong mắt Lệ Cảnh Diễn, rốt cuộc không có người đàn ông nào muốn nhìn thấy vợ của mình gần gũi với người đàn ông khác.
“Làm sao cô lại quen biết với Tần Mộ Bạch vậy?” Lệ Cảnh Diễn đột nhiên hỏi.
Thi Hạ nhịn không được nhìn Lệ Cảnh Diễn, cô thật không hiểu tại sao Lệ Cảnh Diễn phải hỏi chuyện này.
Chuyện này có ý nghĩa gì à?
“Chúng tôi lớn lên cùng nhau.” Thi Hạ giải thích.
Nhưng khi nghe thấy chuyện hai người họ quen biết nhau lâu hơn cả thời gian anh gặp Thi Hạ khi cô còn ở trường, trong nháy mắt Lệ Cảnh Diễn liền thấy không vui.
“Thanh mai trúc mã nhỉ!”
Lời anh nói có vể chua chát.
Thi Hạ chỉ cảm thấy dở khóc dở cười, giữa cô với Tần Mộ Bạch chẳng có gì cả, đừng nói Lệ Cảnh Diễn lại đang nghi ngờ gì đó chứ?
Thậm chí chính anh còn có con riêng bên ngoài, lại còn không biết ngượng mà nói vợ mình có mối quan hệ không rõ ràng với người đàn ông khác nữa sao