Thi Hạ ngửa đầu dựa vào ghế ô tô, khuôn mặt đầy buồn bã, để mặc mái tóc dài buông lả tả trên ghế xe của Lệ Cảnh Diễn.
Lệ Cảnh Diễn cảm thấy hơi đau lòng: “Mệt thì nghỉ ngơi đi, ngủ một chút. Sau khi thức dậy mọi thứ sẽ ổn thôi.”
“Thật sao?”
Thi Hạ không tin điều đó nữa. Lúc nhỏ, bà ngoại đã lừa cô như vậy, đợi qua tết, qua tết thì mẹ sẽ trở về.
Vậy nhưng, đợi hoài đợi mãi mọi chuyện cũng không có gì thay đổi. Mẹ của cô đã đi rồi, cho dù có đợi thêm bao lâu nữa thì bà cũng sẽ không bao giờ quay lại.
“Em phải tin tôi.”
Ánh mắt Lệ Cảnh Diễn kiên định nhìn Thi Hạ.
Ban nãy trong lòng Thi Hạ vẫn còn hỗn loạn nhưng không biết lí do vì sao sau khi nhìn thấy ánh mắt của Lệ Cảnh Diễn, cô đột nhiên lại cảm thấy an tâm.
“Tôi tin anh.”
Chỉ cần là Lệ Cảnh Diễn nói, Thi Hạ đều tin tưởng!
--
Tập đoàn Lệ Thị.
Thi Hạ dựa vào ghế rồi ngủ thϊếp đi.
Nhìn thấy Thi Hạ đã ngủ thϊếp đi, Lệ Cảnh Diễn cũng không nỡ gọi cô dậy, trực tiếp ôm cô vào văn phòng làm việc của mình.
Trên đường đi, lúc gặp nhân viên chào hỏi mình, Lệ Cảnh Diễn chỉ dùng ánh mắt để ra hiệu cho họ đừng làm phiền người đang nằm trong vòng tay anh, cô đang nghỉ ngơi.
“Chủ tịch ...”
Nhìn thấy phu nhân chủ tịch đang nằm trong vòng tay của chủ tịch, giọng nói vốn nổi tiếng của Lý Thao bỗng nhỏ đi rất nhiều.
Sau khi Lệ Cảnh Diễn đưa Thi Hạ đến phòng nghỉ ngơi của mình, anh mới đi ra.
Lý Thao nói: “Chủ tịch, Thi Minh Thành đang tìm anh, nói có chuyện gấp.”
Vậy nhưng gương mặt Lệ Cảnh Diễn vẫn lạnh lùng.
“Nói tôi không có thời gian.”
“Nhưng……”
Lý Thao đang định nói gì đó nhưng lại bị Lệ Cảnh Diễn lạnh lùng cắt ngang.
“Nhưng nhị cái gì!”
Lý Thao ngậm miệng, được thôi, không nên nhiều lời làm gì.
“Được, tôi biết rồi. Tôi lập tức đuổi ông già đó đi ngay!” Lý Thao cười.
Anh nhận thấy rằng bây giờ chủ tịch vô cùng không thích nhà họ Thi, bởi vì họ cùng nhau bắt nạt phu nhân!
Tuy nhiên, ngay khi Lý Thao chuẩn bị rời đi, Lệ Cảnh Diễn lại ngăn anh ta lại.
“Đợi một chút, để tôi qua đó.”
“Ồ, được.”
Lý Thao gật đầu, hơi sững sờ.
Tại sao đột nhiên lại đồng ý đi gặp Thi Minh Thành ...
Tuy nhiên, trực giác của Lý Thao nói với anh ta rằng chắc chắn không phải chuyện tốt đẹp gì.
“Chủ tịch Lệ.”
Thấy Lệ Cảnh Diễn xuất hiện, Thi Minh Thành ngay lập tức trở nên thận trọng.
Người lớn tuổi như ông ta, lại phải khom lưng uốn gối như vậy trước mặt Lệ Cảnh Diễn, nghĩ mà cảm thấy uất nghẹn!
“Ông Thi, ông vẫn khỏe chứ!”
-----------------------------------