Lệ Cảnh Diễn cười, đi tới trước mặt Thi Hạ, Thi Hạ còn không biết đã xảy ra sự chuyện gì.
Sao cô lại có cảm giác Lệ Cảnh Diễn đang có tâm trạng rất vui nhỉ!
“Anh làm sao vậy?”
“Không có gì!”
Lệ Cảnh Diễn nhẹ nhàng nhún vai, tỏ vẻ không có chuyện gì.
Thi Hạ gật đầu, lẩm bẩm một câu, “Được rồi, vậy chúng ta đi thôi.”
Nếu đều đã ăn xong, vậy thì nên khách sạn nghỉ .
Nhưng Lệ Cảnh Diễn lại đột nhiên kéo tay Thi Hạ, “Chờ một chút, chúng ta cùng đi một chỗ đi.”
Nhìn thấy Lệ Cảnh Diễn tỏ ra thần thần bí bí, Thi Hạ cũng nhịn không được thấy có chút tò mò.
“Anh muốn đi đâu?”
Thi Hạ nhìn Lệ Cảnh Diễn, vẻ mặt ngu ngơ, nhưng Lệ Cảnh Diễn không định nói cho Thi Hạ biết, đây là bí mật!
“Tôi nghe nói gần đây có một khối đá đào hoa, chúng ta cùng đi xem thử nhé?”
“Đá đào hoa?”
Xem một cục đá sao?
Thi Hạ nhìn Lệ Cảnh Diễn, có chút không tin được những gì mình vừa nghe, người vừa nói câu đó là Lệ Cảnh Diễn sao?
Anh sẽ lãng phí thời gian để cùng cô đi xem một cục đá?
Lệ Cảnh Diễn gật đầu, “Đúng, cùng đi xem thử, nghe người ta nói thì thấy rất hay ho.”
Anh chỉ nói chỗ đó hay ho mà không nói rõ là chỗ nào, Thi Hạ càng cảm thấy hoang mang hơn.
“Nhưng tôi đi lại không tiện!”
Thi Hạ nói, chỉ xuống chân mình, vẻ mặt buồn rầu.
Chân cô như vậy còn có thể đi theo Lệ Cảnh Diễn chạy tới chạy lui sao?
Lệ Cảnh Diễn chỉ nhìn thoáng qua Thi Hạ, sau đó liền tỏ vẻ không sao: “Không hề gì, tôi cõng em.
Nghe Lệ Cảnh Diễn nói, rồi thật sự ngồi xổm xuống trước mặt mình, Thi Hạ hơi hơi có chút kinh ngạc.
Cô có thể tự đi được.
“Không…… Không cần, tôi đi theo sau, đi chậm một chút là được, đúng rồi, chỗ đó xa không?”
Thi Hạ nghĩ, nếu Lệ Cảnh Diễn thật sự muốn đi, bọn họ hai người cũng hiếm khi lại đây một lần, cứ đi xem thử vậy.
Lệ Cảnh Diễn trả lời nói, “Không xa, chỉ có 500 m.”
“Anh xác định không?”
Thi Hạ hiển nhiên có chút không tin.
Lệ Cảnh Diễn đắc ý nói, “Ta vừa rồi đã hỏi bà chủ, không có sai đâu.”
Thi Hạ cũng không biết nên nói gì nữa, chỉ có thể miễn cưỡng gật đầu.
Thôi vậy, nếu anh muốn đi đến thế, Thi Hạ liền đi cùng vậy.
Dù sao bọn họ hai người là cùng đến đây vui chơi mà, vui vẻ là quan trọng nhất!
Nhưng đã đi được nửa giờ đồng hồ, Thi Hạ vẫn không thấy gì cả, cô thấy có chút bực bội.
Lệ Cảnh Diễn có chắc chắn là đi đúng đường không?
“Lệ Cảnh Diễn, anh có lầm không, nơi nào có đá đào hoa?”
Thi Hạ vẻ ngu ngơ nhìn quanh, nơi này đừng nói là đá đào hoa, đá bình thường cũng không có!
Lệ Cảnh Diễn nhíu mày, cúi đầu nhìn bản đồ, khẳng định mà trả lời, “Không có sai đâu, trên bản đồ đã vẽ như vậy mà.”