Côn Luân Ma Chủ

Chương 1171. Tâm ma 2




Mọi người ở đây đều sửng sốt, thế này là sao? Lẽ nào chưởng giáo Thuần Dương Đạo Môn lại tu luyện ma công?

Tịch Vân Tử thấy cảnh này đột nhiên nghĩ tới điều gì, sắc mặt hắn lập tức biến đổi, lẩm bẩm: “Sư huynh, chẳng lẽ huynh còn chưa buông được chuyện kia ư?”

Trong toàn bộ Thuần Dương Đạo Môn chỉ có mình Tịch Vân Tử biết vì sao trước đây sau khi kế vị chưởng giáo, Lăng Vân Tử vẫn luôn bế quan. Không chỉ vì cân bằng các thế lực trong Thuần Dương Đạo Môn mà còn vì hắn từng tẩu hóa nhập ma, không phải vấn đề tu luyện mà là tâm ma.

Trong quá khứ Lăng Vân Tử một mình một kiếm hủy diệt tông môn Ma đạo, giết sạch không trừ một ai, chuyện này đã được các tông môn chính đạo đưa lên thành giai thoại.

Nhưng thật ra chỉ có mình Lăng Vân Tử tự biết, hắn giết nhầm người.

Không phải ai trong Ma đạo cũng là kẻ ác, đại đa số tông môn Chính đạo đều là ngụy quân tử, liệu có mấy người thật sự lương thiện?

Trong đó co rất nhiều nhân quả, khó mà nói rõ được, nhưng trong trận chiến kia, người đáng giết Lăng Vân Tử đã giết, không đáng giết, hắn cũng giết.

Đương nhiên trận chiến đó đem đến cho hắn vinh dự và danh tiếng rất lớn, nhưng cũng kéo theo tâm ma mà hắn không thể vứt bỏ.

Cho nên sau khi tiếp quản Thuần Dương Đạo Môn, hắn đã bắt đầu bế quan trong thời gian dài, tiếng thì là tu luyện nhưng thực tế là trấn áp tâm ma.

Vốn dĩ Tịch Vân Tử cho rằng đã nhiều năm như vậy rồi, sư huynh đã phá tan tâm ma, nhưng không ngờ hắn vẫn chưa thể buông bỏ chuyện năm xưa.

Chẳng qua tâm ma đã bị Lăng Vân Tử trấn áp triệt để, thậm chí hắn còn có thể vận dụng một phần lực lượng.

Thiên địa vạn vật, có dương thì có âm, thuần dương là chính, tuyệt âm là tà?

Chuyện này ngay cả Lăng Vân Tử cũng không rõ, ngược lại nếu hắn biết rõ, vậy tín ngưỡng của hắn đối với Thuần Dương Đạo Môn có thể sẽ sụp đổ.

Tâm ma đó sinh ra trong cơ thể hắn, lực lượng cũng là lực lượng mặt trái thuộc về hắn.

Một chính một tà, một âm một dương, vừa vặn tạo thành đại đạo trụ cột nhất trong thiên địa này!

Lăng Vân Tử và tâm ma của hắn cùng xuất hiện, hai thanh kiếm điều động lực lượng của toàn bộ thiên địa, lực lượng âm dương thuần túy nhất.

Chỉ trong chớp mắt, phong vân biến ảo. Nếu lúc này có người đứng xa nhìn lại thậm chí thấy được mây đen và bầu trời trên không trung ngưng tụ thành hình thái cực.

Chiêu kiếm này khiến tất cả mọi người đều choáng váng, rõ ràng đây là uy lực của cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền, thậm chí Rama đối mặt với đòn thế này cũng không dám coi thường.

Khoảnh khắc này, quanh người Sở Hưu lập tức lóe lên huyết quang.

Huyết quang như thông thiên triệt địa, cột máu khổng lồ bộc phát ra thậm chí có thể thấy rõ từ cách xa hơn mười dặm.

Lục Giang Hà trong Huyết Hồn Châu đã chết lặng.

Huyết Ma Biến Thiên Đại Pháp là do hắn sáng tạo ra, kết quả hắn chưa dùng tới một lần, ngược lại Sở Hưu lại thường xuyên sử dụng.

Có Bất Diệt Ma Đan, Sở Hưu không phải e ngại điều gì, công pháp liều mạng như vậy nhưng y không cần suy nghĩ đã lập tức vận dụng.

Dưới huyết mang ma khí vô tận, nhát đao của Sở Hưu chém ra, khiến hư không ngưng đọng, đao thế như xuyên thủng cả thiên địa.

Rất nhiều người từng nghe tới uy thế của Hồng Trần Phiêu Miểu Trảm, dù sao đây cũng là đao pháp được truyền thừa từ Độc Cô Duy Ngã năm xưa.

Nhất đao phá pháp, ánh sáng đạo uẩn quanh người Lăng Vân Tử bùng lên, phát huy lực lượng tới cực hạn, rốt cuộc cũng tránh được đao chiêu giam cầm.

