Nhưng mà, những lời Thi Minh Thành nói sau đó càng khiến Lệ Cảnh Diễn thất vọng, “Thi Hạ…thật không dám giấu, con bé chỉ là con gái riêng ở bên ngoài, không lên được sân khấu, chúng tôi sợ thiệt thòi cho ngài Lệ!”
Thiệt thòi cho Lệ Cảnh Diễn…
Thi Minh Thành không hề chú ý tới, sắc mặt Lệ Cảnh Diễn bây giờ đã trở nên cứng lại, nắm đấm trong tay cũng siết chặt hơn.
“Ông Thi, giờ ông chỉ cần trả lời, ông có nhận Thi Hạ không là được rồi!”
Giọng điệu của Lệ Cảnh Diễn đột nhiên trở nên lạnh lẽo, Thi Minh Thành có chút sợ hãi, nhưng vẫn trả lời.
“Con…con gái của tôi chỉ có mình Thi Thi, con bé là đứa ưu tú nhất, là niềm tự hào của nhà chúng tôi.”
Quả nhiên, ông vẫn từ bỏ Thi Hạ, nhưng chuyện này, Lệ Cảnh Diễn nghĩ, mình sẽ giúp Thi Hạ đòi lại, không thì thật thiệt thòi cho cô ngốc kia rồi.
“Được rồi, Lý Thao, tiễn khách, sau này tập đoàn Lệ thị không hoan nghênh người này tới đây.”
Lý Thao vừa nãy vẫn đứng ở bên cạnh, màn biểu diễn của tổng tài thật quá đặc sắc!
Thi Minh Thành này căn bản không phải là đối thủ của tổng tài a!
“Được, tổng tài.”
Nhưng mà, tới giờ Thi Minh Thành vẫn không biết bản thân đã nói sai chuyện gì, vừa nãy không phải là rất tốt sao?
Sao đột nhiên Lệ Cảnh Diễn lại thay đổi sắc mặt…
“Tại sao chứ, ngài Lệ?”
Lệ Cảnh Diễn mỉm cười trả lời, “Thi Hạ là vợ chưa cưới của tôi, ông và Thi Hạ không có quan hệ gì, vậy thì với Lệ Cảnh Diễn tôi cũng không có quan hệ gì, người không liên quan tới tập đoàn Lệ thị, làm sao tôi biết là có âm mưu gì hay không?”
Trong phút chốc, mặt của Thi Minh Thành cứng đờ ra, ông đương nhiên hiểu lời nói của Lệ Cảnh Diễn là có ý gì.
“Ngài Lệ, nhưng mà, nhưng mà…người có hôn ước với cậu là Thi Thi, không phải Thi Hạ!” Thi Minh Thành vẫn kiên trì.
Ông tin rằng, Thi Thi vẫn là ưu tú hơn Thi Hạ, Lệ Cảnh Diễn nhất định sẽ chọn Thi Thi.
Nhưng mà, ông đã quên, chuyện tình cảm trước giờ không phải ưu tú hơn thì có thể thắng.
Lệ Cảnh Diễn cuối cùng cũng mất kiên nhẫn, “Nói đủ chưa! Vợ của tôi chỉ có mình Thi Hạ, sau này ông dám ra ngoài nói bừa, tôi nói cho ông biết, Thi Nhuận Trân Châu, ông, đợi mà xem!”
Thi Minh Thành nhanh chóng xua tay, bộ dạng trông rất căng thẳng, Lệ Cảnh Diễn đã tức giận rồi.
“Không không không, ngài Lệ, ngài Lệ, cậu hiểu lầm rồi!”
Lý Thao lắc đầu, có chút đồng tình nhìn người cha không có đầu óc mà còn thích nói lung tung này.
“Ông Thi, ông nhanh đi đi, chỗ chúng tôi không hoan nghênh ông, đừng ở đây làm tổng tài tức giận.”
Thi Minh Thành tuy rằng có chút không cam tâm, nhưng nhìn thấy khuôn mặt lạnh lẽo của Lệ Cảnh Diễn, ông cũng không dám nói thêm điều gì.