Côn Luân Ma Chủ

Chương 1124. Bất luận thắng thua, chỉ nhìn thành bại




Năng lực khống chế khí huyết của Huyết Thần Ma Công đã đạt tới cực hạn, với khí huyết của bất cứ ai cũng vậy.

Chỉ hấp thu một giọt máu tươi thôi, Sở Hưu đã lập tức hiểu ra tình hình của Bộ Thiên Nam rốt cuộc ra sao.

Chẳng trách mọi người trong giang hồ đều gọi hắn là tên điên. Chẳng trách lần trước Bộ Thiên Nam chạy tới Đại Quang Minh Tự, rõ ràng thực lực Hư Vân mạnh hơn hắn rất nhiều lại không giết hắn. Nguyên nhân thật sự là vì bọn họ sợ ép Bộ Thiên Nam tới phát điên, tạo ra một con quái vật tà ma chân chính!

Con đường võ đạo mặc dù rất thường dựa vào ngoại vật, thậm chí ngày bình thường mọi người tu luyện đều phải dùng đan dược, cũng coi như ngoại vật. Thế nhưng đối với những lực lượng không phải do bản thân tu luyện ra, mọi người đều cực kỳ cẩn thận.

Như Diệp Thiên Tà, nuốt nội đan Huyết Giao tu luyện công pháp yêu thú đã là cực kỳ to gan lớn mật.

Nhưng Bộ Thiên Nam lại khác, đây đã không phải là to gan, rõ ràng là điên cuồng.

Ngày trước không phải hắn luyện hóa giọt máy Thanh Long kia mà là dung hợp, truy bản tố nguyên, khiến giọt máu Thanh Long kia đồng hóa chính hắn.

Nói đơn giản hơn, Bộ Thiên Nam không ngờ lại muốn dùng giọt máu Thanh Long kia biến bản thân thành thân thể Thanh Long chân chính!

Chuyện này đừng nói tới làm, chỉ suy nghĩ thôi cũng thấy hão huyền.

NHưng Bộ Thiên Nam lại làm như vậy, mặc dù không thành công nhưng cũng không thất bại.

Giờ máu tươi trong cơ thể hắn, thậm chí xương cốt kinh mạch trong cơ thể đã có một bộ phận chuyển hóa thành giống như hung thú.

Lực lượng của hung thú bắt nguồn từ thiên địa của bản thân, lực lượng căn cơ tích lũy đều vượt xa võ giả nhân tộc.

Loại đồng hóa này đã sâu tới tận xương tủy của Bộ Thiên Nam, lúc bình thường có thể còn không lộ ra ngoài, nhưng một khi hắn dùng toàn lực như bây giờ, tính cách hung ác điên cuồng của hung thú sẽ chiếm cứ lấy hắn. Đến lúc đó Bộ Thiên Nam sẽ thật sự biến thành quái vật, hơn nữa còn là một con quái vật không bị khống chế.

Sở Hưu tin chắc Bộ Thiên Nam cũng biết mọi chuyện, nhưng hắn vẫn chọn cách tu luyện như vậy, tên này đúng là điên rồi, đi một con đường điên cuồng tới cùng cực!

Lúc này Lục Giang Hà cũng không nhịn được líu lưỡi: “Tiểu tử, không thì tạm thời rút lui đi. Đụng phải kẻ điên như vậy đúng là khó giải quyết, tên này thậm chí không quan tâm tới mạng của mình, ngươi đánh với hắn thế nào đây?”

“Sao lại không đánh được? Hắn dám liều mạng, ta cũng dám!”

Sau khi Sở Hưu dứt lời, y không lùi mà tiến. Huyền Vũ Thần Chường trong Huyền Vũ Chân Công được thi triển, kình lực cường đại như núi lở ngăn cản thế công của Bộ Thiên Nam. Mặc dù y không thể ngăn cản hoàn toàn nhưng có Bất Diệt Ma Đan, không ngăn được thì cứng rắn chống chọi.

Cùng lúc đó, quanh người Sở Hưu bùng lên một lần sương máu lớn, bao phủ xung quanh Bộ Thiên Nam.

Luồng sương máu này không phải dùng để tấn công, cho dù Bộ Thiên Nam tiện tay xé tan một mảng lớn, chỗ sương máu này vẫn không ngừng lôi kéo lực lượng khí huyết trong cơ thể Bộ Thiên Nam.

Huyết Thần Ma Công có năng lực điều khiển cực kỳ tinh vi đối với khí huyết, Sở Hưu đang dùng máu tươi của mình lôi kéo khí huyết trong cơ thể Bộ Thiên Nam.

Giờ lực lượng khí huyết trong cơ thể Bộ Thiên Nam đã chia làm hai luồng, một là thuộc về chính hắn, một lại là máu của Thanh Long.

Mặc dù hai bên dung hợp một chút nhưng lại chưa hoàn toàn dung hợp. Trên thực tế hai loại huyết dịch này có thể dung hợp hoàn toàn hay không, ngay chính Bộ Thiên Nam cũng không biết.

Cho nên bị Huyết Thần Ma Công lôi kéo, cảm giác xé rách kịch liệt đó khiến Bộ Thiên Nam rên khẽ một tiếng, ánh mắt lộ vẻ hung ác, thế công trong tay càng thêm điên cuồng.

Lúc này Sở Hưu cũng chẳng để ý tới gì khác, dường như chỉ muốn tử chiến tới cùng với Bộ Thiên Nam.

Làn sương máu kia đã nồng nặc tới cực hạn, ngưng tụ thành một kén máu khổng lồ. Mỗi lần nó bùng lên đều lôi kéo khí huyết Bộ Thiên Nam ra ngoài.

