Trong tứ linh chỉ có Thanh Long Hội và Bạch Hổ Đường có thù oán, Huyền Vũ Môn và Chu Tước Các một bên thích bày trận chế tạo cơ quan linh kiện, một bên thích luyện được, cho nên hai bên này không có thù oán gì.
Thanh Long Hội là tổ chức sát thủ đệ nhất thiên hạ, căn cơ tài lực thâm hậu nên mới mời được Huyền Vũ Môn tới bố trí nhiều lần nhưu vậy.
Bao năm qua, Thanh Long Hội giết vô số người, tuy bọn họ chỉ được thuê làm sát thủ nhưng vẫn có một số tông môn hận Thanh Long Hội tới thấu xương.
Nhưng trải qua nhiều năm, Thanh Long Hội vẫn không bị tiêu diệt, có thể nói căn cơ trận pháp của Thanh Long Hội có công rất lớn.
Vốn dĩ bên phía Sở Hưu ở thế yếu tuyệt đối, nhưng có trận pháp hỗ trợ, trong thời gian ngắn cũng không thua trận.
Lúc này giữa trận, quanh người Lăng Vân Tử lấp lóe Thuần Dương Cương Khí chói mắt. Hắn bước từng bước một về phía sa, mỗi bước đi Thuần Dương Cương Khí rực rỡ chói mắt, nhưng trong đó như có ánh sao lấp lánh, như nối liền với vì sao trên bầu trời, khiến cho quanh người Lăng Vân Tử ngưng tụ một bộ áo bằng ánh sao lấp lánh.
“Bộ Cương Đạp Đẩu!”
Lục Giang Hà ngạc nhiên hét lên trong Huyết Hồn Châu, thần sắc nghiêm túc: “Sở Hưu tiểu tử, cẩn thận một chút, thực lực của đạo sĩ kia không đơn giản đâu.
Bộ Cương Đạp Đẩu, cúi lạy ánh sáng Bắc Đầu, nghênh đón lực lượng sao trời. Đây là bí thuật của Đạo môn, năm xưa trong nhánh Đạo môn có không ít pháp môn tương tự, nhưng không mấy ai dẫn được lực lượng của sao trời xuống.”
Không cần Lục Giang Hà nói, Sở Hưu cũng biết. Vị chưởng giáo Thuần Dương Đạo Môn này mấy chục năm chưa từng rời núi, e rằng đã rất gần với cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền!
Lăng Vân Tử xuất kiếm chém xuống, Thuần Dương là mặt trời, ánh sao xoay quanh, khiến bên cạnh hắn như trở thành thiên địa. Nhát kiếm kia chém ra không phải sát khí mà như một loại quy tắc vận hành của thiên địa, như đạo uẩn nhưng lại có thể thay đổi quy tắc trong phương viên vài dặm. Chỉ trong nháy mắt quanh người Sở Hưu đã hóa thành màu đen kịt, chỉ có mặt trời và ánh sao xoay chuyển phía trước, ầm ầm đánh về phía y!
Sở Hưu không ngờ thực lực của Lăng Vân Tử lại mạnh mẽ tới mức này, khi ra tay đã có khí thế khống chế cả thiên địa của cường giả Thiên Địa Thông Huyền.
Sở Hưu quát khẽ một tiếng, Vô Nhị Thiên Đao chém thẳng xuống, đao mang ma khí vô tận vung khắp tứ phương. Đao chiêu Phá Hải chém ra, một đao với lực lượng cực hạn thậm chí khiến cho Thiên Đạo Chiến Hạp cũng không chịu nổi, tiếng cơ quan vang lên lách cách.
Đao chiêu của Thất Đại Hạn xé rách màn đêm trước mặt, ma khí và Thuần Dương Cương Khí hòa lẫn, bùng nổ giữa không trung.
Lúc này Lăng Vân Tử tay niết đạo ấn, miệng thốt ra từng âm tiết kỳ dị. Đạo văn hiện lên trong ánh sao, tầng tầng lớp lớp trấn áp quanh người Sở Hưu, chớp mắt đã đập tắt ma khí trên người y.
Vừa giao thủ không tới ba chiêu, Sở Hưu đã rơi vào thế hạ phong tuyệt đối.
Những người đứng quanh quan sát lao nhao kinh ngạc, có võ giả lớn tuổi còn nhớ mang máng, vị chưởng giáo Lăng Vân Tử của Thuần Dương Đạo Môn khi còn trẻ cũng là người tài hòa kinh thiên cỡ nào. Chỉ tiếc sau khi nhận chức chưởng giáo lại càng ngày càng khiêm nhượng, thậm chí không xuất hiện trên giang hồ.
Nhưng theo tình hình trước mắt, thời gian mấy chục năm không xóa bỏ chiến lực và thiên phú của Lăng Vân Tử, ngược lại khiến cảnh giới của hắn tăng thêm nửa bước. Có lẽ không bao lâu sau trong nhánh Đạo môn lại có thêm một chí cường giả cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền.
Sở Hưu gặp phải Lăng Vân Tử đang trong thời điểm đỉnh cao, chỉ có thể trách y xui xẻo.
