Con Gái Quốc Dân Ba Tuổi Rưỡi

Chương 3: A, em gái




Editor: Mầm

"Trời đất ơi, tiểu tổ tông ơi, nãy giờ con chạy đi đâu thế!"

Ngay lúc Cố Tuế Tuế đang phân vân trong lòng có nên ăn hết viên kẹo cuối cùng mà chị gái cho không hay là nên để dành lại cho mẹ, thì nhân viên công tác vội vàng tìm đến.

Lần này bé không dám để những khóm hoa dại trong góc thu hút mình nữa mà đàng hoàng đi theo sau nhân viên công tác, đi tới phòng hoá trang mà đoàn làm phim chuẩn bị cho bọn họ.

Cố Tuế Tuế trời sinh tính thích chưng diện, đối với tất cả những việc sẽ làm mình đẹp hơn đều cảm thấy rất hứng thú, bé ngồi ở trên ghế đôi mắt tha thiết mong chờ nhìn vào trong gương, để mặc cho chị gái đứng bên cạnh trang điểm thay đồ cho bé.

Trẻ con da mặt rất tốt không nhìn thấy một lỗ chân lông nào, da dẻ hồng hào, khuôn mặt nhỏ nhắn này nếu trang điểm quá nhiều thì trái lại cũng không tốt. Thợ trang điểm căn cứ vào đặc điểm của nhân vật, chỉ đơn giản cài cho cô bé vài món trang sức trang nhã, thuần thục chia tóc ra làm hai rồi búi thành kiểu tóc củ tỏi, lại kéo một lọn tóc nhỏ hai bên mái để rủ xuống tự nhiên.

Cố Tuế Tuế bình thường vốn đã xinh đẹp, trải qua quá trình trang điểm một phen khuôn mặt càng trở nên non mềm như nước nhìn qua cứ tưởng chừng như chỉ bóp một cái cũng có thể vỡ, hai bên má còn như ẩn như hiện má lúm đồng tiền nho nhỏ khiến người ta nhìn đến tâm cũng muốn tan chảy.

A a a!! Đoàn làm phim từ nơi nào tìm được cô bé này vậy, dáng vẻ cũng đáng yêu quá đi!!!

Thợ trang điểm Tôn Hồng của bộ điện ảnh《Ẩn Nấp》mắt lấp lánh nhìn tiểu công chúa do chính tay mình tạo ra, hận không thể đem điện thoại ra chụp mấy tấm ảnh lưu lại.

#nhìn liền khiến người ta muốn sinh ngay một đứa con gái#

Tôn Hồng không chỉ là một nhan khống* ngầm mà còn đồng thời là fan hâm mộ của bộ tiểu thuyết《Ẩn Nấp》.

(Nhan khống: có nghĩa là "cuồng" trai xinh gái đẹp, tương tự "thủ khống" là thích ngắm bàn tay, "thanh khống" là thích nghe giọng nói của người khác)

Tiểu thuyết《Ẩn Nấp》khi được chuyển thể thành phim thì ngoại trừ phần diễn nhiều nhất của nam nữ chính ra, các fan nguyên tác có lẽ để ý nhất chính là vai diễn tiểu công chúa vong quốc Lệ Nhã hơn ai khác.

Đặc biệt là phân đoạn tiểu công chúa chết đi trong tiểu thuyết, thật sự là đâm thẳng vào trái tim của người đọc khiến người ta đọc truyện một lần lại muốn khóc một lần.

Mà cái chết ấy đối với nam chính mà nói chính là một tin dữ. Chỉ trong một đêm mà nước mất nhà tan, ngay cả việc phụ mẫu lúc lâm chung giao phó muội muội cho mình mà nam chính cũng không thể chiếu cố tốt. Đó là thân nhân duy nhất còn lại của nam chính trên thế giới này.

Việc muội muội chết như một cọng rơm cuối cùng đè chết lạc đà*, khiến nam chính triệt để hắc hoá, anh đổi tên đổi họ, lẫn vào trận doanh của quân địch, nằm gai nếm mật** mấy năm, tự tay đâm chết kẻ thù, đem tất cả những người khiến bọn họ nước mất nhà tan giết sạch.

- Editor: Mầm -

(Cọng rơm cuối cùng đè chết con lạc đà: Có một con lạc đà già làm việc chăm chỉ mỗi ngày, có một lần chủ nhân muốn thử xem con lạc đà già có thể mang tối đa bao nhiêu hàng hóa, thế nên không ngừng tăng, không ngừng tăng, thế nhưng lạc đà già vẫn không quỵ, cuối cùng chủ nhân muốn coi khả năng đã đến cực hạn chưa, liền nhẹ nhàng đặt một cọng rơm trên lưng nó, không ngờ một cọng rơm này làm lạc đà quỵ xuống. Ý câu ngụ ngôn này muốn nói sự việc đã đến giới hạn, chỉ cần tăng từ từ những nhân tố nhỏ xíu cũng sẽ dẫn đến sụp đổ.