Lúc này sắc mặt Sở Hưu đã trắng bệch như tờ giấy.

Bất Diệt Ma Đan không chịu nổi tiêu hao thời gian dài như vậy, đồng thời Huyết Thần Ma Công cũng rút ra khí huyết quanh người y.

Giờ y đang so đấu tiêu hao với Bộ Thiên Nam, xem xem rốt cuộc ai không chịu nổi trước!

Đúng lúc này thân hình Đoan Mộc Thiên Sơn xuất hiện sau lưng Bộ Thiên Nam.

Tất cả lực lượng quanh người hắn dồn hết vào thanh Bàn Long Côn vàng kim kia. Một côn đánh xuống, lực lượng lay chuyển núi non. Toàn bộ Bàn Long Côn vàng kim xuất hiện từng vết rạn, Một tiếng nổ lớn vang lên, đập vỡ cương khí phòng ngự quanh người Bộ Thiên Nam, bản thân hắn cùng thanh Bàn Long Côn đã vỡ vụn trực tiếp bắn ngược lại phía sau.

Một đòn hội tụ toàn bộ lực lượng của Đoan Mộc Thiên Sơn rốt cuộc gây ra phản ứng dây chuyền, một tia máu tươi tràn ra từ khóe miệng Bộ Thiên Nam, không còn màu vàng xanh nữa mà là màu đỏ thẫm.

Nhân cơ hội này, kén máu khổng lồ ầm ầm nổ tung, lượng lớn máu tươi trên người Bộ Thiên Nam phun ra ngoài. Cùng lúc đó, cương khí màu xanh quanh người hắn tiêu tán, pháp tướng Thanh Long cũng dần dần sụp đổ, ngay cả con mắt cũng khôi phục lại bình thường.

Thiên Đạo Chiến Hạp trong tay Sở Hưu lập tức chuyển hóa thành Vấn Thiên Bá Thương trực tiếp đâm thẳng vào người Bộ Thiên Nam. Một tiếng nổ lớn vang lên, mũi thương xuyên qua lồng ngực hắn, ghim hắn lên bức tường.

Nhưng ngay khi Sở Hưu xuất thủ, tay phải của Bộ Thiên Nam cũng ngưng tụ chút lực lượng cuối cùng hóa thành vuốt rồng, trực tiếp xuyên qua ngực Sở Hưu.

Thấy cảnh này Mục Tử Y kinh hãi hét lên một tiếng, không quan tâm tới điều gì chỉ một lòng muốn lao tới nhưng lại bị Hàn Khốc cùng Tống Tiếu giữ chặt lại.

Giờ hai người đó giao thủ có vẻ đã sắp kết thúc, nhưng chỉ một chút chấn động thôi cũng đủ đoạt mạng!

“Tiểu thư! Tỉnh táo một chút! Sở đại nhân không dễ chết như vậy đâu, đừng quên trước đó Sở đại nhân bị đánh tới mức không còn cả thân thể nhưng hắn vẫn sống cơ mà.”

Quả nhiên Sở Hưu sắc mặt trắng bệch như tờ giấy rút tay Bộ Thiên Nam ra khỏi ngực mình, mặc dù máu tươi không ngừng chảy ra khiến Sở Hưu đứng cũng không vững nhưng vẫn có một luồng lực lượng bảo vệ tâm mạch của y, khiến cơ thể y từ từ khép lại.

Bộ Thiên Nam không có Bất Diệt Ma Đan, cho nên chắc chắn hắn phải chết. Nhưng không biết có phải do máu huyết hung thú hay không, lực lượng sinh mệnh của Bộ Thiên Nam cực kỳ cường đại. Cho dù lúc này hắn đã bị mũi thương của Sở Hưu đâm xuyên qua tim nhưng vẫn không chết.

Nhìn Sở Hưu trước mặt, Bộ Thiên Nam chợt cười lớn một tiếng, mỗi tiếng cười của hắn lại có lượng lớn máu tươi phun ra khỏi miệng.

“Sở Hưu, mặc dù ngươi giết ta, nhưng lại không thắng được ta!”

Bộ Thiên Nam nói không sai, Sở Hưu giết chết Bộ Thiên Nam, nhưng nếu không có chiêu côn cuối cùng của Đoan Mộc Thiên Sơn tạo cơ hội cho y, thắng bại còn chưa biết. Nếu thật sự liều mạng Sở Hưu quả thật không thắng Bộ Thiên Nam.

“Nhưng ta không cần thắng ngươi, ta chỉ cần giết ngươi, cho dù không từ thủ đoạn!”

Lúc này Bộ Thiên Nam đã sắp chết nhưng giọng điệu hắn vẫn không chút sợ hãi trước tử vong sắp đến, cũng không chút hận ý hay phẫn nộ đối với Sở Hưu.

“Bất luận thắng thua, chỉ nhìn thành bại? Ha ha ha! Sở Hưu, ngươi thật vô sỉ, ngươi càng thích hợp với giang hồ này hơn ta!

Trong tay ngươi có lẽ Thanh Long Hội sẽ tốt hơn trong tay ta, nhưng cũng có thể sẽ càng thảm hại.

Nhưng bản tọa không thua, cũng không sai!”

Câu nói sau cùng thốt lên, trong cơ thể Bộ Thiên Nam, một giọt máu hiện lên ánh sáng vàng xanh nổ tung, đồng thời mang theo chút sinh cơ cuối cùng của hắn.

PS: Đoạn này tác giả nhớ ra nhầm lẫn về thực lực của Đoan Mộc Thiên Sơn ở đoạn trước. Dịch giả cũng sẽ tìm lại + sửa đổi.