Cô Vợ Toàn Năng Trong Đầu Chỉ Có Ly Hôn!

Chương 2: Chị dâu thiên tài không phải đùa




Mặc dù chỉ là cô dâu xung hỷ nhưng nói sao thì Lạc Vô Song cũng là thiếu phu nhân Tiêu gia, nên lúc sáng cô thức dậy thì cũng đã sớm được làm chăm lo cho từng bữa ăn. Vì buổi sáng hôm nay cô cũng không có tiết nên chỉ đành ôm máy tính ngồi ở giữa nhà và ngồi chơi.

Đúng lúc này thì Tiêu Tú Trân cũng vừa dậy, khi cô ấy nhìn thấy chị dâu thì cũng không biết nên bắt đầu từ đâu. Sau một lúc thì Tiêu Tú Trân cũng ăn sáng xong rồi, cô ấy lại rón rén bước đến chỗ của Lạc Vô Song, nói:

- Chị dâu, hôm nay chị cũng không có tiết sao?

- Ừ, bình thường cho dù có tiết thì tôi cũng vào lớp rất trễ.

Quả nhiên là trạng nguyên có khác, dường như chỉ cần đến lớp cho có mặt là đủ rồi. Tuy nhiên lúc này Tiêu Tú Trân lại chú ý đến những gì đang xuất hiện ở trên máy tính, kia không phải là sơ đồ tích phân sao? Cô ấy liền tò mò ngồi xuống bên cạnh, tốc độ gõ máy của Lạc Vô Song phải nói là rất nhanh, xác suất thì dường như đúng chuẩn chỉnh một trăm phần trăm. Hiển nhiên là cô cũng đã sớm chú ý đến Tiêu Tú Trân từ nãy đến giờ cứ nhìn mình chằm chằm, liền nói:

- Học khoa nào?

- Em cũng học khoa sinh vật, em ở lớp ba nên chắc chị không biết em đâu. Chị dâu, chị giỏi thật đấy... Em không nghĩ chị lại là trạng nguyên được Giáo sư Chung đích thân mời đến.

- Nhìn có hiểu không?

Tiêu Tú Trân đơn thuần chỉ là thích cây cối và động vật nên mới chọn khoa sinh vật thôi, còn hỏi cô ấy có thích chuyên về một khái niệm nào đó hay không... Thì câu trả lời là không. Nên khi được Lạc Vô Song hỏi thì cô ấy liền gãi đầu một cái, nói:

- Không ạ. Em chỉ thấy chị rất giỏi thôi, đúng là thiên tài.

Mặc dù Lạc Vô Song cũng không biết lời này của Tiêu Tú Trân là thật hay đùa, nhưng sau đó cô cũng có giảng qua một chút về những gì cô đang làm. Vừa nghe thấy thì hai mắt Tiêu Tú Trân cũng sáng lên không ít, đôi mắt long lanh của cô ấy liền hướng về phía của Lạc Vô Song... Quả nhiên là người hợp với tên, Vô Song, người chị dâu này đúng là quá tuyệt vời.



- Nhớ cho kĩ những gì vừa rồi tôi nói, bài kiểm tra sắp tới của cô sẽ có.

- Chị dám chắc vậy sao? Giáo sư Phùng đâu có dễ dãi như vậy chứ. Bình thường anh ta lúc nào cũng làm khó sinh viên bọn em.

Nghe vậy thì Lạc Vô Song cũng chỉ nghiêng đầu một chút, rồi nhìn Tiêu Tú Trân nói:

- Phùng Dĩ Nguyên là chuyên về nghiên cứu, giáo sư này cũng chỉ mới hai mươi tám tuổi, không phải làm khó, mà đơn thuần là anh ta chưa biết cách truyền đạt thông tin thôi. Sau này có gì không hiểu thì cứ tìm tôi, đừng khách sáo.

