Hành tẩu giang hồ bao năm như vậy, Sở Hưu làm không ít chuyện phá gia diệt môn, nhưng đây là lần duy nhất có người thò đầu ra cho y diệt môn, giết tới mức không còn ai chạy thoát.
Mấy ngày sau khi chuyện này kết thúc, tin tức Viên Thiên Phóng bỏ mạng mới lan truyền.
Thật ra lúc Sở Hưu liên thủ với Hư Độ vây công Viên Thiên Phóng có động tĩnh quá lớn, rất nhiều xung quanh chứng kiến.
Có điều thấy thì thấy, uy thế đó quá cường đại, không ai dám tới quan sát trận chiến này, cho nên cũng có thể nói là không có người chứng kiến.
Mãi tới khi Phong Mãn Lâu công bố tin tức này, bên Đại Quang Minh Tự cũng không phản bác, lúc này mọi người mới biết Viên Thiên Phóng đã chết, chết trong tay Hư Độ thủ tọa Không Chấp Thiền Đường của Đại Quang Minh Tự.
Chuyện này cũng khiến nhiều người cảm khái, thủ tọa Tam Đại Thiền Đường quả nhiên bất phàm, không ai tầm thường.
Tin tức này do Phong Mãn Lâu lan truyền, nói chính xác là Lộ Du lan truyền theo ý Sở Hưu, cũng coi như Sở Hưu đưa cho Lộ Du một tin tức lớn. Tuy việc này không khiến hắn trở thành lâu chủ phân lâu ở Bắc Yên nhưng ít nhất cũng có thể khiến hắn trở thành quản sự khu vực lớn một chút.
Có điều tin này đã do Sở Hưu tung ra, vậy trong đó chắc chắn đã bị động tay động chân.
Trong phiên bản của Phong Mãn Lâu, Đại Quang Minh Tự hận Viên Thiên Phóng giết đệ tử Đại Quang Minh Tự đồng thời làm xằng làm bậy trên đất Bắc Yên khuấy đảo khiến giang hồ không được yên bình. Cho nên Đại Quang Minh Tự lòng đầy căm phẫn phái Hư Độ chặn đường giết chết Viên Thiên Phóng.
Đương nhiên trong chuyện này cũng có Sở Hưu xuất hiện, chiêu thức Diệt Tam Liên Thành Tiễn y thi triển quả thật quá bắt mắt.
Chỉ có điều trong câu chuyện này Sở Hưu chỉ là người qua đường. Sau khi Viên Thiên Phóng bị giết y mới xuất hiện, chỉ bắn ra một mũi tên, sau đó phát hiện không làm gì được Hư Độ chỉ có thể để hắn đi khỏi.
Sở Hưu đã không để ý tới hư danh này, cho nên y rất sảng khoái giao hết chiến tích cho Hư Độ.
Dùng cảnh giới Võ Đạo Chân Đan giết chết cường giả Chân Hỏa Luyện Thần, đồng thời còn đỡ một chiêu Diệt Tam Liên Thành Tiễn của Sở Hưu, Hư Độ dùng chiến tích này trực tiếp bước lên hạng mười Phong Vân Bảng; trở thành người thứ hai sau Trần Thanh Đế chưa tới cảnh giới Chân Hỏa Luyện Thần đã bước lên mười hạng đầu.
Sau khi xử lý xong đám đồ tử đồ tôn của Viên Thiên Phóng, Mai Khinh Liên trở lại Trấn Võ Đường, lúc này Sở Hưu cũng đã dưỡng thương gần xong, bồi bổ lại tiêu hao của bản thân.
Lúc này Mai Khinh Liên không có vẻ hưng phấn gì, ngược lại lo lắng hỏi: “Nghe ta nói này, lần này ngươi chơi lớn quá đấy. Còn dám liên thủ với hòa thượng Đại Quang Minh Tự giết Viên Thiên Phóng, sau này biết trả lời thế nào với nhánh Ẩn Ma? Cho dù là Ngụy lão cũng chẳng gánh nổi chuyện lớn như vậy.”
Sở Hưu thản nhiên nói: “Sai rồi, là Hư Độ giết Viên Thiên Phóng, không phải ta giết Viên Thiên Phóng, sao ta phải lo?”
Mai Khinh Liên cau mày nói: “Chuyện lần này ngươi làm quá rõ ràng, ngươi ghĩ bọn họ sẽ tin ư?”
Sở Hưu nhún vai nói: “Chứng cứ đâu? Viên Thiên Phóng đã bị giết tới mức không còn cả tro cốt, không có chứng cứ.”
“Nhưng bên Hư Độ thì sao? Chúng ta có thể giữ bí mật cho ngươi, nhưng ngươi có chắc bên Đại Quang Minh Tự sẽ giữ bí mật giúp ngươi không?”
Sở Hưu cười lạnh một tiếng nói: “Vậy càng dễ giải thích, Đại Quang Minh Tự là người ngoài, bọn họ chắc chắn càng muốn nhánh Ẩn Ma chúng ta tự giết lẫn nhau, cho nên đó chỉ là lời đồn, là vu khống! Sao nào, chẳng lẽ bọn họ không tin ‘người phe mình’ là ta, lại nhất quyết nghe theo đám lừa trọc kia chắc?”
