Có Vương Gia Mới Dám Lớn Tiếng

Chương 1-1: Mở đầu




Thời Đại Đường, khi Lý Thế Dân đăng cơ Hoàng đế,Trưởng Tôn hoàng hậu được sủng ái sinh hạ được ba nhi tử xuất sắc.

Con trưởng Lý Lan Tĩnh, có một thân võ nghệ cùng tài trí kiệt xuất, có tài thiện xạ, cá tính trầm ổn , sau phong Trị quốc Tương Vương.

Con thứ Lý Lan Khang, là một tài tử tài hoa hơn người, cá tính ôn hòa nho nhã, đối với đại ca thì tôn kính, đối với tiểu đệ không câu nệ phép tắc, sau phong Định quốc Tương Vương.

Con út Lý Lan Ngọc, là một người thần bí, rất ít người biết chuyện của hắn, chỉ biết là thân thể của hắn không tốt, thời gian dài đều ở trong phủ không ra ngoài, sau phong An quốc Tương Vương.

Ba người đều có một đặc điểm chung ── là đều vô cùng tuấn mỹ, so với nữ nhân còn xinh đẹp hơn.

Lúc ấy dân gian có truyền thuyết, nam nhân có vẻ ngoài như nữ nhân là họa loạn thế , nhưng ba vị hoàng tử này lại có năng lực xuất sắc vượt qua vẻ bề ngoài mỹ mạo, quan trọng hơn là bọn họ rất được hoàng thượng cùng hoàng hậu yêu thương.

Vào yến tiệc mừng sinh nhật hoàng hậu , ba vị Vương gia đều mặc trang phục vô cùng hoa lệ, chuẩn bị lễ vật trân quý đến chúc mừng, đi vào hậu hoa viên thì lại phát hiện một vật thể kì quái đang phát sáng.

Ba người sau khi nhìn chăm chú, liền tò mò tới gần ──

Đột nhiên, một trận hào quang chói mắt bao trùm ba người, không bao lâu hết thảy khôi phục lại bình thường, giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra, nhưng mà trong hậu hoa viên đã không còn thấy bóng dáng ba người.

Trưởng Tôn hoàng hậu bởi vì bi thương quá độ, sau khi bệnh nặng khỏi hẳn, cư nhiên hoàn toàn quên chính mình từng có ba nhi tử mĩ lệ, mà Lý Thế Dân yêu vợ cũng không nhắc lại chuyện này.

Ba hoàng tử xuất sắc theo năm tháng dần dần bị lãng quên. . . . . .