Nhưng đao thế của Sở Hưu không hề dừng lại mà theo khe hở của lực lượng âm dương, trực tiếp chém lên thân thể tâm ma của Lăng Vân Tử.

Lực lượng âm dương là đại đạo của thế gian, đại diện cho cân bằng cực hạn, nhưng bản thân Lăng Vân Tử lại không thể đạt tới cân bằng thật sự. Hiển nhiên thân thể tâm ma của hắn có sức mạnh yếu hơn bản thể.

Dưới Hồng Trần Phiêu Miểu Trảm, thân thể tâm ma không ngừng sụp đổ, nhưng quanh người Sở Hưu cũng bị Thuần Dương Kiếm Khi chém trúng, tiếng nổ liên tiếp. Song dưới tác dụng của Bất Diệt Ma Đan, vết thương nhanh chóng được chữa trị. Dường như trận đánh giằng co này phải xem ai là người thất thủ trước!

Sở Hưu có thể giao chiến với Lăng Vân Tử tới mức này, thật ra đã vượt qua dự liệu của rất nhiều người.

Sau khi Sở Hưu sống lại, trận chiến của y với Trường Vân Tử không có nhiều người qua sát. Hơn nữa tuy tin tức đã được tiết lộ ra ngoài nhưng những người đó không miêu tả tỉ mỉ kết quả của trận chiến đó.

Cho nên cho dù mọi người trong giang hồ đều biết sau khi sống lại thực lực của Sở Hưu tiến bộ rất nhiều, còn luyện thành chân hỏa luyện thân, nhưng vẫn chưa hiểu rõ về cảnh giới của y.

Cho nên lúc này bọn họ mới thấy rốt cuộc Sở Hưu đã mạnh mẽ tới mức nào, nếu thật sự giao chiến sinh tử, cho dù là mười vị đứng đầu Phong Vân Bảng cũng phải tính xem rốt cuộc liệu bản thân có bị Sở Hưu liều mạng giết chết hay không!

Dưới Hồng Trần Phiêu Miểu Trảm, hóa thân tâm ma của Lăng Vân Tử ầm một tiếng, trực tiếp nát bấy.

Bản thân Lăng Vân Tử cũng phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch.

Tâm ma tuy là tâm ma nhưng lại là tâm ma của Lăng Vân Tử, thứ nó sử dụng cũng là lực lượng của Lăng Vân Tử.

Hôm nay hóa thân tâm ma của hắn bị phá vỡ, tương đương với bản thân Lăng Vân Tử bị trọng thương.

Còn phía đối diện, Sở Hưu còn thảm hại hơn Lăng Vân Tử.

Tuy có Bất Diệt Ma Đan, vừa rồi cơ thể y có thể đối kháng với Thuần Dương Kiếm Khí, nhưng trên thực tế của Huyết Ma Biến Thiên Đại Pháp và Bất Diệt Ma Đan đã moi móc gần hết lực lượng và khí huyết của y.

Trước mắt Sở Hưu vẫn có thể đứng đây giằng co với Lăng Vân Tử, tất cả là nhờ nghị lực của chính y. Nếu lúc này y ngã, mọi hành động trước đó đều hóa thành hư vô.

Lau máu tươi trên khóe miệng, khí tức trên người Lăng Vân Tử suy yếu tới cực điểm, nhưng không biết vì sao tuy khí tức bản thân y rất yếu ớt nhưng lại mơ hồ tương hợp với thiên địa.

Lăng Vân Tử nhìn Sở Hưu, ho khan một tiếng, lại phun ra một ngụm máu tươi, lúc này mới nói: “Ngươi chém hóa thân tâm ma của ta, tuy làm ta trọng thương nhưng cũng là giúp ta.

Đây chẳng phải nhân quả thì là gì, ai nói rõ được đây?

Sở Hưu, sau ngày hôm nay, nhân quả tạm gác lại, là kết thúc hay cuối cùng sẽ có một trận chiến, tất cả dựa theo ý trời.”

Dứt lời, Lăng Vân Tử trực tiếp vung tay, dẫn tất cả đệ tử Thuần Dương Đạo Môn và người trong Đạo môn rời khỏi.

Hắn đã trọng thương, huống hồ nếu không đi, e là Thuần Dương Đạo Môn sẽ bị người của Thanh Long Hội công phá, mọi chuyện sẽ rất bết bát.

Những người ở đây sắc mặt khác nhau, có một số cường giả Chân Hỏa Luyện Thần đã nhìn ra, e là Lăng Vân Tử sắp đột phá!

Năm xưa Lăng Vân Tử cũng là nhân vật tài hoa kinh thế trong Thuần Dương Đạo Môn. Mấy chục năm nay hắn không tiến thêm một bước, tâm ma kia là một nguyên nhân rất quan trọng.

Kết quả trận chiến lần này Sở Hưu chém tâm ma của Lăng Vân Tử, lại gián tiếp giúp Lăng Vân Tử một tay.

Bây giờ tuy hắn đã trọng thương nhưng sau khi dưỡng thương xong, có lẽ chuyện bước lên cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền chỉ là nước chảy thành sông.