Nỗi lo của Mai Khinh Liên không phải không có lý, chuyện này thật sự quá lớn.
Giờ nhánh Ẩn Ma không có cường giả chí cường Thiên Địa Thông Huyền, những cường giả Chân Hỏa Luyện Thần chính là người chống đỡ cho toàn bộ nhánh Ẩn Ma.
Giờ một cây cột chống lại sụp mất, nghe nói còn chết trong tay Đại Quang Minh Tự, làm sao không chấn động cho được?
Huống chi Viên Thiên Phóng có chết trong ta Hư Độ hay không vẫn là một ẩn số.
Đúng như Mai Khinh Liên đã nói, mặc dù Viên Thiên Phóng chết không toàn thây, có điều chuyện này có rất nhiều điểm đáng ngờ, khó mà khiến người ta tin tưởng.
Bên này Sở Hưu vừa trở mặt kết thù kết oán với Viên Thiên Phóng, kết quả Viên Thiên Phóng nhanh chóng bị giết. Sở Hưu còn gióng trống khua chiêng giết chóc đồ tử đồ tôn của Viên Thiên Phóng, nếu nói chuyện này không liên quan tới Sở Hưu, ai mà tin được?
Cho nên sau khi biết chuyện này, nhánh Ẩn Ma lập tức triệu tập Sở Hưu và Mai Khinh Liên về Đông Tề tụ họp.
Trên danh nghĩa là hỏi thăm tỉ mỉ mọi chuyện nhưng thực tế lại mang ý nghĩa thẩm vấn nhiều hơn.
Lần này cuộc họp được bố trí tại một cứ điểm bí mật gần Đại Lương Thành của Đông Tề, Sở Hưu cùng Mai Khinh Liên đi gần một tháng, không hề nghỉ ngơi mới tới được Đại Lương Thành.
Sở Hưu cũng Mai Khinh Liên gấp gáp như vậy là vì muốn gặp Ngụy Thư Nhai. Có điều mọi chuyện có vẻ đã thay đổi, người khác trong nhánh Ẩn Ma đề phòng Ngụy Thư Nhai nói gì với Sở Hưu cho nên cố ý phái người canh giữ quanh Đại Lương Thành. Sở Hưu và Mai Khinh Liên vừa xuất hiện đã có người mời đi.
Trong đại điện của cứ điểm bí mật dưới lòng đất, mấy vị đại lão của nhánh Ẩn Ma đã tề tụ. Sở Hưu thấy Ngụy Thư Nhai cùng vài người khác, không tới đủ như lúc Đại chiến chính ma.
Có điều chuyện này cũng rất bình thường, Viên Thiên Phóng chết chỉ là vấn đề cá nhân, còn chuyện lần trước là đại sự ảnh hưởng tới thế cục toàn bộ giang hồ, đương nhiên phải cẩn thận hơn.
Ngụy Thư Nhai nhìn Sở Hưu, gương mặt không chút biểu cảm, không nhìn ra vui hay giận.
Ai cũng biết quan hệ giữa hắn và Sở Hưu cho nên trong trường hợp này trừ phi tới thời khắc mấu chốt, bằng không hắn không thích hợp ra mặt phát biểu ý kiến.
Lúc này một đại lão của nhánh Ẩn Ma toàn thân bao phủ trong áo choàng đen trầm giọng nói: “Sở Hưu, ta tin ngươi cũng biết mục đích chúng ta gọi ngươi tới đây.
Viên Thiên Phóng chết rồi, ngươi có gì để nói?”
Sở Hưu lạnh nhạt nói: “Phong Mãn Lâu đã lan truyền tin tức, ta còn gì để nói?”
“Tin tức của Phong Mãn Lâu là chuyện Phong Mãn Lâu, sao ta vẫn thấy trong chuyện này có điểm không đúng? Đại Quang Minh Tự chắc chắn phải biết Viên Thiên Phóng là một trong những người chấp chưởng của nhánh Ẩn Ma chúng ta, bọn họ hao hết tâm sức giết chết Viên Thiên Phóng có mưu đồ gì?”
Sở Hưu đột nhiên cười hai tiếng nói: “Chư vị muốn nghe lời nói thật hay nói dối?”
Đại lão nhánh Ẩn Ma cau mày nói: “Đương nhiên là nói thật rồi!”
“Lời nói thật có phần bất kính với Viên tiền bối, chư vị có chắc là muốn nghe không?”
“Đương nhiên muốn nghe!”
Sở Hưu hừ khẽ một tiếng nói: “Đã vậy chư vị đừng trách ta nói chuyện khó nghe. Viên Thiên Phóng bị giết rõ là đáng đời!
Ta biết chư vị nghi ngờ ta động tay động chân trong chuyện này, vì ta vốn có thù oán với Viên Thiên Phóng.
Nhưng chư vị cứ nhìn thử những việc Viên Thiên Phóng làm ở Bắc Yên đi, rõ ràng là hắn đang khiêu khích giới hạn cuối cùng của Đại Quang Minh Tự.