Nằm gai nếm mật: nằm trên gai nhọn, nếm mật đắng để tự đầy ải thân mình nhằm nuôi chí phục thù. Ý nói chịu đựng mọi gian khổ để mưu việc lớn.)

Là fan nguyên tác Tôn Hồng vốn còn lo lắng đoàn làm phim sẽ không tìm được diễn viên phù hợp với nhân vật này, hôm nay nhìn thấy rồi thì phát hiện Trần đạo tuyển diễn viên rất tốt.

Nếu như bản thân cũng có một muội muội ngây thơ đáng yêu như vậy, khẳng định cũng sẽ đem nàng ẩy sủng trong lòng bàn tay. Ai gây chuyện với muội ấy, thì cho dù có chạy đến chân trời góc biển cũng phải để cho bọn họ nợ máu trả bằng máu.

...

Lần này nam chính đóng phim cùng Cố Tuế Tuế là nam diễn viên Lục Trì.

Lục Trì hiện đang là sinh viên năm ba của học viện Điện ảnh và Truyền hình ở đế đô. Năm 16 tuổi anh tham gia bộ phim điện ảnh đầu tiên, đóng vai nam số 2 thâm tình không hối hận, bắt đầu từ vai diễn đó mà nổi tiếng, sau này tiếp tục góp mặt trong các bộ phim khác nhận được rất nhiều sự yêu mến của khán giả thu được không ít fan hâm mộ.

Học viện đế đô không cho sinh viên năm nhất, năm hai ra ngoài đóng phim cho nên bộ phim《Ẩn Nấp》lần này là bộ phim đầu tiên mà Lục Trì nhận kể từ khi lên đại học. Mà《Ẩn Nấp》lại là bộ đại nam chủ, có thể giành được vai nam chính lần này đã nói lên thực lực của anh ấy không tệ.

"Xin chào, em gái nhỏ." Lục Trì vì suy nghĩ cho người bạn nhỏ tuổi trước mặt này nên cố ý ngồi xổm xuống, cười híp mắt lên tiếng chào hỏi cô bé.

Khuôn mặt của Lục Trì dù không phải dạng tiểu sinh mặt trắng nhỏ lưu hành hiện nay nhưng anh ấy lại có một khuôn mặt rất dễ nhận biết, mày kiếm mắt sáng đôi môi mỏng, các đường nét trên khuôn mặt của anh ấy rất lập thể.

Lục Trì đã thay xong quần áo, mặc lên người một bộ trang phục cổ trang màu đen, tướng mạo tuấn dật, tràn đầy cảm giác thiếu niên. Đây là phục trang lúc nam chính còn chưa hắc hoá nên cho người ta cảm giác rất ung dung tự tại không bị ràng buộc.

Cho dù anh vào nghề cũng đã được năm năm, nhưng việc đối diễn cùng với đứa bé nhỏ cỡ này với anh mà nói cũng là lần đầu. Lục Trì có chút đau đầu, thậm chí cũng đã chuẩn bị xong tâm lý phải NG* rất nhiều lần.

(NG: no good, ở đây có nghĩa là cảnh quay hỏng cần phải quay lại.)

"Chào anh trai ạ." Cố Tuế Tuế ngẩng đầu lên phát hiện người nói chuyện với mình là một anh trai nhìn vô cùng đẹp mắt, vai rộng chân dài, bé nở nụ cười tươi sáng hướng về phía anh trai, thanh âm mềm nhũn.

Anh trai này thật là đẹp trai nha (/≧▽≦/)~

Làm diễn viên thật là tốt, mỗi ngày đều có thể ngắm các anh trai chị gái có giá trị nhan sắc rất cao.

Thấy cô bé không khóc không nháo, bộ dạng nhìn cũng rất khôn khéo. Lục Trì không khỏi thở phào nhẹ nhõm, nói chuyện càng ôn hoà hơn: "Lát nữa quay phim em đừng khẩn trương nha, diễn bộ dạng lúc bình thường vậy là tốt rồi."

Thôi kệ, NG thì NG đi, hôm nay chẳng qua là kết thúc công việc trễ mấy tiếng thôi. Suy cho cùng... ai có thể sừng sộ lên với một cô bé phấn điêu ngọc trác như vậy chứ!