Đứng giữa uy áp vô tận của đạo uẩn kia, ngay cả Sở Hưu cũng không thể không thừa nhận e là thực lực của Lăng Vân Tử đã đặt nửa bàn chân vào cánh cửa cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền.
Sở Hưu giao thủ với võ giả Thuần Dương Đạo Môn không ít lần, cho nên y cũng biết khá nhiều về võ giả Thuần Dương Đạo Môn.
Ví dụ như Trường Vân Tử là võ giả Thuần Dương Đạo Môn tiêu chuẩn, tất cả tu vi đều đến từ hai chữ Thuần Dương, phát huy uy thế trấn ma tru tà của Thuần Dương Cương Khí tới mức cực hạn.
Còn vị Thuần Dương Cương Khí của vị Lăng Vân Tử trước mặt không hề kém hơn Trường Vân Tử, nhưng điều khiến hắn mạnh hơn Trường Vân Tử chính là lĩnh ngộ về Đạo!
Nhánh Đạo môn vốn tu theo chân lý đại đạo trong thiên địa này, âm dương lưỡng nghi, tứ tượng vạn vật.
Nhánh Thuần Dương phát huy lực lượng Thuần Dương tới mức cực hạn. Nhưng lực lượng thuần dương này cũng là một loại đại đạo. Lĩnh ngộ của Lăng Vân Tử đối với đạo về Thuấn Dương đã gần tới mức phản phức quy chân, hiểu thấu một đạo là vạn đạo đều trong lòng.
Nhưng cho dù Lăng Vân Tử có mạnh hơn nữa, Sở Hưu cũng không bó tay chịu trói. Huống chi Lăng Vân Tử còn chưa mạnh tới mức khiến Sở Hưu không còn đường phản kháng!
Ngay khoảnh khắc bị uy thế của đạo uẩn trấn áp, khí thế huyết sát vô tận đã lấp lóe quanh người Sở Hưu, huyết ảnh lao nhao bay về phía Lăng Vân Tử.
Loại võ kỹ Huyết Ảnh Đại Pháp được Sở Hưu đánh giá là cực kỳ cường đại trong cùng cấp bậc. Nhưng khi đối phó với võ giả cường đại hơn thì uy thế giảm sút, cho nên khả năng trưởng thành cũng cực thấp.
Nhưng tuy Lăng Vân Tử rất mạnh, hắn vẫn chưa phải Thiên Địa Thông Huyền.
Huyết ảnh đầy trời thi triển đủ loại công pháp đánh tới, trong huyết quang vô tận đó, uy thê càng thêm mãnh liệt.
Nhưng Lăng Vân Tử chỉ nhẹ nhàng giơ một ngón tay ra, một điểm hào quang vàng chói nở rộ.
Một khắc sau, hào quang vàng óng đó đã hóa thành Thuần Dương Cương Khí nóng rực, như vầng mặt trời nuốt trọn tất cả huyết ảnh.
Nhưng ngay lúc này trong số huyết ảnh, một thân hình nhỏ bé trong suốt lại trực tiếp đánh về phía Lăng Vân Tử.
Đó là một hình người lớn cỡ bàn tay, cầm một thanh trường đao, không ngờ lại chính là thân hình của Sở Hưu.
Hình người nhỏ bé kia mang theo uy áp nguyên thần đậm đặc tới cực điểm, chớp mắt đã xuyên qua Thuần Dương Cương Khí. Khi Lăng Vân Tử phản ứng lại, nó đã đánh đến đỉnh đầu của Lăng Vân Tử.
Từ xưa tới nay mọi người đều bị những võ kỹ cực kỳ cường đại của Sở Hưu thu hút, sau khi luyện thành chân hỏa luyện thân, mọi người cũng biết cơ thể của Sở Hưu cũng cực kỳ cường đại.
Cho nên rất nhiều người không để ý tới năng lực của Sở Hưu về mặt bí pháp nguyên thần cũng hết sức mạnh mẽ!
Hình người nhỏ bé đó chính là lực lượng nguyên thần thuần túy nhất hóa thành, không có bất cứ biến hóa nào. Nguyên thần xuất đao chém xuống, Sở Hưu liều lĩnh đặt cược lực lượng nguyên thần của Lăng Vân Tử không mạnh bằng mình.
Chỉ trong chớp mắt, quanh người Lăng Vân Tử lấp lóe ánh sao vô tận, nhưng trước lưỡi đao nguyên thần, chúng liên tiếp vỡ vụn. Hiển nhiên lực lượng sao trời mà Bộ Cương Đạo Đẩu nghênh đón cũng không thể ngăn cản lực lượng nguyên thần chí cường.
Hơn nữa nguyên thần vô hình vô chất, tốc độ cực nhanh, cho dù Lăng Vân Tử có muốn né tránh cũng chẳng tránh kịp.
Hắn thở dài một tiếng, hai tay niết đạo ấn, Thuần Dương Cương Khí vô tận bùng lên trên đầu. Một hư ảnh đạo nhân màu vàng hiện lên, hào quang vàng kim rực rỡ. Nhưng đây không phải Thuần Dương Cương Khí đơn thuần mà còn lực lượng nguyên thần vô cùng tinh khiết!