Côn Luân Ma Chủ

Chương 1410. Lại chém thần tướng Thiên Môn 1




Lực lượng là thứ rất tốt, trong một số thời điểm lực lượng có thể giải quyết tất cả mọi vấn đề, đương nhiên ngoại trừ tình yêu, dù sao dưa hái lúc xanh thì không ngọt.

Theo Sở Hưu, có nói La Thần Quân ngu ngốc cũng là đánh giá cao hắn.

Ngạo mạn tự đại, làm việc mà không suy nghĩ, tính cách tùy tiện, đúng là tất cả những từ ngữ xấu đều có thể đặt lên người hắn.

Nhưng La Thần Quân lại có một ưu điểm, có là thực lực mạnh.

Tuy Chử Vô Kỵ là võ giả mới bước vào cảnh giới Chân Hỏa Luyện Thần không lâu, nhưng chiến lực của hắn đã không yếu. Ít nhất trong số đông đảo cường giả Chân Hỏa Luyện Thần trên giang hồ, hắn đã ở mức độ trung bình. Kết quả khi đối mặt với La Thần Quân, hắn vẫn không có sức hoàn thủ.

Nhưng La Thần Quân chỉ mạnh đối với võ giả Chân Hỏa Luyện Thần bình thường, còn Sở Hưu lại không phải võ giả Chân Hỏa Luyện Thần bình thường.

Y cũng lười nói nhảm với La Thần Quân, nếu Thiên Môn không có ai khác xuất hiện, vậy y giết một tên cũng là giết, giết hai tên vừa vặn đủ một đôi!

Phá Trận Tử nằm trong tay Sở Hưu, tâm ý tương thông, cảm giác sảng khoái hơn lúc sử dụng Tà Nguyệt Đao nhiều.

Một đao chém xuống, thời gian và không gian đều như ngưng đọng lại, Hồng Trần Phiêu Miểu Trảm chém ra, những nơi nó đi qua, vạn vật quy nguyên. Trong phạm vi của Hồng Trần Phiêu Miểu Trảm, tất cả đều hóa thành lực lượng cực âm rồi lan tỏa ra xung quanh.

Ngay khoảnh khắc Sở Hưu chém ra đao này, La Thần Quân đã hối hận.

Cũng như trước đó Sở Hưu đã nói, tuy hắn hành xử nông nổi, còn thường xuyên làm hỏng chuyện, nhưng ưu điểm duy nhất của hắn là thực lực.

La Thần Quân cũng là một trong số những thần tướng già đời nhất trong Thiên Môn, sau nhiều lần xếp hạng thần tướng nhưng hắn vẫn luôn ngồi vững trên vị trí này, có thể nói là kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú.

Ngay khoảnh khắc Sở Hưu xuất đao, trong đầu hắn đã hiện lên ba chữ: không ngăn nổi!

Trước lực lượng của Hồng Trần Phiêu Miểu Trảm đã giam cầm cả không gian, khiến hắn như người trong bức họa, chỉ có thể trơ mắt nhìn đao này chém xuống.

La Thần Quân nổi giận gầm lên một tiếng, hai tay niết ấn quyết, thiên địa nguyên khí xung quanh bắt đầu điên cuồng tràn vào cơ thể hắn.

Trên chiến giáp của hắn hiện lên vô số ma văn, thiên địa nguyên khí cuồng bạo ngưng tụ thành một cơn gió bão khổng lồ trong cơ thể hắn rồi ầm ầm bộc phát, rốt cuộc cũng xé rách lực lượng giam cầm của Hồng Trần Phiêu Miểu Trảm.

Nhưng lúc này đao của Sở Hưu đã chém xuống, La Thần Quân chắp tay trước ngực, trong lòng bàn tay bùng lên lực lượng âm dương, thậm chí truyền cả lực lượng khí huyết vào, xiết chặt lấy lực lượng của đao này.

Nhưng dưới lực lượng quy nguyên của Phá Tự Quyết, tất cả đều bị chuyển hóa thành lực lượng âm cực rồi tản mác ra bốn phía, khiến cho xung quanh nổi lên khí tức âm hàn.

La Thần Quân quát lên một tiếng chói tai, dẫn nổ lực lượng âm dương trong lòng bàn tay, rốt cuộc cũng triệt tiêu được lực lượng từ nhát đao của Sở Hưu.

Phong cách võ đạo của La Thần Quân cũng là cương mãnh mạnh mẽ vô cùng, trong Thiên Môn hắn cũng là chiến tướng nhất lưu.

Lúc này hắn không lùi mà tiến, trên chiến giáp lấp lóe ma văn, toàn thân bao phủ trong một luồng khí tức cuồng bạo, thân hình như đạn pháo tạo thành một tiếng nổ lớn rồi đâm thẳng về phía Sở Hưu.

Phá Trận Tử, phá trận vô song!

Có lẽ lực lượng của lưỡi đao này kém hơn Thính Xuân Vũ của Độc Cô Duy Ngã về khoản sắc bén, nhưng lại nhiều thêm cảm giác bùng nổ phá trận vô song.

