Cô Vợ Tàn Tật Của Tổng Tài [Phần 2]

Chương 41: Thực Tập Sinh Hống Hách




Hàn Thương Ngôn vì để mẹ mình giáo huấn lại bố nên phải đưa Huỳnh Cao Mẫn đi theo. Trên quãng đường ra re-sorts ngoài biển của anh. Huỳnh Cao Mẫn nói rằng mình có thể làm làm bất cứ việc gì anh giao cho. Hàn Thương Ngôn anh chỉ cười khẩy rồi không nói gì. Ra khu resorts, gió từ ngoài hiển thổi vào rất mát mẻ, tiếng sóng vỗ nhẹ vào bờ rồi cả những bản nhạc tình ca đang được nhần viên mở lên trồng thật chill. Có vài vị khách đang nắm trên ghế tắm nắng, thấy tiếng xe ô tô, họ liền tò mò cởi kính râm ra, xem là ai. Họ nhìn thấy Hàn Thương Ngôn khí chất ngời ngợi, lại còn dẹp trai. Tưởng anh là hoa chưa có chủ. Đang định ra xin in4 thì thấy Huỳnh Cao Mẫn mở cửa xe ra và bước xuống. Họ liền hụt hẫng mà nói với nhau rằng: "Chồi ôi, tiếc quá, người ta là hoa đã có chủ rồi kìa mày..."

"Đúng là trai tài gái sắc. Nhìn cô gái kia cũng ra gì và này nọ phết. Trông sang trọng với gương mặt sáng sủa.

Bảo sao..."

Hàn Thương Ngôn chẳng thèm để ý đến cô ta, liền nhanh chân đi vào trong resorts. Huỳnh Cao Mẫn bị bỏ lại phía sau liền tức tốc chạy theo

"Hàn Thương Ngôn đợi em với!"

Anh bước tới quầy lễ tân. Cô lễ tân thấy ông chủ của mình thì liền cúi đầu chào.

" Chuyện làm ăn của resorts hôm nay thế nào rồi?"

"Rất tốt ạ! Chưa có vấn đề gì xảy ra thưa Hàn tổng. Anh lặn lội tới đây làm chi vậy, để em gọi cho anh báo cáo là được mà."

" Tôi muốn đích thân đi kiểm tra xem resorts có gì cần sửa chữa không."

" Nội thất của resorts vẫn rất còn mới. Anh không cần lo gì đâu ạ."

Hàn Thương Ngôn chợt nhớ ra Huỳnh Cao Mẫn đang đi cùng mình. Anh liền nghĩ ra một kế hoạch để khiến cô ta hao tâm tổn sức.

" Hôm nay, resorts có việc gì chưa làm không?"



Cô nhân viên nghĩ ngợi một lúc rồi thưa rằng: "Dạ có một số sổ sách của công ty..."

Anh không để cho cô tiếp tân nói tiếp liền giao việc cho Huỳnh Cao Mẫn luôn

" Vậy cô đi mang đống sổ sách đó đưa cho cô gái này. Để cô ta nhập vào trong doanh thu của resorts."

Tiếp tân nhìn cô ta rồi không tin tưởng nói: "Nhưng Hàn tổng à, cô gái này mà nhập sai một số thôi là resorts chúng ta cũng bị tổn hại rất nhiều."

Huỳnh Cao Mẫn nghe vậy thì liền mắng mỏ: "Cô nói vậy là sao? Nhân viên quèn như cô mà lại dám nhận xét tôi như vậy. Có tin tôi đuổi việc..."

Anh nghe cô ta xúc phạm nhân viên của mình thì liền nhắc nhở: "Cô Huỳnh, tôi mong cô ăn nói cho cẩn thận. Cô nên nhớ mình cũng đang là thực tập sinh nên đừng có lên mặt rồi không coi ai ra gì như vậy."

Cô ta tức lắm, mím chặt môi mà nhìn anh. Bản thân không phục: "Anh..."

Chưa để cô ta nói xong, anh liền quay lưng bỏ đi.

" Cô Yến, cô hướng dẫn cho cô Huỳnh đây làm việc nhé."

"Vâng ạ."

Cô tiếp tân tôn trọng cô ta liền lấy cho cô ta mấy quyển sổ sách dặt lên bàn. Còn lễ phép nói: "Có gì không hiểu, cô cứ hỏi tôi nhé!"



Huỳnh Cao Mẫn cười khẩy một cái rồi khinh bỉ cầm một tập tài liệu trên bàn, xem qua loa rồi ném xuống bàn rồi ra lệnh: "Quá dễ, nhưng tôi không thích động vào. Cô làm thay tôi đi."

Cô tiếp tân cau mày lại, vẫn tôn trọng mà nói: "Huỳnh tiểu thư à, đây là công việc mà Hàn tổng giao cho cô. Nếu cô không làm được thì lần sau đừng có nhận. Tôi cũng còn có công việc của tôi nữa chứ."

Hai người họ tranh cãi

Ở một hoàn cảnh khác...

Bà Hàn và cô đang đi mua sắm với nhau. Có một người vệ sĩ đi bên cạnh để chuyên cầm đồ cho họ. Bà Hàn rất yêu chiều cô, mua cho cô rất nhiều thứ, không quên mua cho chồng và con trai ít đồ nữa. Cô thấy bà liên tục quẹt thẻ mà không thấy tiếc liền tò mò hỏi: "Bác ơi, bác làm nghề gì vậy ạ?"

Bà Hàn lấy hộp đồ ăn vặt trên kệ bỏ vào xe đựng rồi nói: "Ta ở nhà ngồi đếm tiền thôi."

Lúc này cô liền suy nghĩ : "Ở nhà đếm tiền. Chẳng lẽ bác ấy bán hàng online."

Thấy cô đang hoang mang, bà Hàn liền giải thích luôn: "Chồng ta có mở cho ta cái quán spa làm đẹp. Việc của ta làm tới đó coi nhân viên làm việc như thế nào thôi. Chứ ở đó chán lắm, chẳng có ai rảnh ngồi nói chuyện với ta cả.

Mỗi năm, ông ấy lại mở rộng thêm cái spa nữa cho ta thỏa sức làm đẹp. Vậy nên tiền ta tiêu không hết là thế đó."

Cô nghe vậy thì có phần ngưỡng mộ. Bà Hàn bỗng dưng lo lắng nói: "Tiểu Ý à, nếu giả sử con và Hàn Thương Ngôn không thể tới được với nhau thì con đừng rời xa ta nha. Con không làm con dâu của ta được thì làm con gái nuôi của ta. Khánh Ngọc con bé đó tính tình không hợp với ta, xa thì nhớ mà gần thì lại... Haizzz"

Thấy bà phiền lòng như vậy, cô liền trấn an: "Bác à, bác đừng lo. Nếu thật sự cháu và Hàn Thương Ngôn không tới được với nhau, không được làm con dâu của bác. Cháu sẽ làm con gái bác."

Bà Hàn mỉm cười yên tâm rồi cùng cô tính tiền rồi đi về