Cảnh quay đầu tiên của Cố Tuế Tuế là ở hoàng cung, đập bảng phim cảnh thứ nhất. - Truyện chỉ được đăng duy nhất tại wattpad @mamluoi -

Tiểu công chúa vô tư hồn nhiên thả diều dưới sự chăm sóc của đông đảo cung nữ trong cung, tiếng cười như chuông bạc truyền khắp hoàng cung.

Hoàng đế Trần quốc cả đời chỉ lấy mỗi mình Hoàng hậu, vợ chồng ân ái, có mang một trai một gái, một nhà bốn người trôi qua cuộc sống đầm ấm hạnh phúc.

Thế mà, ba tháng sau, Sở quốc phái ra hai mười vạn đại quân tiến đánh Trần quốc, quân Sở một đường xuôi theo phía nam như vào chỗ không người, Trần quốc thất thủ mấy tòa thành trì. Theo lý thuyết Trần quốc cùng Sở quốc thực lực không phân cao thấp, đáng lẽ sẽ không thất thủ nhanh như vậy mới đúng, nhưng vì không ngờ sẽ xuất hiện phản đồ bên cạnh mình nên không kịp ngăn cản hắn đem bản đồ phòng thủ thành chắp tay bán cho quân địch.

Đến thời điểm tình thế đã không còn cách nào xoay chuyển, hai người Đế Hậu chỉ kịp vội vội vàng vàng đưa một đôi nhi nữ ra khỏi cung nhưng còn bản thân họ thì lại cùng toàn bộ hoàng cung táng thân biển lửa.

Cảnh quay đầu tiên cơ bản không có lời thoại gì, nhân viên công tác đem nội dung chủ yếu nói một lần với Cố Tuế Tuế, bé liền ghi nhớ toàn bộ.

Mà người đóng vai cung nữ bạn chơi với tiểu công chúa, chính là chọn lựa từ trong đám con nít đi cùng với cô bé đến phim trường lần này, mỗi đứa trong đám đều lớn tuổi hơn Cố Tuế Tuế rất nhiều.

"Trong các con ai giỏi thả diều?" Ở bên khác, Lý Phú Quý người phụ trách công tác điều phối công việc vào lúc này hỏi những đứa bé đó một câu.

Mọi người liếc nhìn nhau, trong ánh mắt mỗi đứa rõ ràng đều mang chút mờ mịt, ai cũng không biết.

Ngay lúc Lý Phú Quý cau mày, một cô bé diện mạo thanh tú chủ động đứng dậy: "Chú ơi, con biết thả diều, trước kia thời điểm tan học con hay dẫn em gái ra ngoài chơi."

Lý Phú Quý gật đầu: "Được, vậy đợi lát nữa con lên diễn đi."

Trên mặt Tô Úc Thanh nở nụ cười nhàn nhạt, kì thực trong lòng cũng không có bất kỳ cảm xúc phấn chấn hay háo hức gì.

Còn việc mới vừa rồi cô nói có mang em gái đi thả diều... Đó đương nhiên là giả.

A, em gái.

Tô Úc Thanh quả thật là có một cô em gái, bất quá chỉ là cô em gái này là con gái chồng trước của mẹ kế. Đời trước cô xem em ấy thành em gái ruột của mình, móc tim móc phổi đốt tốt với cô em gái đó, có thứ gì tốt cũng để lại cho em ấy.

Nhưng kết quả thế nào? Cô em gái tiện nghi này không những cướp đi vai diễn thuộc về cô mà còn cướp đi cả bạn trai của cô.

Vừa nghĩ tới hai người đó đã phát sinh hoạt động trên giường, Tô Úc Thanh chỉ cảm thấy một trận buồn nôn muốn ói.

Cô nâng lên hai tròng mắt, lạnh lùng nhìn chằm chằm cô bé nào đó ngồi cách đó không xa, trong đôi mắt đen chợt lóe lên cảm xúc ưu tư khiến người khác sợ hãi, trong chớp mắt lại ẩn giấu rất tốt.

Cũng trong lúc đó, Cố Tuế Tuế đang ôm một bình nước hoạt hình uống nước cho thấm giọng, chợt nhận ra cái gì đó, cũng ngẩng đầu lên nhìn về hướng có nhiều người tụ tập nhìn một cái.

Ô, bé mới vừa cảm giác được một tia nồng đậm ác ý, hình như là hướng về phía mình mà tới, lại giống như không phải.

... Thật là kỳ lạ.

________

Tác giả có lời muốn nói: *hệ chữa trị Tiểu Điềm văn, thật ra nữ chính rất được mọi người cưng chiều.

24.05.2022