Những nơi nó đi qua, tất cả mọi lực lượng đều quy nguyên, La Thần Quân bị nhát đao bá đạo này đánh bay.

Đao thứ hai chém xuống, La Thần Quân che hai tay trước người, gió bão hội tụ trước mặt hắn, nhưng vẫn bị nhát đao này chém thành lực lượng cực âm, chiến giáp trên người hắn cũng ầm ầm vỡ vụn.

Đao thứ ba chém xuống, đao ý Phá Tự Quyết được thi triển, đao thế còn chưa chém ra nhưng đao ý đã như phá tan hư không, bất cứ thứ gì đứng trước đao này đều bị cắt thành hai nửa.

Trải qua vô số lần xếp hạng thần tướng, nhưng đây là lần đầu tiên La Thần Quân cảm thấy tử vong tới gần mình như vậy.

Hắn không cầu xin tha thứ, cũng không hề từ bỏ mà bộc phát khí huyết của bản thân, điều động tất cả khí huyết bám lên người, tạo thành một bộ giáp đó rực do máu tươi ngưng tụ thành.

Còn lúc này bản thân La Thần Quân cũng gầy đét như xác khô.

Cho dù hắn đã liều mạng, nhưng vẫn vô dụng.

Áo giáp máu kia tuy rất kiên cố, nhưng trước đao ý Phá Tự Quyết của Sở Hưu, nó vẫn trực tiếp vỡ vụn. Bản thân La Thần Quân cũng bị chém bay hơn mười trượng, rơi xuống đất tạo thành một cái hố to.

Nhưng ngoài dự liệu của Sở Hưu, cho dù tới thời khắc này La Thần Quân vẫn chưa chết, có thể nói là sinh mệnh lực của hắn cực kỳ ương ngạnh.

Hơn nữa không thể không nói, ý chí chiến đấu của La Thần Quân cực kỳ kinh khủng, lúc này hắn đã là nỏ mạnh hết đà nhưng vẫn cố gắng gượng leo từ trong hố ra, còn định xuất thủ tiếp.

Sở Hưu lắc đầu nói: “Chỉ là sâu kiến tương đối mạnh mà thôi, sao còn cố giãy dụa?”

Chử Vô Kỵ ở phía sau nhìn cảnh này mà sướng mắt, La Thần Quân cũng vừa nói hắn như vậy, kết quả bây giờ lại bị Sở Hưu trả về.

Ngay lúc Sở Hưu định chém thêm một đao giải quyết La Thần Quân, một giọng nói mang vẻ tức giận vang lên.

"Dừng tay!"

Cùng lúc, kiếm khí cường đại bắn thẳng về phía Sở Hưu.

Kiếm khí đỏ rực như lửa vắt ngang qua bầu trời, như ánh sao băng rơi xuống.

Chử Vô Kỵ và Mai Khinh Liên lập tức biến sắc, đây là uy thế của chí cường giả cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền hàng thật giá thật!

Sở Hưu cũng hơi biến sắc, y thu đao kết ấn. Chỉ trong chớp mắt, ma khí vô biên hiển hiện, giữa không trung trời khóc đổ mưa máu, ma thần gào thét vang vọng đất trời.

Một hư ảnh ma thần xé rách hư không, giơ tay bắt lấy kiếm khí cường đại như sao băng kia.

Khoảnh khắc này tiếng nổ khổng lồ vang lên khiến cả dãy núi rung động, tạo thành tuyết lở, Vô số ma khí và kiếm khí nóng rực lan ra xung quanh.

Phải vận dụng uy lực của Thiên Địa Giao Chinh Ma Đỗng Thiên Khốc Đại Bi Chú, Sở Hưu mới miễn cưỡng ngăn cản được một đòn của đối phương.

Ánh mắt y nheo lại, kẻ vừa xuất thủ có đặt trong cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền cũng không phải là yếu, ít nhất cũng mạnh hơn Lăng Vân Tử nhiều.

Đệ Ngũ Xích Tùng và Lâm Thương Long ở phía xa dùng chân khí cường đại bước lên không trung đi đến, thấy La Thần Quân còn chưa chết, bọn họ cũng thở dài một tiếng.

Bọn họ không ngờ mới qua chưa bao lâu mà La Thần Quân thiếu chút nữa đã bị Sở Hưu giết chết. Rốt cuộc là Sở Hưu quá mạnh hay La Thần Quân quá kém cỏi, còn không thể chống trả được trong thời gian ngắn như vậy?

Lúc này thấy Đệ Ngũ Xích Tùng và Lâm Thương Long đến, La Thần Quân cũng thở phào một tiếng.

Tuy hắn không sợ chết nhưng không nghĩa là hắn không muốn sống, có viện binh cứu mình là tốt nhất.

Nhưng lúc này La Thần Quân cũng không chú ý tới lực lượng cực âm ngưng tụ dưới chân hắn càng ngày càng nặng, thậm chí tạo thành một tầng sương lạnh.

Vật cực tất phản, khi lực lượng cực âm ngưng tụ tới cực hạn, một quầng lửa diệt thế lớn trực tiếp bao phủ lấy La Thần Quân, không tới ba giây đã đốt hắn thành tro bụi!