Cô Vợ Trẻ Con Của Lăng Thiếu Bá Đạo

Chương 60: Thích mềm không thích cứng




Editor: TiêuKhang

Lần đầu tiên ở trước mặt anh cô nói chuyện bằng giọng nghêm túc, trên mặt còn có vẻ tuyệt vọng và đau khổ khiến cho trái tim anh chợt đau nhói khó hiểu, đặc biệt là cái câu kia: Cô nói không thích anh khiến cho lòng anh nổi lên sự hờn ghen vô cớ.

"Ly hôn? Em hãy nên từ bỏ ý niệm này đi! Nếu em đã gả cho Lăng Bắc Hàn anh rồi, thì cả đời này đừng hòng nghĩ tới việc ly hôn!” Anh rống lên trừng mắt nhìn cô nói.

Thái độ ngang ngượng, mặt mày lạnh lùng cùng với lời nói hung ác nhẫn tâm thực sự đã khiến cho Úc Tử Duyệt thấy hơi sờ sợ, sợ anh nổ một phát súng bắn chết mình!

"Tôi.....Tôi nói đùa chút thôi, anh, anh đừng giận.” Thôi được, mình lại nhụt chí chịu thua rồi, hoàn toàn là bị cái bộ dáng muốn giết người kia của anh ta ép bức, cô giơ bàn tay nhỏ bé lên đầu hàng nói.

Cô cũng phát hiện ra một điều, Lăng Bắc Hàn này là một người thích mềm không thích cứng. Anh hùng không ngại thiệt thòi trước mắt, chuyện ly hôn sau này hãy nghĩ cách vậy!

Quả nhiên, thái độ của anh hòa hoãn lại đôi chút, "Cho em thời gian mười phút để rửa mặt, sau đó đi làm điểm tâm!” Anh uy nghiêm nhìn tới đồng hồ trên cổ tay nói với cô như ra lệnh.



Tên lính thúi! Lại ra lệnh ình! Còn bảo mình làm điểm tâm? Đó giờ mình chỉ biết phụ trách xem món ăn đó có ngon hay không thôi!

Bề ngoài thì Úc Tử Duyệt không có phản kháng nhưng trong lòng lại buồn bực thầm nói, nhưng ngay lập tức ánh mắt xoay tròn, trong đầu chợt nảy ra một ý đồ xấu xa.


Vội vàng đứng dậy chạy ra cửa, hạ thể vẫn còn hơi đau nhức âm ỉ, nhớ tới sự đòi hỏi vô độ điên cuồng của anh vào đêm qua, cùng với cảm giác bay bổng như lên tiên lúc sau cùng của mình, khuôn mặt nhỏ nhắn tức khắc đỏ bừng lên.

Cô nhớ hình như anh còn bế cô đi vào phòng tắm để tắm lại, cái loại cảm giác được bàn tay to lớn của anh sờ soạng khắp người....Ối…...

Ối trời! Úc Tử Duyệt! Đầu mày có não hay không đấy?

Cô đứng trước cửa tủ quần áo trong phòng ngủ của họ, vô cùng giận bản thân mình! Lấy ra một bộ đồ trong valy từ nhà mang đến, thay xong xoay người lại ngắm nhìn căn phòng ngủ một vòng, đống nôn mửa bừa bãi tối qua của cô đã được dọn dẹp sạch sẽ, trên vách tường ở đầu giường có treo một khung hình mang phong cách Châu Âu, là ảnh cưới của mình và anh ta......Mình thực sự đã kết hôn, lấy một người quân nhân mà mình không hề yêu......


Tại phòng khách, trái tim Lăng Bắc Hàn thoáng ấm áp khi nhìn thấy vết máu đỏ sậm trên tấm drap giường. Anh tự nhận bản thân mình không phải loại đàn ông cổ hủ coi trọng trinh tiết! Nhưng cũng không có người đàn ông nào mà không thích phần thưởng ngoài mức quy định này cả, đúng không?

Anh gom lại tấm drap giường, đi thẳng tới phòng tắm ném vào bồn tắm, mở nước xong ngồi xổm người xuống tự mình vò giặt nó.

Úc Tử Duyệt đi tới toilet để rửa mặt thì nhìn thấy hình ảnh này, "Sao không dùng máy để giặt hả?” Cô vừa gạt kem đánh răng ra vừa hỏi.

"Có tấm drap giường không cần phiền phức thế, đánh răng rửa mặt nhanh lên rồi đi nấu ăn đi!” Anh cúi đầu trầm giọng ra lệnh. Nhưng Úc Tử Duyệt đâu nhìn thấy được khuôn mặt Lăng Bắc Hàn vừa đỏ vừa vò nhẹ chà chà vết màu hồng kia.


Úc Tử Duyệt nguýt anh một cái rồi vội vã đánh răng rửa mặt, sau đó đi tới nhà bếp.

Đến phòng bếp, đầu tiên Úc Tử Duyệt lấy một cái chảo đặt lên bếp gas sau đó bật lửa, "Tên lính thối! Tôi sẽ cho anh nếm thử tài nghệ làm trứng ốp lếp của bổn cô nương!” Cô lầm bầm lí nhí trong miệng, lấy ra một quả trứng gà gõ mạnh cái tách lên bàn bếp.


"Úi…." Sao lại thế này?

Nhìn nước trứng màu vàng chảy ra mặt bàn, lúc Úc Tử Duyệt đang vô cùng thất vọng thì lại thấy trong chảo đang bốc khói nghi ngút, không phải sắp phát nổ chứ? Úc Tử Duyệt bị dọa sợ vội vàng bước lên dập lửa, tay chân quýnh quáng lại sơ ý làm mớ gia vị ngã trái ngã phải.

Lăng Bắc Hàn phơi tấm drap giường xong đi vào phòng ăn thì thấy trên bàn trống trơn bóng loáng!

Còn phòng bếp ngược lại thì loạn còn hơn so với chiến trường! Nước trứng vàng sệt chảy dài trên mặt bàn, trên đất còn có một quả bị rơi bể nát, gia vị đồ làm bếp cũng ngã ngửa tứ tung văng bể khắp nơi.

Thấy Lăng Bắc Hàn đi vào, trong lòng Úc Tử Duyệt thầm run, chẳng lẽ “tên lính thối” này lại muốn phạt mình?