Có lẽ từ khi vào Tiêu gia đến giờ thì câu này là một câu dài nhất của Lạc Vô Song đó, đương nhiên Tiêu Tú Trân giống như là vớt vát được một cọng rơm cứu sinh, cô ấy liền vui sướng mà nhảy cẫng lên, tuy nhiên thì Lạc Vô Song lại nói:

- Nghe cho kĩ, là giảng lại, không phải giúp cô ra đáp án, biết chưa?

- Em biết rồi chị dâu, chị là phúc tinh của em.

Sau đó thì Tiêu Tú Trân cũng chuẩn bị lên phòng để xem lại bài học. Hiển nhiên là từ nãy đến giờ mọi chuyện xảy ra ở dưới nhà đều được Tiêu Thái Cẩn và Hồng Tú Vy nhìn thấy, hai người họ cũng chỉ đưa mắt nhìn nhau rồi mỉm cười, phải biết rằng Tiêu Tú Trân là tiểu thư nhà họ Tiêu, từ nhỏ lớn lên trong nhung lụa, trước giờ chỉ có người khác cúi đầu với con bé, hôm nay người con dâu này chưa cần một ngày đã có thể khuất phục rồi, đúng là rất có tài.

- Xem ra lần này nhà chúng ta lấy được báu vật rồi.

- Nhưng nói sao thì Vô Song cũng là sinh viên khoa sinh vật, chuyên môn của nó cũng không giúp gì cho tập đoàn Tiêu thị chúng ta.

Hồng Tú Vy đương nhiên biết rồi, chỉ là chuyện cô chọn khoa cũng đã qua được mấy năm rồi, nếu bắt Lạc Vô Song chọn lại thì e rằng cô sẽ không chấp nhận đâu. Thôi thì cứ từ từ xem sao đã.



[...]

Buổi trưa, trong khi Tiêu Tú Trân đã đi học thì Lạc Vô Song vẫn còn ung dung ngồi ở nhà và ăn cơm, hiển nhiên thì thanh niên mới lấy vợ Tiêu Uẩn cũng về nhà dùng cơm, nhìn thấy cô tập trung ăn cơm thì anh cũng không có ý gì, chỉ là đột nhiên anh lại nói:

- Buổi chiều khi em nào đi học?

- Bốn giờ.

- Bao giờ về?

- Sáu giờ.

- Khi em về tôi sẽ đón em.

Mặc dù Lạc Vô Song không biết ý của Tiêu Uẩn là gì, nhưng cũng vẫn gật đầu. Dù sao thì cô cũng tiếp tục dùng cơm, ăn xong thì trực tiếp ôm máy tính đi lên phòng. Cuộc trò chuyện của vợ chồng mới cưới này cứ như là người dưng nước lã ấy chứ, Hồng Tú Vy biết hiện tại hai đứa vẫn chưa hòa hợp, nhưng hy vọng rằng ở tương lai sẽ có thể tìm thấy tiếng nói chung từ cả hai phía.

Còn về Tiêu Uẩn thì lại cảm thấy ngoại trừ những gì anh điều tra được thì cô vợ này vẫn còn giấu anh cái gì đó, có lẽ là vì có chút tò mò nên anh không giấu được sự phấn khích khi muốn tìm thấy bí mật của cô. Khi anh nghe đến chuyện Lạc Vô Song đã giảng bài cho Tiêu Tú Trân thì anh đã rất ngạc nhiên rồi, vì theo như anh quan sát thì Lạc Vô Song không chỉ biết giảng bài, mà còn là ở một cấp bậc khác với sinh viên nữa kìa... Lẽ nào cô vợ này chính là Giáo sư trẻ tuổi mà Chung Tẫn Hoa thường nhắc đến với cái tên Ellie?

Nhưng rồi sau đó anh liền gạt bỏ suy nghĩ đó, dù sao thì Lạc Vô Song chỉ mới có hai mươi tuổi, làm sao có thể là giáo sư được chứ. Chắc là do anh đa nghi quá thôi.

#Yu~